Chiều quê tôi
CHIỀU ĐÔNG!
CHIỀU ĐÔNG!
Thỉnh họa!
Thu đi đông tới khuất vầng dương
Rét buốt ném lên mọi nẻo đường
Mới đó ngọn lào hâm mặt nguyệt
Mà nay cơn bấc ướp hồn sương
Bão quơ phên liếp bao chua xót
Lũ quất chiếu manh bấy đoạn trường
Mây nước buông tuồng gieo quạnh quẽ
Phủ chiều cô tịch đến đau thương !
BÀI HỌA
ĐÊM GIÁNG SINH
Nửa đêm thánh thót nhạc du dương
Ánh sáng bừng lên chốn giáo đường
Lấp lánh sao trời soi núi tuyết
Vang lừng tiếng hát xé màn sương
Niềm tin thắp đuốc xuyên đêm tối
Hy vọng đơm hoa suốt dặm trường
Tay nắm tay nhau cùng ước nguyện
Con người sống trọn với yêu thương.
Sông Thu
ĐÊM ĐÔNG!
Đêm xuống đông về vắng
bóng dương
Hanh hao giá lạnh phủ
bao đường
Mong manh kẻ ở dầm mưa
tuyết
Ảo não ai về khoác gió
sương
Giang vĩ đìu hiu bao
khắc lậu
Giang đầu cô quạnhbấy canh
trường
Xuân ơi sớm đến vơi buồn
tủi
Ấm lại cho người hết xót
thương !
DẠ HÀNH
Đã tắt hoàng hôn khuất ánh dương
Liễu buồn buông tóc xoả bên đường
Người đi lầm lủi ngoài đông giá
Lòng thấy lạnh lùng giữa gió sương
Chiếc áo mong manh đầm tuyết trắng
Bàn chân chai sạn bước canh trường
Tấm thân cô độc hồn phiêu lãng
Biết có bên trời ai đó thương?
ĐÔNG LẠNH
Thuyền em trôi dạt giữa trùng dương
Bão táp dông sa khổ lắm đường
Quyết chí không sờn vì nắng cháy
Bền lòng chẳng ngại bởi phong sương
Dong buồm bẻ lái băng muôn lối
Thuận gió lôi neo vượt dặm trường
Trăng nước chập chùng đông lạnh giá
Phương trời ai có chạnh lòng thương ... !
Trần Ngộ (kính hoạ)
THU TÀN
Giá buốt đêm đông vắng thái dương
Triều dâng mưa lớn nước tràn đường
Mong manh áo mỏng dầm hơi lạnh
Ảm đạm canh khuya gặp gió sương
Hàng hóa lưu thông luôn tắc nghẽn
Xe người lặn lội suốt đêm trường
Dân tình kêu lắm nhưng chưa thấu
Nỗi khổ ngập đường thấy mới thương
Hồ Hắc Hải
CÓ MỘT CHIỀU ĐÔNG
Chiều đông ảm đạm khuất vừng dương
Quên rét thi nhân viết mấy đường,
Mặc bấc rung cây ùa lối xóm
Mặc phùn luyến gió tạo màn sương.
Ngồi bên bếp lửa xua hàn khí
Duyệt lại bài thơ diễu hí trường.
Nhìn cháu rạng ngời ăn sắn nướng
Mà lòng da diết nỗi yêu thương .
Trần Như Tùng
PHONG TRẦN
Phong trần cám cảnh bóng tà dương
Nẻo vắng phương xa lạc bước đường.
Tá túc thân mòn trong gió lạnh
Lang thang xác mỏi giữa màn sương.
Thành tâm vượt núi trèo đèo thẳm
Quyết chí xuyên sơn trải dặm trường.
Tri kỷ ai người cùng mạo hiểm!
Nguồn vui tuyệt thú để nhớ thương.
Hải Rừng
14/11/2014
CÓ PHẢI ĐÔNG VỀ
Có phải đông về!- Dịu ánh dương
Làng u ám quá- những con đường
Vườn sau tức tưởi tình hoa nguyệt
Ngõ trước hao gầy nghĩa nắng sương
Bão lũ gieo thêm niềm tủi xót
Thiên tai thử thách chí can trường
Người về gác nhỏ ngồi lặng lẽ
Ngọn bấc chiều hôm nặng nhớ
thương
Lưu Lãng Khách
CHIÊU TÂM TƯ
Não cánh chim chiều rũ bóng
dương
Dồn chân mặc khách giữa cung
đường
Mong ngày gặp bạn phờ gân cốt
Ngẫm buổi xa người nẫu gió
sương
Áo mỏng còn vương màu ruộng
rẫy
Vai gầy mãi đượm cảnh sa
trường
Canh dài lãm nguyệt ngời hiên
vắng
Thấm đẫm hương lòng nỗi nhớ
thương
Phạm Duy Lương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*