THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017

THƠ XƯỚNG HỌA

KỶ NIỆM
“Tứ đối”
Chiều tà ác lặn về sau núi
Khói  mỏng  tre vương ở cạnh nhà
Bởi mến khuôn trăng đưa kiệu tới
Vì yêu giọng nói rước em qua
Ngày xưa mộng ước con dâu thảo
Cảnh cũ thân côi bố mẹ già
Kỷ niệm bâng khuâng còn thấm đậm
Thời gian lặng lẽ cứ lùi xa
Phạm Kim Lợi
BÀI HỌA
ĐÀNH THÔI
“Tứ đối”
Đợi mặt trời vừa trôi xuống núi
Tìm cô bạn lại ghé sang nhà
Im hơi bặt tiếng nào kêu được
Kín cổng cao tường khó bước qua
Chợt tủi duyên xui buồn phận hẩm
Mà thương mẹ yếu xót cha già
Tình xưa hết thắm đành ly biệt
Mộng cũ chưa tròn nỡ cách xa.
Nguyễn Gia Khanh
PHÙ DU
Bóng nguyệt mập mờ treo đỉnh núi
Ánh trăng tỏa chiếu xuống sân nhà
Đường xưa ân oán còn dàn trãi
Lối cũ nhục vinh đã nếm qua
Mơ mộng hão huyền khi tuổi trẻ
Buồn vui lẫn lộn lúc chiều già
Bức tranh vân cẩu, chưa phai nhạt
Viễn ảnh phù du, mãi xót xa
Thanh Trương
NGÀY ẤY
“Tứ đối”
Con đường lên rẫy lưng chừng núi
Cái suối theo nương quấn quýt nhà.
Mến vị măng rừng đưa miệng tới
Yêu mùi lam nứa dẫn thân qua.
Đi ba khăn vắt đồi ngô rộng
Đếm bốn dao quăng cội quế già.
Trèo bậc lên sàn ghi dạ nhớ
Gửi hồn vô bếp hướng tầm xa !
Trần Như Tùng
DU LỊCH TÂY BẮC
“Tứ đối”
Đường dốc ngoằn ngoèo quanh vách núi
Rừng xanh trùng điệp sát hiên nhà
Ầm ầm thác đổ như giông tới
Vun vút gió gầm tựa bão qua
Nhìn xuống vực sâu, lo phận mỏng
Ngước lên lối thẳm, xót thân già
Sa pa thành phố trong mây trắng
Tây bắc, thiên đường ở chốn xa
Sông Thu
LỠ LÀNG
“Tứ đối”
Vừng dương mới khuất sau  sườn núi
Nhỏ bạn vừa đi...sát cạnh nhà
Nhớ trộm thân hình coi :chấm đậu
Yêu thầm tính nết thấy :thông qua
Những mơ duyên thắm se tròn kiếp
Lại mộng ông tơ buộc tới già
Sát vách chung tường cam nghĩa cạn
Nhà cao cửa rộng phó tình xa.
Thanh Hòa
MÔN ĐĂNG HỘ ĐỐI
Tứ đối
Lãng đãng mây vờn quanh đỉnh núi
Lăng xăng thóc trải trước sân nhà
Bao ngày ngắm bậu tình mơ ngỏ
Một phút xiêu lòng dạ muốn qua
Hộ đối chia lìa do bác cả
Môn đăng trói buộc bởi cha già
Rượu nồng trăng khuyết...hồn tê tái
Chăn lạnh đêm dài...nỗi xót xa 

Như Thu 
VU QUY
“Tứ đối”
Tuyết trắng giăng màn trên đỉnh núi
Pháo hồng trải thảm trước sân nhà
Em trong áo cưới, khăn voan đội
Anh với trau cầu, sính lễ qua
Nhang khói kính dâng tiên tổ khuất
Rượu trà bái tạ mẹ cha già
Dạt dào hạnh phúc, hàng mi ướt
Rạo rực mừng vui, viễn ảnh xa
Trương Ngọc Thạch- 3/10/2017

Nguồn email:phakiloi08@gmail.com

3 nhận xét:

  1. Nhờ huynh sửa hộ ở câu 2:
    Từ "bước" = "ghé" để tránh trùng từ. Cảm ơn huynh!
    Kính!
    NGK

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  3. Huy Phương góp bài họa
    KÝ ỨC CHÌM DẦN
    Đã biết người đi biền biệt xứ
    Sao ta vương vấn quẩn quanh nhà?
    Khi yêu mỗi bước tình gian díu
    Lúc nhớ từng ngày bóng lướt qua
    Ước rể dâu hiền lo hiếu thảo
    Mong cha mẹ khỏe dưỡng thân già
    Nào hay cảnh cũ giờ tan biến
    Mới biết nhân tình thật xót xa
    Huy Phương

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*