THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị, Trần
Ngộ,Liêu Đình Tự,Huy Phương,Sông Thu,
Thanh Hòa,Như
Thu,Trương Ngọc Thạch,Trần Như Tùng,
NS-Canada, Phan Tự Trí,Phạm Kim Lợi,
Thy Lệ Trang,Trịnh Cơ,Minh Thúy,
NS-Canada, Phan Tự Trí,Phạm Kim Lợi,
Thy Lệ Trang,Trịnh Cơ,Minh Thúy,
MƯA LÒNG
“Tam đối”
Mưa buồn thấm lạnh buổi ra
giêng
Trăng khuất xa mờ Lãm nguyệt
hiên
Nhức nhối cơ hàn khi đoạn
tuyệt
Âm thầm khổ não lúc cô miên
Chờ người góp ý luôn tha thiết
Đợi bạn so vần cứ mặc nhiên
Sông vẫn ôn hòa trong hiện tại
Đất thì bất động thuở uyên nguyên
Như Thị
BÀI HỌA
NẮNG ẤM SẼ VỀ
“Tam đối”
“Tam đối”
Nguyên tiêu vàng úa đất Tây Nguyên
Thơ thẩn một mình dạo trước hiên
Bè bạn mỏi mòn nhìn lá rụng
Đất trời ảo não ngóng sầu miên
Đêm khuya tiếng vạc kêu buồn bã
Ngày vắng côn trùng tấu tự nhiên
Nắng ấm sẽ về chờ tiết hạ
Mưa phùn lạnh lẹo đến qua giêng.
Huy
Phương
GIÁC HUỆ
“Tam đối”
Mai vẫn chưa tàn dẫu mãn giêng
Mưa phùn đang lạnh gió bên hiên
Thâu đêm gối. trở tình đơn mộng
Trằn trọc màn nghiêng cảnh độc miên
Pháp hạnh tu tròn tâm tự tại
Kinh văn thấu đạt dạ an nhiên
Một kho ngọc báu còn vô tận
Huệ giác không hình chẳng vỡ nguyên
Trần Ngộ
Mai vẫn chưa tàn dẫu mãn giêng
Mưa phùn đang lạnh gió bên hiên
Thâu đêm gối. trở tình đơn mộng
Trằn trọc màn nghiêng cảnh độc miên
Pháp hạnh tu tròn tâm tự tại
Kinh văn thấu đạt dạ an nhiên
Một kho ngọc báu còn vô tận
Huệ giác không hình chẳng vỡ nguyên
Trần Ngộ
KHÚC TÂM GIAO
“Tam đối”
Canh tàn tiết chuyển bước qua giêng
Hoa rụng gió lùa rớt trước hiên
Vắng bạn tâm giao chiều tịch mịch
Xa người tri kỷ buổi sầu miên
Xuyến xao chột dạ không yên giấc
Thổn thức chao lòng chẳng tự nhiên
Tình vẫn vấn vương ngày hội ngộ
Mộng hoài trăn trở thuở sơ nguyên
Liêu Đình Tự
NỖI BUỒN RA GIÊNG
“Tam
đối”
Đã hết những ngày xuân tháng giêng
Hoa tàn, bướm vắng, dạ sầu miên
Gió say giấc ngủ nằm trên rẫy
Nắng rẽ vòm cây xuống dưới hiên
Thiếu bạn, rượu ngon còn bỏ dỡ
Cạn vần, ý đắt vẫn y nguyên
Biết rằng tan hợp điều khôn tránh
Chấp nhận vui buồn lẽ dĩ nhiên
Sông Thu
MƯA ĐÊM
“Tam
đối”
Thấm thoắt đêm này đã cuối giêng
Não nề heo hắt mối sầu miên
Nỉ non tiếng dế vang sau chái
Thánh thót giọt buồn rỏ trước hiên
Từng mượn nguồn vui trong cảnh trí
Hoài quên cội khổ với thiên nhiên
Nhưng sao bi lụy không buông bớt
Lại để phiền ưu cứ giữ nguyên
Thanh Hoà
NỖI LÒNG
“Tam đối”
Nhìn mối u hoài bủa tháng giêng
Gói niềm chua xót gửi đầu hiên
Thương người xuôi ngược không điềm tĩnh
Ngại kiếp luân hồi khó thản nhiên
Quá khứ luôn về thêm mỏi mệt
Vị lai chửa đến nghĩ triền miên
Bâng khuâng một thoáng lòng thanh thản
Tứ đại thân gầy há giữ nguyên?
Như Thu
VÔ GIA CƯ
“Tam đối”
Trong cơn bão lạnh một chiều giêng
Một cặp dìu nhau tới mái hiên
Mở gói đồ ăn nhai nhóp nhép
Rút chai bia rượu nhấp liên miên
Áo quần chống gió không lành lặn
Tấm nhựa che mưa chẳng tự nhiên
Ông đến nhìn qua lòng thắt quặn
Bà đi ngó lại dạ y nguyên
Trương Ngọc Thạch
MƯA CHẲNG ƯỚT THƠ
MƯA CHẲNG ƯỚT THƠ
“Tam đối”
Mưa xuân lành lạnh chuỗi ngày giêng
Bàn viết vô nhà tránh gió hiên.
Xướng gửi đặn đều vui tới tấp
Họa trao liên tục khoái liên miên.
Kẻ Văn lên mạng ngời tha thiết
Lãm Nguyệt vào trang thật tự nhiên.
Hạt múa hạt bay mờ ảo hiện
Tình thơ tình bạn vẫn giàu nguyên .
Trần Như Tùng
NẮNG XUÂN
“Tam đối”
Khóm trúc phai tàn sau tháng giêng
Hàng tre xanh ngắt cạnh bờ hiên
Êm đềm náo nức xuân tươi thắm
Thanh thản an bình cảnh tự nhiên
Thôn xóm thay da mùa ấm áp
Quê nhà trổi sắc khúc du miên
Nàng thơ xao xuyến gieo vần ngọt
Dòng nước điều hoà giữ mực nguyên !
NS-Canada
KỆ RÉT
“Tam đối”
Má vẫn ửng hồng kệ rét giêng
Nguyệt vừa thấp thoáng giỡn ngoài hiên
Đang trò nhộn hội lời quan họ
Sắp đuốc đỏ cành cánh mộc miên
Tâm sự người trao nào thảng thốt
Tiếng lòng ta gửi thật điềm nhiên
Tình sâu một thuở còn vương mãi
Ân nặng muôn đời vẫn giữ nguyên.
Phan Tự Trí
NÊN HỮU XẢ
“Tam
đối”
Hắt hiu gió lạnh thổi ngoài giêng
Rả rích mưa sầu rỏ dưới hiên
Nhiều cái dễ lường . . thì ngắt quãng
Những điều khó tưởng . . cứ triền miên
Thơ hay nhác luyện thành hư ảo
Phú giỏi năng hành lẽ cố nhiên
Muốn để tiếng thơm nên hữu xả
Cho đời hoan lạc giữa bình nguyên
Phạm Kim Lợi
VỀ MỘT CÁNH HOA
“Tam đối”
“Tam đối”
Mưa cứ rơi hoài giữa
tháng giêng
Anh còn thơ thẩn đứng ngoài hiên
Đầu sông hiu hắt vòm tre lạnh
Cuối bãi ơ hờ ánh nguyệt nguyên
Bến lạ người mong miền ấm áp
Quê buồn ta đợi phút an nhiên
Dù em có nhớ hay không nhớ
Vẫn giữ trong hồn cánh mộc miên* !
Thy Lệ Trang
*Hoa gạo
NGÀY BUỒN CUỐI ĐÔNG
“Tam
đối”
Mưa thấy không còn cuối tháng giêng
Gió nghe vắng bóng ở ngoài hiên
Thanh âm ngày cũ như đồng vọng
Hình ảnh xa xưa tựa giấc miên
Nắng ấm từ lâu sao thấp thoáng
Niềm vui cùng khắp lại đương nhiên
Người yêu biền biệt phương trời lạ
Ta sống âm thầm chốn thảo nguyên.
Trịnh Cơ –“Paris”-ngày
5 tháng 3/2017
NIỀM XA
“Tam đối”
Giá rét âm u mãi tháng giêng
Buồn vương ánh mắt gởi bên hiên
Anh còn lãng đãng cơn mê ái
Em vẫn mơ màng giấc mộng miên
Có nhớ đường xưa ...tim thổn thức ?
Hay quên lối cũ ...dạ an nhiên ?
Nắng tươi đầu bể vươn tia ấm
Mưa héo cuối ghềnh lạnh giọt nguyên
Minh Thuý
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*