THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

RA ĐI


RA ĐI

Dần dà rồi cũng rủ nhau đi
Cõi tạm trần gian có tiếc gì
Nghèo khó sang giàu tay trắng cả
Từ nhân ác nghiệp mặt thâm xì
Vài ngày còn ở đừng tham hám
Một thưở chưa về chớ hận si
Mảnh áo đời trao còn cắt giải (*)
Làm sao trở lại nữa mà chi.

                           Phan Tự Trí

            (*) cắt hết khuy, giải áo trước khi khâm liệm cho người chết 

                                  XIN CHÀO !

Nhàn cư hơn thiệt chuyện về đi

Sống gửi đang vui biết nói gì .

Cơm áo đàng hoàng thân vẫn thẳng

Thơ ca bay bổng bóng chưa xì.

“Ra Đi” khúc xướng nghiền nan họa

“Lãm Nguyệt” bài đăng đọc lại si.

Việc đến khỏi bàn rồi lúc đến

Xin chào ! bỏ tất tiếc làm chi !
                                           Trần Như Tùng
 
ĐẾN PHẢI ĐI

Đã đến làm sao tránh khỏi đi
Trăm năm dâu bể thở than gì
Tiền tài danh vọng như phù phiếm
Đấu đá hơn thua cái mốc xì
Lợi lộc vinh hoa nhiều chị hám
Nõn nà yểu điệu lắm anh si
Tu thân tích đức chờ trên gọi
 Tiếc nuối đau sầu chẳng ích chi.

                             Lưu Lãng Khách

           VÔ CẦU


       Trần gian tạm trú đến rồi đi
       Vô niệm do duyên tiếc nuối gì
       Cay đắng ngọt bùi tùy khẩu vị
       Được thua còn mất để tâm chi
       Ánh hồng chiếu rọi trời tươi sáng
       Bóng tối bủa vây đất thẩm xì
       Không có có không như thị hiện
       Chấp mê bất ngộ hóa tham si
                                         26-11-2014                           
                                     Lê Văn Thanh
CÙNG ĐI
Nào ai muốn rủ để cùng đi
Kẻ trước người sau có khác gì!
Chỉ tội gieo neo thân hậu sự
Mà lo thấp thỏm nỗi xầm xì.
Thăng hoa giấc ngũ mà yên vế
Láo nháo cơn mê lại nổi si.
Mới biết đời người sao tận khổ
Sanh về cõi tạm để làm chi!
                                  Hải Rừng

                                                   HẠT BỤI

Đến hẹn ra về nhẹ bước đi
Ngàn muôn gửi lại chẳng mang gì !
Trồng cây buổi trước thêm thuần khiết
Hái quả ngày sau khỏi hỗn xì
Khổ hạnh, cần lao miền bác ái
Ngông cuồng, ảo tưởng chốn sân si
Tường trong thế sự sang hèn cũng
Nắm đất sương nhầu có nữa chi  ?

                          Phạm Duy Lương

            ẮT PHẢI ĐI
         Đời người ai cũng một lần đi
         Sinh tử cố nhiên nghĩ ngợi gì
         Vua chúa dân đen đều chết cả
         Xác thân tứ đại cũng trương xì
         Công danh níu kéo - đừng hôn ám
         Lợi lộc kêu mời - chớ muội si
         Cõi tạm cớ sao nhầm vĩnh cữu
         Thế nhân tạo nghiệp được điều chi!
                                               Hồ Trọng Trí 
     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*