THƠ XƯỚNG HỌA
VỚI QUỲNH LỠ HẸN
Trăng cũng vừa
sang gió thoảng rồi
Chỉ còn … chưa
thấy nữa mà thôi
Nôn nao hé nụ
mong chờ nguyệt
Bẽn lẽn vùi
hương ngóng đợi người
Thấm đẫm sương
khuya hoen khóe mắt
Men chàng lạnh
cóng tủi bờ môi
Quá thì ai lãm
em đành nở
Ngơ ngác sao khuya
dạt giữa trời.
Phan Tự Trí
BÀI HỌA
QUỲNH NỞ NHÀ EM
Quỳnh nở nhà
em quá nửa rồi
Chờ anh nguyệt
lạnh cánh tàn thôi
Tháng Năm Mẹ
bảo đêm thay đổi
Canh ngắn lòng
vương tối mịt trời
Dật dã sương
khuya đường rẽ lối
Bồn chồn dạ
ngậm đắng đôi môi
Còn đâu một
tuổi say tình mới
Lỡ phận hương
hoa mặc có người
Hải Rừng 16/5/2017
NGẪM QUỲNH…
Khai hoa nở nhụy
giữa đêm rồi
Một đóa quỳnh dù
mỏng mảnh thôi
Vẫn tỏa hương
thơm chan chứa mộng
Và khoe sắc thắm
vấn vương người
Say màu diễm mỹ
đà ngây dạ
Chạnh kiếp phai
tàn lại đắng môi
Tạo hóa trêu chi
tuồng nghiệt ngã
Hàn ôn hẳn cũng
tại duyên trời.
Nguyễn Gia Khanh
NỞ CÙNG ĐÊM
Nguyệt đã long
lanh tỏa sáng rồi
Hoa quỳnh nở đợi
bạn lòng thôi
Nguyên trinh ánh
tuyết hương mời nụ
Tinh túy màu
trăng chén gọi người
Lắt lẻo đòng đưa
khắc khoải bóng
Im lìm khép nép
nghẹn ngào môi
Mây còn bất tận
đời rong ruổi
Gió vẫn lao xao
tận cuối trời…
Lý Đức Quỳnh
HƯƠNG HOA QUỲNH.
Sương điểm khóm
quỳnh lóng lánh rồi.
Trăng buông gọi
nụ hé dần thôi.
Dịu dàng cánh mở
nghiêng chào nguyệt.
Ngây ngất hương
xông tỏa đón người.
Quân tử lỡ làng
đành vắng mặt...
Đài trang ấp ủ
khép làn môi.
Yêu kiều mấy khắc
chìm hư ảo.
Cho khách thương
hoa...lặng giữa trời.
Trần Lệ Khánh--17-5-2017
DẠ QUỲNH
Đầu hôm cánh nở
đã thơm rồi
Nhuần nhị hương
chờ ướp nữa thôi
Tinh khiết đê mê
hồn những kẻ
Thanh tao đắm đuối
mắt bao người
Bởi hoa đằm thắm
nào chưng diện
Nên nguyệt thẹn
thùng phải ghé môi
Bất tục nở, tàn
không vội vã
Đến đi tự tại dưới
gầm trời.
Như Thị
ĐÓA QUỲNH ĐÊM HẠ TUẦN
ĐÓA QUỲNH ĐÊM HẠ TUẦN
Đêm hạ tuần
trăng đã úa rồi
Dạ quỳnh khai nở
lặng thầm thôi
Dùng dằng hé
cánh như hờn nguyệt
Run rấy đưa
hương tựa trách người
Giận kẻ mơ màng
say giấc điệp
Thương mình vò
võ héo làn môi
Dâng đời nhan sắc...
không ai ngắm !
Rời rã tàn phai
giữa đất trời .
Sông Thu
ĐÓN QUỲNH HOA
Ngắm hoa dạo nọ
cũng lâu rồi
Thao thức canh
dài đợi mãi thôi
Trong trắng nõn
nà khoe mỗi cánh
Đài trang kiều
diễm đón từng người
Chờ trăng sáng tỏa phô bày sắc
Chờ trăng sáng tỏa phô bày sắc
Ngóng gió bay về
mở hé môi
Mong mỏi bao
ngày nay mới thỏa
Nồng thơm phảng
phất khắp bầu trời.
Thanh Hoà
THƯƠNG HOA
Tíc tắc đôi ta lỡ
hẹn rồi
Quỳnh hoa héo úa
cũng đành thôi
Thường nhân bận
rộn không chăm nước
Quân tử thờ ơ
đáng trách người
Khắp chốn ngàn hồng
khoe bóng sắc
Riêng mình một
phút khép vành môi
Đời em lặng lẽ
trong quên lãng
Ngắn ngủi tình
duyên bởi tại trời !
Thy Lệ Trang
QUỲNH THƯƠNG
Đêm nay giống hệt
mấy năm rồi !
Trăng bảo trông
hoài cũng thế thôi !
Nhụy nõn bơ vơ
nào trách bạn
Thân côi nhỏ bé
vẫn yêu người
Sương mờ rơi phủ
bâng khuâng dạ
Gió nhẹ lay vờn
lạnh lẽo môi
Hương nhạt hoa
tàn tim héo hắt
Bình minh lại rủ
ngắm mây trời !
Như Thu
LỜI HOA QUỲNH
Tới lúc , đời em
tới lúc rồi
Muốn mà chưa đến
cũng đành thôi.
Ngồi xa một chút
dành thêm chỗ
Đợi gắng ngàn
giây đón nốt người.
Thân vốn mỏng
manh mang nợ nguyệt
Hương buông man
mác nhớ duyên môi.
Ai yêu xin ngự
quanh giờ Tí
Thần xác Quỳnh
ni giãi đất trời .
Trần Như Tùng
TÂM SỰ HOA QUỲNH
TÂM SỰ HOA QUỲNH
Rạo rực Quỳnh
hoa đã nở rồi
Tứ bề vắng lặng
cũng đành thôi
Hương bay nhè nhẹ
trao trăng toả
Gió thổi lan man
gởi đến người
Cánh vãi đêm mờ
lay ánh nguyệt
Hoa tàn sương ẩn
khép làn môi
Đợi mong ai khẽ
nâng hài mộng
Sao nỡ lãng quên
phó mặc trời .
Minh Thuý
QUỲNH TỰ KHÚC
Nõn nường hương
mở ngát, đêm rồi
Duyên lỡ,... mỹ
miều cũng vậy thôi?
Dưới Nguyệt thờ
ơ sầu cánh gió,
Bên Quỳnh tẻ ngắt
lạnh hơi người?
Ngoại nồng, nội
nhẫm đau đài nhụy,
Hoa héo, cỏ tươi
xót nụ môi!?*
Biết phận đến
thì ...thì phải nở
Nở rồi...ai đoái
?...lụy duyên trời?!
Nguyễn Huy Khôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*