THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017

KỶ NIỆM HÈ

THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị, Phan TựTrí, Trần Lệ Khánh,Nguyễn Gia Khanh,
Phạm Kim Lợi,Lý Đức Quỳnh,Minh Thúy,Như Thu,
Thy Lệ Trang,Phạm Duy Lương,Trần Như Tùng,
Hồng phượng,Thanh Hòa,Huy Khôi,

KỶ NIỆM HÈ
“Bát âm”
Răng lại vô tình rứa hỡi O
Cho tôi lẽo đẽo đến bơ phờ
Văn Lâu đợi bạn đi qua phố
Thừa Phủ chờ ai bước xuống đò
Đểnh đoảng nhiều khi ngu dễ sợ
Nòng nanh* đôi lúc dại mô ngờ
Ve rên phượng nhuộm buồn trang vở
Kỷ niệm hè xa xót thẫn thờ
Như Thị
*phương ngữ “như xí xọn,thày lay”
BÀI HỌA
VẪN SỐNG
“Bát âm”
Thử rồi bọ ngỡ xứ Mò O *
Trai tráng nhiều phen cũng phạc phờ
Lộ nát tru lồng răng bẻ cộ?
Soông su bò nhát nỏ sang đò
Khoai hà khéo loọc thường nghi bở
Ngài tốt vụng che lại đáng ngờ
Sôống mại nơi ni nào trở ngố
Bởi nhang còn tỏa ngát ban thờ.
Phan Tự Trí
* nơi rú rừng tăm tối
VẪN MƠ...
Họa Đảo Vận
Ngày xa...hoài cảm chợt bơ thờ
Nổi sóng đất bằng chuyện khó ngờ!
Lạc bước người đi lên hẻm núi
Sa chân kẻ lại xuống con đò
Bổng trầm mái tóc đằm sương giá
Phong vũ tấm thân nhuốm phạc phờ
Dẫu tuổi tám lăm gần thế kỷ...
Vẫn mơ tay Mẹ ấm vòng O.
Trần Lệ Khánh-4-5-2017
PHÔI PHA
Bát âm
Bao lần lỡ hẹn-tại răng O ?
Chớ nghĩ là tui khéo phỉnh phờ
Ngõ vắng sương hoài vương lối cỏ
Sông xưa bến mãi đợi con đò
Đau lòng chợt nghĩ tình sao dở
Mỏi mắt càng mong dạ lại ngờ
Chẳng lẽ ngày qua người hết nhớ ?
Đành nên kẻ ấy mới ơ thờ !
Nguyễn Gia Khanh
HÈ VỀ
Bát âm”
Tìm hoài mà vẫn bặt tin O
Hay bị kẻ mô lại phỉnh phờ
Gấp sách , bỏ trường rong dưới phố
Tô son , điểm phấn lưỡn trên đò
Đẹp người như rứa mà không nỡ ..
Giỏi nết thế ni thật nỏ ngờ . .
Biếng học hè về chơi hết cỡ
Sa chân lạc bước mấy ai thờ !
Phạm Kim Lợi
KÝ ỨC HÈ
"Bát âm"
Mần răng lạ rứa hỡi ơi O
Hẹn cứ leo cơn luống dạ phờ
Bựa trước loanh quanh rồi bỏ ngõ
Chừ ri lóng ngóng lại đưa đò
Gieo lòng hoa bướm niềm trăn trở
Khiến bụng ong ve nỗi ngại ngờ
Chuyện cũ năm tê hè phượng nở
Còn rưng rức mãi đến bơ thờ
Lý Đức Quỳnh
CHIỀU SÔNG HƯƠNG
Nắng đã buông dần , biết rứa O ?
Sao dung nhan đó nét bơ phờ
Sông tê ảm đạm không người tới
Bến nớ đìu hiu kẻ chuyển đò
Tui nói nhiệt tình nào diễu cợt
Nàng nghe hờ hững tỏ nghi ngờ
Sông Hương một bóng thuyền mong đợi
Lảng vảng ngắm ai dáng thẫn thờ
Minh Thuý
O ƠI !
“Bát âm”
Suốt tuần xuôi ngược bởi vì O !
Trời nắng chang chang dáng mệt phờ !
Bữa nớ hân hoan tìm mấy ngõ
Hôm ni nhẫn nại đón bao đò
Âm thầm quay gót duyên đành lỡ
Hụt hẫng về quê dạ có ngờ
Dẫu biết tình kia còn trắc trở !
Người ơi xin chớ mãi ơ thờ !
Như Thu
LỜI TỎ TINH NAM BỘ...
Bát âm vận
Sao lại há tròn miệng chữ o?
Yêu em...chẳng dám phỉnh hay phờ
Từ hôm gặp mặt nơi đầu ngõ
Đến buổi cầm tay ở mũi đò
Chèn đét...môi hồng tươi thiệt ngộ !
Chao ui...da trắng bảnh không ngờ !
Nếu mà cưới được ai làm vợ
Tía má...tui đây quyết phụng thờ !
Thy Lệ Trang
VỚI BẠN
“Bằng trắc nhất vận”
Bao mùa cưỡi sóng hẹn cùng o
Để mái đầu xanh đã bạc phờ.
Nỡ ruổi chim trời xa lánh tổ ,
Mà theo sóng biển lặng buông đò ?
Trông màu sắc mới đà thêm rõ
Nhớ nghĩa tình xưa chẳng thể ngờ
Thôi nhé nàng ơi , cùng mở ngõ
Về bên tổ phụ vững tâm thờ
Phạm Duy Lương
CHUYỆN HƠI KHÙNG
Họa bốn vần
Hạ ấy, Hương giang ta gặp O
Nên quen nên nghĩa bởi con đò.
Lung linh mắt ngọc dường trao tỏ ...
Man mác lòng si dậy bất ngờ.
Rời bến người đi quay vẫy nón
Về nhà kẻ tưởng viết thành thơ.
Vô duyên nhất kiến đâu tương ngộ
Thư pháp bài ni mãi phụng thờ ,
Trần Như Tùng
VƯƠNG VẤN
Chưa sáng chân trời đã ó o
Gà nhà gáy sớm chủ mơ phờ
Ban mai nắng tỏa, trong khu phố
Sông nước thuyền khua, đục bến đò
Thuở bé còn thơ nào biết sợ
Khi đà khôn lớn hãi không ngờ
Lần theo bút tích ghi trong vở
Mới thấy lòng vương vấn ... hạ thờ
Hồng Phượng
TÌNH LỠ
Hết cả chiều nay ngóng đợi O
Mần chi nhạt nhẽo đến ơ thờ
Một ngày cách mặt vừa gây nhớ
Vài bữa xa nàng mới thấy "phờ"
Cứ tưởng hai ta luôn thuận gió
Nào hay đôi lứa khó xuôi đò
Lần này lỗi hẹn thôi tình lỡ
Héo úa tim ta,chữ "chẳng ngờ "
Thanh Hoà
HỎI AI?...
Bát âm”
Suy đi ngẫm lại...chỉ vì O
Leo ngược dốc tình...đến mệt phờ?!
Vĩ Dạ bâng khuâng...trăng gác mái
Văn Lâu sầu muộn...bến neo đò?
Mần răng chi rứa...đâu cần ngỏ
Xí xọn,thày lay...chớ vội ngờ?
Trường cũ người xưa...đâu?...chẳng rõ...
Để giờ "xa xót" đến bơ thờ?!
Nguyễn Huy Khôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*