SƯƠNG CHẲNG SẦU ĐÂU!
Đêm đông trăng lạnh bủa xa mờ
Bụi nhạt rắc nhòa cạn giấc mơ
Cành liễu bơ phờ sương gói mộng
Gió khều lơi lả rụng thành thơ
Sương chết cỏ hoa bỗng dại khờ
Giọt trăng lấp lánh bước chơ vơ
Chan hòa hấp hối lay mầm dậy
Thân hóa đài mây thỏa đợi chờ
Gởi lại bên đời những đóa rêu
Pha nền biêng biếc gợi thương yêu
Chưng thời gian đọa lên thành quách
Lối cũ về … đi… đọng bóng chiều
Lắng nghe hơi thở của làn sương
Tan hợp ngại chi mấy đoạn trường
Thanh thản vô ưu nên lẫm liệt
Phiêu nhiên chơi giữa cuộc vô thường
Sương chan khí tiết dưỡng sầu đâu *
Thủ phận quê mùa mặc bể dâu
Chẳng bợn mai tùng khom cửa phủ
Đông phong chớ ghẹo tội hoa sầu!*
Lê Đăng Mành
*Cây sầu đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*