NHỚ ĐÔNG
( Thỉnh họa )
Đất trời đến hẹn cứ vào đông
Rạ đốt hương nao ngút cả đồng
Chèo bẻo cồn cao ngồi rỉa cánh
Chào mào bụi chảnh đứng xù lông
Thương cha bấm bụng trầm ao lặng
Xót mẹ phơi lưng cấy ruộng lồng
Tất cả bây chừ vùi kỷ niệm
Liệu rồi mai mốt có còn không ?
Rạ đốt hương nao ngút cả đồng
Chèo bẻo cồn cao ngồi rỉa cánh
Chào mào bụi chảnh đứng xù lông
Thương cha bấm bụng trầm ao lặng
Xót mẹ phơi lưng cấy ruộng lồng
Tất cả bây chừ vùi kỷ niệm
Liệu rồi mai mốt có còn không ?
Phan Tự Trí
TIẾNG RAO ĐÊM!
Khàn hơi gọi bữa tủi cành đông
Khắc khoải người ơi giữa quạnh đồng
Tuổi dại mùa pha cùn tước não
Thân gầy rét bủa dột trầy lông
Thường mơ nắng hạ dung cùng khổ
Những ước làn xuân rọi thảm lồng
Thảng thốt mồ côi òa vỡ giọng
Đêm ngày rả miệng buốt tầng không!
Lê Đăng
Mành
BÂNG KHUÂNG
Én giục xuân về tiễn
biệt đông
Bâng khuâng lại
những nhớ hương đồng
Bờ sông cá quẫy dồn
nghiêng nước
Khóm trúc oanh ngồi
chải mượt lông
Ruộng trũng sương
tràn tay mẹ cấy
Đồng cao gió giật
máy cha lồng
Mây vần lúa đổ buồn
nao dạ
Mỗi bận mùa vàng óng
nữa không ?
Phạm Duy Lương
ĐỒNG RUỘNG VÀO ĐÔNG
Trên đường thiên lý ngắm mùa đông
Nước biếc quanh co bám ruộng đồng.
Đã thấy lúa non mừng chấp chới
Không còn nghé nhỏ chạy bông lông.
Vòi bơm cười rộ phun làn bạc
Cày máy gầm vang diễu bánh lồng.
Đây đó làng quê nhiều đổi mới
Cánh diều duyên dáng đậu thinh không .
Trần Như Tùng
MỘNG LÒNG
Tiết trời lành lạnh báo sang đông
Quê mẹ chừ đây lúa mượt đồng
Từng bóng cò chiều bay sãi cánh
Đôi hàng ngỗng trắng lội phơi lông
Ao sen vằng vặc vầng trăng chiếu
Hồ nước lung linh ngọn gió lồng
Cảnh ấy bao giờ quên lãng được
Mộng lòng canh cánh mãi sao không ...!
Trần Ngộ (Lâm Đồng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*