THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 30 tháng 12, 2017

THƠ YẾT HẬU

THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,NS-Canada,Như Thu,Trần Ngộ,Thư Hoàng,Khánh Cương
Phạm Duy Lương,Kim Oanh,Phan Tự Trí,Lý Đức Quỳnh,Minh Thúy,
Hương Thềm Mây,Như Tùng,Thạch Trương,Văn Thiên Tùng,
Sông Thu,Đức Hạnh,

MAI
“Yết hậu”
Ngoài hiên gió thở điệu phong trần
Bất chợt sương òa vỡ giọng ngân
Thức tỉnh Mai rùng mình bật dậy
Xuân…
CƠ HÀN
“Yết hậu”
Lạnh lẽo đang trùm góc thảo lư
Tuềnh toàng phên liếp buốt cầm thư
Cơ hàn khốn quẫn chờm tê tái
Đừ…
Như Thị

BÀI HỌA
TUYẾT
“Yết hậu”
Ngoài sân xe phủ tuyết trùm trần
Chuông tháp nhà thờ tiếng vọng ngân
Mai* nở lạnh lùng trong giá buốt
Xuân…
NS-Canada
*Mai CANADA  4 cánh mọc ở rừng,muà đông  hoa
nở thật sum sê  !
BĂNG GIÁ
“Yết hậu”
Tuyết đóng thành băng chốn bản lư
Đường đi trơn trợt kẻ đưa thư
Mong vài giọt nắng tan hơi lạnh
Đừ…
NS-Canada
CỜ LAU
“Yết hậu”
Cờ lau tập trận chốn Hoa Lư
Muôn thuở  anh hùng  chép sử thư
Danh tiếng còn lưu hoài hậu thế
Dư..
NS-Canada
MỘT MÌNH
“Yết hậu”
Một mình ngồi ngắm cánh hoa rơi
Lòng bỗng buồn tênh thật khó vơi
Năm mới đang về sao ủ rủ ?
Lơi !
NS-Canada
TẬP TỄNH
“Yết hậu”

Tập tễnh thi Đường thể lộc lư
Xoay mòng ngũ bộ hãy cho thư
Bôi xoá vần niêm lòng chán nản
Đừ…
Như Thu
HƯƠNG XUÂN
“Yết hậu”

Tứ đại chân bon giũ bụi trần
Để hồn lắng đọng tiếng chuông ngân
Hiên chùa hương thoảng mai đào ngát
Xuân…
Như Thu
HIÊN MÂY
“Yết hậu”
Hiên mây gió thả điệu hồng trần
Tiếng sáo xa đưa vọng tiếng ngân
Tứ quý mai khai chào tiết mới
Xuân
Hương Thềm Mây
TRÚC SẦU
“Yết hậu”
Chung trà đậm vị chốn hương lư
Gió lộng lùa khe buốt áng thư
Trúc ngẫn ngơ sầu  xeo bấc lạnh
Đừ...
Hương Thềm Mây
MAI VÀNG
Gắn bó thân yêu cõi tục trần
Mai vàng đến hẹn nhạc đời ngân
Đem ngàn hoa quý dâng tri kỉ
Xuân .
Trần Như Tùng
THƠ NGÂY
Thơm ngát hương trầm tỏa đỉnh lư
Thơ xuân đang nảy chốn phòng thư
Thi nhân nhập cõi huyền suy tưởng
Đừ !
Trần Như Tùng
MAI
“Yết hậu”
Úa rụng ngoài đông lá trụi trần
Đêm dài xé gió đợi chuông ngân
Khơi nguồn nhựa thắm bừng đơm nụ
Xuân…
Lý Đức Quỳnh
MONG
“Yết hậu”
Gió mãi không ngừng,sóng lắc lư
Sông hồ vọng ngóng bến thanh thư
Rều rong khấn nguyện xin đời bớt
Đừ…
Lý Đức Quỳnh
MAI
“Yết hậu”
Thanh khiết nào vương chút bụi trần
Chuông lòng vui mở  vút vang ngân
Mai vừa hé nở bừng tươi nụ
Xuân…
CÒN MAY
“Yết hậu”
Canh tàn khắc khoải lặng trầm lư
Thơ phú ngổn ngang trước án thư
Giấy nợ may còn chưa thấy hỏi
Đừ…
Phan Tự Trí
HOA
“Yết hậu”
Đào , Mai , Cúc , nở giữa hồng trần
Trong gió hoà theo khúc nhạc ngân
Nắng toả muôn phương bừng rạng rỡ
Xuân
SAY
“Yết hậu”
Rượu uống mềm người muốn lắc lư
Chờ em gởi đến lá tình thư
Sương mờ lãng đãng đêm đông giá
Đừ
Minh Thuý
Mai
“Yết hậu”
Mai phô sắc thắm giữa dương trần
Dẫu điệu đông hàn lác đác ngân
Trinh bạch mơ huyền hương tuyệt diệu
Xuân ...
Trần Ngộ
THỨC HOA
“Yết hậu”
Cái lạnh se trên nụ tuyệt trần
Từng chùm ngọc thạch gió lay ngân
Mong manh vóc lụa bày đôi tám
Xuân...
Mai Thư Hoàng
Mai
“Yết hậu”
Cốt cách hiên ngang chốn bụi trần
Giao mùa én liệng tiếng đàn ngân
Ngàn mai rộ nở dâng hương sắc
Xuân...
29/12. Khánh Cương
ĐÀO
“Yết hậu”
Gọi nắng hồng lên tẩy bụi trần
Ong hòa, bướm lượn, rộn ràng ngân
Đem về phố thị, từng thôn xóm
Xuân !
Phạm Duy Lương
Năm Mới
“Yết hậu”
Mừng Chúa Ngôi Hai đã giáng trần
Đón chào Năm Mới khúc ca ngân
Nguyện cầu đất Việt bình an hưởng
Xuân!
Kim Oanh
GIAO THỪA
“Yết hậu”
Táo thả tầng cao xuống đám đông
Đếm 10, 9, 8, 7, rồi …0
Muôn người nhảy múa, ôm nhau chúc
Xuân
CẦU MONG
“Yết hậu”
Lũ, bệnh thường xuyên, xác mỏi nhừ
Kìa ai gõ cửa với tin thư
Cầu mong thọ phúc thêm tài lộc
Thạch Trương
TỨ …
Yết hậu
Tứ cảnh xưa rày vận chốn trần
Tứ thời cứ thế lộng thơ ngân
… Cúc mai tỏa sáng …Ồ …!  năm mới
Xuân …
Quảng Trị, 30/12/2017-Văn Thiên Tùng.
NGẪM
Yết hậu
Thế vận đều xoay chuyển lắc lư
Nhân quần kinh điển với tàng thư…
Không sao tính luật tự nhiên ấy
Đừ…
Quảng Trị, 30/12/2017-Văn Thiên Tùng.
HẠNH PHÚC
Yết hậu
Nắng mai bừng sáng cõi dương trần
Tiếng gió rì rào như hát ngân
Mầm nụ nở bừng chào cuộc sống
Xuân...
BẬN TÂM
Yết hậu”
Đánh bóng cả ngày xong bộ lư
Rảnh rồi mới đọc vội trang thư
Tiền trường con học còn chưa đóng
Đừ....
Sông Thu
XUÂN
“Yết hậu”

Nhặt lá cành mai phủi bụi trần
Chồi non chúm chím mộng tình ngân
Giao thừa rộn rã vườn thơ nở
Xuân…
Đức Hạnh
*
ƯỚC VỌNG
“Yết hậu”
Thế sự thuyền tình mãi lắc lư
Nhân loài ước vọng muốn trao thư
Công bằng xã hội ngàn hoa nở
Ừ…
Đức Hạnh

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017

TÌNH XUÂN


TÌNH XUÂN
Đâu phải có Mai, có Đào trước ngõ
Hay nến hồng, câu đối, quả dưa
Lòng ta như ngọn gió vờn biéc cỏ
Mênh mông về theo mỗi bước chiều trưa.

Từng ý niệm nở tươi trên màu lá
Mảnh tim đời hương quyện khắp trời xa
Chân rám nắng trên lối mòn sỏi đá
Thương giọt mồ hôi cát bỏng ngày qua.

Đâu đợi có hoa Hồng, hay màu Thược Dược
Chữ Phước thếp vàng, xanh dĩa Bánh chưng
Khi ta để mắt nhìn về phía trước
Phía sau ta còn lắm kẻ đau thương.

Dù mặt đất chưa có màu hoa nở
Nhưng ta vẫn đi giữa mùa xuân.
Đàn chim én chưa bay về hăm hở
Thương ai còn đau giọt lệ trầm luân.

Từ thuở Nguyên Xuân trời đất đẹp
Tấm lòng của biển vẫn mênh mông
Bên góc phố, vĩa hè, ngõ đời chật hẹp
Ai mang cho giọt nắng chiều đông ?

THƠ như hạt cơm, hạt muối
XUÂN như nắng ấm hương hoa
Hạt gạo trắng thơm hương đồng
Hạt muối mặn xanh tình biển
Nắng xanh đời
Xuân gọi bốn mùa hương.
MẶC PHƯƠNG TỬ.

Một Cánh Mai Già


Một Cánh Mai Già

Lại một mùa xuân nữa mẹ ơi !
Con còn xuôi ngược một phương trời
Cuối năm chắc mẹ ngồi trông lắm
Đợi bước con về chiều ba mươi.

Cháu con của mẹ quay quần lại
những đòn bánh tét gói chiều nay
Mẹ như gói cả niềm tâm sự
Bao nỗi vui đời, mấy đắng cay.

Mẹ ơi, con vẫn còn lưu lạc
Áo vá trời mây giữa kiếp người
Vẫn nhớ những mùa hương Tết cũ
Trong lòng nghĩ ngợi thuở xa xôi.

Đất nước vào xuân mở hội hoa
Niềm vui đang rộn khắp muôn nhà
Xứ người con vẫn mừng xuân đến
Gủi một cành mai chúc mẹ già
MẶC PHƯƠNG TỬ

Những Cánh Hoa Cuối Năm



Những Cánh Hoa Cuối Năm
                                                       Mặc Phương Tử
Vào những ngày cuối tháng của năm, tôi có dịp lên Thành phố Saigon, không khí sinh hoạt trông nhộn nhịp hẳn lên, bao hình ảnh xem như đã chuẩn bị trước từ nhiều tháng qua, những sắc màu, những âm thanh ầm ỉ của người, xe cộ và sự va chạm của mọi thứ xung quanh, cuộc sống quay cuồng, làm chóng mặt và choáng ngợp cả mắt.
Cảm giác đầu tiên làm cho tôi không ít suy tư đến cường độ lao động của con người hôm nay, khi mà nền công nghiệp hóa đang trên đà phát triển và mỗi lúc càng tiến dần đến lộ trình hội nhập cùng với các nước trên thế giới. Những công trình đầu tư xây dựng nhà máy xí nghiệp ở các khu công nghiệp, những công trình dự án mở rộng đường giao thông, những khu đô thị mới với những chung cư cao tầng mô hình kiến trúc kiểu mẫu, khu vui chơi giải trí.v.v...
Nói chung, toàn bộ tổng thể được lên quy hoạch trông là như thế, có những biểu mẫu hài hòa mang đậm nét văn hóa dân tộc vừa là mang tính hiện đại đang được thi công, để kịp thời gian đưa vào sinh hoạt, nhưng cũng được biết có những công trình chỉ thực hiện được bấy nhiêu từng giai đoạn, bởi nhiều lý do còn lại...dỡ dang, nên phải treo lững theo với thời gian, cũng đành gối đầu cho năm sau, hay năm sau nữa… rồi sẽ tiếp.
Quang cảnh ở Thành phố lớn vào những ngày chuẩn bị đón Xuân đón Tết,  phần lớn được phơi bày một bộ mặt rạng rỡ, sạch đẹp, lịch sự hơn lúc nào hết. Từ khu vực chợ Bến Thành, đường Nguyễn Huệ, Lê Lợi đến khu vực Bến Bạch Đằng, công viên Văn hóa Tao Đàn, công viên Thảo Cầm Viên, Văn Thánh.v.v... Những tiếng sập sình vang ra từ những quán đèn mờ, đèn tỏ đâu đó, những tiếng hô to "Zo" những lon (ly) bia cụng nhau, vui mừng cho một ngày Tất niên, tất cả như gợi cảm trong tôi nhớ về thời tuổi trẻ, những ngọt ngào của dòng cảm xúc đã qua đi, đã lan chảy trong tâm tưởng, và đã nhạt nhòa đi tự bao giờ.
Dạo qua khu vực hoa trái, bánh mứt, rượu bia, những thực phẫm tiêu dùng để phục vụ cho ba ngày Tết, được trưng bày đầy ắp nơi những gian hàng trông rất hấp dẫn, người mua người bán họ mặc cả nhau nghe ỏm tỏi, những trang phục thời trang "mốt" cũng được diễu hành dọc theo những dãy phố đầy hoa lệ, với những sắc màu muôn vẻ của thời nay, đi đâu rồi cũng thấy "đủ thứ" trên đời, nhìn chung thì không ngoài những quan yếu cấp bách cho mọi sinh hoạt ăn mặc tiêu xài, thậm chí có cả hoang phí, vung vải trong cuộc sống của lớp người ở giai cấp nào đó.
Khi nói đến cuộc sống, chúng ta liền nghĩ đến sự diễn biến vô cùng phức tạp của nó, và trong bất cứ thời đại xã hội nào, dù đã đi qua, đang là hay chưa đi đến. Tuy nhiên, phía sau tầm nhìn ấy là một sự thật cố nhiên, như cái lồng vô hình được dành cho những thân phận kiếp người, khi họ đang ở trong mức sống eo hẹp, thiếu thốn, không có cơ hội may mắn, tuồng trông thấy như  nhẹ tênh nào đó, để rồi phải cam chịu nhận lấy không ít tủi cực, khi chính bản thân đang đối diện giữa lòng cuộc sống muôn mặt nầy. Không ai dễ chấp nhận ai, nếu hiểu một cách khác đi, đó chính là lực hấp dẫn và đã được chấp nhận bởi một từ trường cùng sở thức với nhau, nên có sự cảm thụ, hay so sánh, phân biệt khi có mặt với nhau cùng trong cuộc sống.
Trở lại chuyện những ngày cuối năm, ta thấy ở phía trước hay bề mặt của một bức tranh được phối thức bởi những nghệ sĩ tài hoa trong cuộc sống, thì ở phía đằng sau đó, sự phản ánh một hình thái nhân tố cũng không ngoài một thực tế tất yếu cho bất cứ một xã hội hay bất cứ một thời đại nào.
Điều mà chúng ta có thể nói rằng : Không có cuộc vui nào kết thúc toàn mãn, khi mà con người còn dẫm đạp lên cái bóng của mình và cái bóng ấy vẫn còn đổ dài về phía trước. Và nếu :
                                           " Khi ta để mắt nhìn về phía trước…
                                        Phía sau ta còn lắm kẻ đau thương !".
Ở sau ta, chung quanh ta, trước đây và bây giờ, vẫn còn bao người gánh lấy một thân phận không ít phũ phàng đáng thương và cô độc, nếu để mắt nhìn sâu lắng vào cuộc sống, thì ta sẽ thấy ngay điều đó như : một người bị vỡ nợ vì chuyện làm ăn, chuyện tất bật tối mặt vì cơm áo, chuyện hụt hẫng bởi bao lợi dưỡng danh vị riêng tư đã bị sụp đổ, hay bị bào mòn theo tháng năm, chuyện nhẫn nhục của kẻ làm thuê mướn nơi xứ người, chuyện một cơn bệnh ngặt làm tiêu hết tiền của, chuyện phá sản sau một canh bạc, hình ảnh một em bé côi cúc, một cảnh già nua cô độc, một nạn nhân thời cuộc dị tật do chất độc dioxin.v.v... Tất cả những hoàn cảnh ấy, những mảnh đời và tâm hồn ấy, những nỗi đau ấy, phải chăng ở nơi đó có một mùa xuân đích thực, khi :
                                       "Bên góc phố, vỉa hè, ngõ đời chật hẹp
                                     Ai mang cho giọt nắng vào chiều đông!"
Với đạo lý của con người, với bao tâm tư từ ái, với tinh thần "lá lành đùm lá rách" đó chính là cái hồn tươi mát, sạch thơm của mùa xuân, và còn nhiều hơn thế nữa, cho nên : “dù mặt đất chưa có màu hoa nở, nhưng ta vẫn đi giữa mùa xuân”. Đi giữa mùa xuân đầy những cảm thông, cảm niệm những yêu thương, một hành động cụ thể, thiết nghĩ ở nơi đó có cánh hoa nào đẹp hơn, tuyệt diệu hơn ? ở nơi đó chỉ có hơi thở và hương vị của trái tim, nó luôn lan tỏa về mọi phía của cuộc đời. Bởi :
                                           “Mỗi ngày đến cung hoa  
                                             Vụt thoáng cong Ong
                                             Vẽ ngàn hương lộ,
                                             Báo tin xuân về mọi phía trời xa”.
Từ một bộ mặt được trang hoàng hoành tráng, sang trọng với những sắc màu diễm lệ, cùng với sự ấm no, những lạc thú thường tình, những tư duy gầy guộc cùng khi ấy, ánh sáng văn minh, đỉnh cao của lương tâm và lương tri, tưởng nghĩ điều ấy cũng phải được tỏa sáng đến với mọi lớp người còn kém phần may mắn hơn, vì họ cũng được có mặt, được quyền sống, và được quyền cảm nhận, uớc muốn như bao người trong cộng đồng nhân loại, bởi :
                                              "Phải đâu xuân của mênh mông
                                             Trên màu lá vẫn xanh lòng bao la".
Hôm nay, một chiều cuối năm, một chiều có nhiều ấn tượng trong tôi từ lâu, cứ mỗi năm có dịp vào những buổi chiều nầy, tôi thường lên phố để xem cái cảnh rộn rịp, trưng bày, kẻ mua người bán.v.v… và cũng để thấy cái cảnh kết thúc của những ngày cuối năm, một hình ảnh lẫn lộn giữa nỗi vui buồn, được thua, còn mất, hạnh phúc hay đau khổ.v.v... không thể dấu được trong ánh mắt tâm tư.
Vẫn biết rằng trong những khoảnh khắc nầy, mỗi mỗi gia đình sum hợp với nhau bên bàn thờ gia tiên, với làn hương thơm phảng phất giữa tâm linh siêu hình và thực tại, bên chậu cúc, chậu hồng, những đóa hướng dương, những giò phong lan, những cành mai vàng, với mâm trái cây, bánh mứt, rượu bia, thịt cá, và ôi thôi là những thứ tiêu dùng phục vụ cho ba ngày Tết.
Thế nhưng, đối với tôi vẫn trông thấy có những ai đó đang lặng thầm bên bàn thờ Tổ tiên, đơn sơ với cành hoa vạn thọ ta, phong bánh in, với thẻ nhang loại rẻ tiền mà khấn nguyện ông bà ở đâu đó về vui Tết với cháu con trong những ngày đầu năm.
Và hơn thế nữa, hắt hiu những cơn gió chiều nay, tôi còn thấy những cánh hoa cỏ dại vẫn nở tươi bên đường, ở ngoài hàng giậu, nơi góc tường rêu nhạt, tất cả dường như đang gửi chút sắc hương vào đêm trừ tịch ;
                                         “…Ước mơ chi ảo tưởng xa xôi…
                                            Có khi một sắc hương hoa cỏ
                                            Chở cả mùa xuân đến với đời”.

                                                    Saigon, Một ngày cuối năm.
                                                           Mặc Phương Tử.

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2017

CẢM TÀN ĐÔNG PHÚ


CẢM TÀN ĐÔNG PHÚ 
Tháng chạp lạnh lùng
Ngày đông rét buốt.

Lũ  lụt - Còn đọng ngấn ,tủi lọn bãi bờ
Phù sa – Vẫn lưu bùn,đau triền sông nước
Hun hút - Cánh cò quạt gió tẩm đến bơ phờ
Mênh mang - Ánh nguyệt luồn mây dầm lên sướt mướt

Trước ngõ  - Không bóng vãng lai
Trên đường - Chẳng người cất bước
Trâu nghé - Nhìn đê cỏ nhuộm bùn non lơ láo, cũng nhớ nhung
Lợn gà -Thấy sn khoai dầm nước bạc sượng sùng ,mà thương tiếc 
Nhớ xưa !
Mẹ lẩy bẩy - Trong bếp thổi lửa mun khói ủ, ngan ngát vị quê hương
Cha co ro - Giữa đồng huơ con cúi rơm vùi , thơm tho tình đất nước .
Cây phạng - Vung lên cơ bắp cuồn cuộn giữ mảnh uy phong
Con cày - Xốc tới tinh thần thủ phận lưu danh lẫm liệt...

Nghèo khó -  Xóm giềng chia sẻ với dạ ân cần
Cơ hàn - Làng mạc chan hòa với lòng tha thiết

Mong thay !
Nồi điện - Không un khói, mong gom trí tuệ mãi thăng hoa
Bếp ga - Chẳng mun, ước gìn nghĩa nhân đừng bế tắc.
Cửa phủ - Thôi tung tẩy nhũng nhiễu để tranh giành
Sân trường - Bớt múa may quấy rầy hòng cướp giựt.
Băng hoại - Nên dừng ngoài cửa mầm non
Hư hao - Hãy chặn trước đường giáo dục. 
VÉN MÂY THÁNG CHẠP
Cho nắng ấm - Tràn về Mẹ sưởi bớt hom hem
Để gió lành - Cúi xuống Đất hong thêm tươi tốt.
Ánh sáng - Mân mê để thiếu nữ thấm làn môi
Mặt trời - Ve vuốt cho thanh niên mòn con mắt

Bạn cấy - Đã vút giọng hò khoan giữa mênh mông
Thợ cày - Đang om tiếng tắc rì “1” cao chót vót.
Gà vịt -  Tù túng bao ngày chừ dấm dứ xôn xao
Chim muông - Giam cầm mấy buổi nay chàng ràng chao chát.

Bến bãi - Làn sương ở đậu ,long lanh nhấp nháy trong veo
Bờ sông - Dải khói về chơi ,bàng bạc phất phơ tinh khiết
Ngất ngưởng - Đài mây chia nắng vá non bồng
Chon von - Cánh hạc cõng sương luồn nước nhược

Những ước - Sáng lên Mẹ bỏm bẻm nâng miếng trầu têm
Còn mong - Chiều xuống Cha khề khà vung  bầu rượu chuốc

Để thấy!
Miền Bí tích - Cuối mười hai *mừng đón Đức Chúa xuống trần gian
Cõi chơn như - Đầu tháng chạp**cung nghinh Thế Tôn lên bờ giác.
Êm ả - Giáo Đường đọc lời kinh cầu vọng tiếng thanh bình
Tịnh yên - Phạm Vũ rung hồi chuông nguyện vang niềm an lạc

Háo hức - Trẻ con ngày vân vê níu cánh diều giỡn tầng mây
Hân hoan - Già lão đêm đối ẩm chia tách trà soi bóng nguyệt
Cận tết - Chăm sóc cây cảnh để diện sân hoa
Gần xuân -  Giữ gìn thuần phong mà chưng yến tiệc

Mơn mởn - Ruộng đồng lúa đang thời đẻ nhánh mượt mà
Thướt tha - Bờ bãi cỏ đúng hạn ươm mầm lả lướt
Ngư phủ - Giữa sông lòng còng đuổi cá nghe đến, nôn nao
Mẹ già - Trên bến rôm rả chuyện trò nhớ ơi ,da diết

Mong mỏi !
Nên mạo muội - Mài nghiên
Mới thày lay -  Vẫy bút
Tháng hết - Cầu Cố Lý sống an cư
Năm cùng -  Chúc Tha Hương cầm phước lạc

Lõm bõm -  Viết vài câu giữa cuộc có ,không
Tròm trèm - Ghi đôi chữ bên triền được,mất
Út ả - Còn thương xin độ lượng nâng niu
Eng tam -  Đã ghét cứ vô tư  bôi quệt

Mong Trí Giả hạ cố săm soi
Cầu Hiền Nhân chăm nom phê duyệt…
                            Cuối đông Đinh Dậu-Như Thị 
Ghi chú:
“1” Tiếng điều khiển trâu cày bừa
*Noel 25-12 DL
**Mồng 8- 12 ÂL vía Phật Thành đạo
Út ả :chị em
Eng tam : anh em

Thứ Ba, 26 tháng 12, 2017

THỜI GIAN


THỜI GIAN 
 “Thơ Ngũ Ngôn … tiếp theo”

1/. Sáng
Sáng nhìn đoá hoàng lan
Cành vươn sương lộc biếc
Tình tự vầng mây ngàn
Thênh thang hồn nhật nguyệt.

2/. Buổi sáng 
Buổi sáng ra tịnh cốc
Nghe chim hót trên cành
Đêm dài sương trải mộng
Gió thức lời cỏ xanh.

3/. Trưa
Trưa nắng rũ bên thềm
Bóng mây nhoà bóng mộng
Hương lùa theo tiếng chim
Trên ngàn cây cao rộng.

4/. Buổi chiều
Buổi chiều ra tịnh cốc
Bãng lãng hồn khói sương
Hoang sơ đường rêu mọc
Thoáng chiều, hoa dâng hương.

5/. Chiều
Sương khói mênh mang chiều
Rót vào hương tịch liêu
Để nghe lòng tĩnh lặng
Để thương đời thêm nhiều.

6/. Trong chiều 
Sân vườn trông hiu hắt
Ngọn gió hắt hiu lòng
Con bướm vàng thong thả
Vờn trong chiều mênh mông.

7/. Buổi tối
Buổi tối ra tịnh cốc
Thăm thẳm tình trăng sao
Lung linh giọt sương ngọc
Đêm loáng gương nhiệm mầu.

8/. Đêm lên
Đêm lên hiu hắt mộng
Nỗi lòng tiếng vạc khuya
Thương người qua kiếp sống
Thương mình còn nọ, kia.

9/. Muôn trùng
Sáng hừng, sương bụi vỡ
Chiều rựng, bóng mây đùn
Đêm, nghe trời đất thở
Sinh hoá vẫn muôn trùng.

10/. Bóng Ta-Người 
Bóng đêm nhoà nhạt đổ
Lên bóng đời suy tư
Bóng mây qua cổ độ
Bóng Ta-Người... thực hư.

11/. Mặt trời lên 
Mỗi ngày mặt trời lên
Mỗi ngày mặt trời lặn
Giây phút ta bồng bềnh
Trên vai gầy, gánh nặng...

12/. Được, Thua
Mỗi ngày mặt trời lên
Hương ngàn theo nhịp bước
Giây phút lòng mông mênh
Sá chi điều thua được.

13/. Ta đi
Ai đi tìm lối quê
Ta đi, tìm ta về
Dặm đường, thôi từ đó...
Dặm lòng thôi tái tê.

14/. Dặm dài
Ai còn theo dặm dài
Tình người coi rẻ rúng
Ta còn theo dặm dài
Mở trang kinh Phật tụng.

15/. Rong chơi
Loanh quanh đời muôn hướng
Loanh quanh một kiếp người
Sải cánh mây hồng phượng
Ngàn bến bờ rong chơi.

MẶC PHƯƠNG TỬ.