YÊU HOA MÀU TÍM
Anh Chị thương mến,
Hôm nay, một lần
nữa Như Thu vẫn muốn gửi lời "Cám Ơn" anh chị qua bài
cảm nhận nầy nhé! Không giống như lần trước, kỳ nầy anh chị họa thơ vừa
nhanh lại quá ư tuyệt vời! Chưa tới một tuần, Như Thu đã nhận đến hai mươi hai
bài hoạ, mừng ghê lắm!
Điều quan trọng
chính là những ân tình thắm thiết, anh chị đã ưu ái dành cho hai vợ chồng
nói chung và nhất là Như Thu nói riêng, cảm động lắm anh chị ơi!
Bây giờ Như
Thu không biết nói gì hơn, mời anh chị cùng ngắm nhiều loại hoa khác
nhau được gói ghém trong những vần thơ xướng họa của chúng mình nhé!
Trước tiên hãy
chào đón bài họa dễ thương mà anh Hoàng Từ trải lòng qua bài PHƯỢNG
TÍM ĐẸP QUÁ. Anh chưa từng viếng nhà Như Thu bao giờ,
nhưng rất lạ sao lại đúng như anh đã giới thiệu
Phượng tím cao
to đứng giữa vườn
Ngàn dặm xa xôi,
không ngờ cây phượng tím nầy có sức lôi cuốn anh đến thế! Có lẽ
vì say mê vẻ đẹp của hoa, nên anh đã thốt lên
Trông xa cuốn
hút không tin nỗi
Cận thấy say mê
thật khó lường
Tuyệt lắm anh Hoàng Từ ơi!
Nếu ai hỏi Như
Thu có bao giờ thưởng thức những vần thơ của chị Sông Thu chưa? Không cần suy nghĩ mình sẽ trả lời ngay là rất
nhiều và nhiều lắm! Như Thu không kể hết được đâu, nhưng phải nhìn nhận rằng
chị có biệt tài tả cảnh thật êm đềm, sống động...Chẳng hạn bài DỊU DÀNG
PHƯỢNG TÍM
Hãy xem nè
Lá tựa lông
cong, xinh khó tả
Hoa như chuông rũ,
đẹp khôn lường
Hoa phượng
tím xinh thế nào, ai ai cũng biết, nhưng qua vần thơ của chị Sông
Thu hình như hoa phượng càng quyến rũ lại càng xinh đẹp hơn, phải
không anh chị?
Để rồi thoang
thoảng hương nồng
Ngạt ngào theo
gió, hương mời bướm
Trữ tình quá đi
thôi!
Như Thu trộm
nghĩ tính anh Thục Nguyên so
với ông xã Như Thu cũng có điểm tương đồng, cả hai anh đều yêu hoa phận
mỏng manh, liễu yếu đào tơ
Tiếc phận mỏng
manh cam dãi nắng
Xót nhành liễu yếu
phải dầm sương
Hoa từng phô nét
đẹp, hương thơm, sắc màu tươi thắm, tuy rằng hoa không biết nói mà anh còn
thương như vậy! Huống chi là ai đó...khiến đêm ngày anh đã
ước MƠ HÁI
HOA
Giá như hái được
về làm chủ
Thêm lời hứa thật
lòng
Ta sẽ nâng niu đến
cuối đường
Ôi chao ngọt
ngào quá anh ơi!
Trước những khó
khăn, anh Lý Đức Quỳnh nhủ
dạ không nản chí hay vội vàng từ bỏ dù bất cứ nơi đâu, hay đứng trước hoàn
cảnh nào chăng nữa qua bài PHƯỢNG TÍM nên anh vẫn
Gìn thân bất thối
miền cơ cực
Chưa hết, nếu
như chung quanh xảy ra những chuyện gian dối, phiền não hoặc lừa lọc lẫn nhau,
nhưng đối với anh thì
Giữ nết vô tranh
chốn lọc lường
Ngoài vẻ đẹp
đáng yêu, dịu dàng của hoa phượng khiến cho người phải ngẩn ngơ, tiếp
theo phượng tím còn ân cần dang tay mời gọi khách đường xa
Đỡ nắng che mưa
khách lỡ đường
Giòn giã tiếng
cười, phượng ơi có thích không?
Chị Thanh Hoà ơi! phượng tím nhà em đã
trổ hoa trên mảnh đất khô cằn, cảnh trí quanh nhà thật hoang
sơ sau nhiều năm mong đợi. Thật không ngờ và em cũng rất vui vì chị gửi MỪNG
PHƯỢNG TÍM như là thông điệp đến mọi người. Em mê lắm ngỡ mình sống
nơi tiên cảnh chốn trần gian
Tiên cảnh đâu
xa, ở giữa vườn
Niềm vui được
nhân đôi vì
Mơ hoài phượng
tím nở bông thương
Anh chị đã biết
rồi, nếu chị Sông Thu có khiếu tả cảnh thì đối với chị Thanh
Hoà chẳng thua kém gì chẳng hạn như nắng, sương, cánh mỏng, ban mai...chị
đã khéo léo gửi cho chúng ta cảnh trí thật hài hoà, êm ả...
Lấp lánh ban
mai, reo giọt nắng
Rộn ràng cánh mỏng,
đọng hơi sương
Anh chị thấy
sao? Đúng quá phải hôn nào?
Chưa ngừng được
đâu, vì quá YÊU HOA, mối cảm xúc dâng tràn nên chị Thanh
Hoà đã tặng Như Thu thêm bài họa thứ hai, biết nói sao nè? Thôi
thì phải đọc thử câu đầu tiên
Bông đẹp vì
chưng nở giữa vườn
Đúng ghê nơi!
Mỗi ngày chăm
sóc thế là thương!
Chăm sóc mỗi
ngày hỏi ai mà không thương chứ? Đây là lẽ tự nhiên đâu cần giải
thích phải hôn anh chị?
Có yêu hoa mới
hiểu rõ từng chi tiết như hơi sương, ánh nắng...
Bản tính cỏ cây
nhờ ánh nắng
Bẩm sinh cội rễ
cậy hơi sương
Nếu như hoa được
chưng bày trong bình đẹp, lọ xinh đối với hoa chỉ là sự khổ tâm mà thôi
Dù yêu, hạnh
phúc chi trong lọ?
Do đó chị đã kêu
gọi
Hãy để thiên
hương tỏa ngát đường.
Xem từng câu, chọn
từng con chữ, em thật ngưỡng mộ lòng yêu thiên nhiên của chị Thanh
Hoà sâu sắc biết dường nào!
Đọc hai câu thực
của anh Nhật Hạ bỗng dưng
lòng cảm thấy ngạc nhiên, rồi thích thú vô vàn!
Sẳn đây, Như Thu
xin nói thật cùng anh chị nhé! Xung quanh nhà đất quá tệ, không thể trồng
được gì hết, do đó anh Hương trồng phượng chủ yếu cần bóng râm thôi, đâu ngờ phượng
tím lại trổ bông
Nghĩ rằng trồng
cảnh râm vườn mát
Đâu biết đâm
bông đẹp khó lường
mừng ghê!
Còn có điểm đặc
biệt nữa nè, anh chị có để ý không?
Mùi “hương”
thoang thoảng nghe nồng ấm
Tuy chữ
"hương" không viết hoa, nhưng lại nằm trong ngoặc kép, mà
Như Thu chắc chắn rằng anh Nhật Hạ muốn nhắc tên ông xã Hương đó! Phải
không anh?
Còn mơ ước gì
hơn
Khuya sớm bên
nhau bước trọn đường
Như Thu đọc
đến đây thì cảm nhận bài DẬY CẢ LÒNG vô cùng thú vị!
Còn PHƯỢNG
TÍM của chị Thiên Hậu thì
sao? Chúng ta không lạ gì phố mù sương mộng mơ và thiên nhiên ưu ái
ban tặng hai bên đường cả một khung trời tím rịm
Phượng tím ngày
xưa mọc cạnh đường
Tiếp theo anh chị
hãy cùng xem nhé!
Thành Đà mát
mẽ xinh khôn tả
Phố núi thanh
tao đẹp khó lường
Đáng yêu vô
cùng!
Sau buổi tan trường
những cặp tình nhân hay rủ nhau
Nhặt cánh hoa
yêu rụng giữa vườn!
Thật thơ mộng
làm sao!
Dưới nắng vàng rực
rỡ suốt cả trưa hè, phượng tím bừng nở một góc trời, Như Thu xin giới
thiệu cùng anh chị bài họa MỘT TRỜI THƯƠNG cuả anh Phan Tự Trí.
Ngập tràn sắc
tím yêu thương, nhè nhẹ hương thơm rất lãng mạn phải không nào?
Suốt cả hè sang
gió lộng vườn
Một trời sắc tím
một trời thương
Để rồi anh chẳng
còn lo âu, toan tính và gửi trọn nghĩa tình từ đó...
Như tình gửi hết
nào toan tính
Tựa nghĩa trao
luôn chẳng dám lường
Một thời yêu
thương rất ư là rõ nét, anh chị không phủ nhận chứ?
Nếu như ai đó hỏi
bạn rằng tuổi nào đẹp nhất? Tôi sẽ trả lời cho thay bạn tuổi học trò là lứa tuổi
đẹp nhất ạ! Đúng vậy, nếu không thì tại sao anh Thanh Trương đã bước
qua ngưỡng cửa bát tuần, nhưng lòng anh luôn hoài niệm, da diết bồi hồi
nhớ trường xưa đã cùng em ngắm nhành phượng tím hân hoan nở rực giữa trưa
hè. Hãy xem anh gửi gấm nỗi lòng qua bài MỘNG HÈ như thế nào nhé!
Em ơi phượng tím
nở quanh vườn
Nhớ buổi học trò lắm mến thương
Nhớ buổi học trò lắm mến thương
Ôi chao, tình lắm
người ơi!
Khi yêu thì anh
chỉ biết yêu mà thôi, không tính toán, đo lường. Cái tuổi ngây thơ, vụng dại đó
mà!
Tuổi trẻ thơ
ngây luôn bịn rịn
Tình yêu khờ dại, chẳng lo lường
Tình yêu khờ dại, chẳng lo lường
Bịn rịn chia tay
rồi mong ước
Mong mỏi thu về,
thôi tạm biệt
Đôi mình có dịp lại chung đường
Đôi mình có dịp lại chung đường
Có phải tuổi học
trò là lứa tuổi đẹp nhất không ạ?
Trải qua 9 bài họa
dành cho phượng tím, Như Thu đoán có lẽ anh chị đã chán rồi phải
không? May quá, anh Nguyên Trần đã
tặng chúng ta một loài hoa khác qua bài MÀU TÍM HOA SOAN
Hãy tìm lại những
kỷ niệm êm đềm và quá đỗi ngọt ngào của đôi lứa yêu nhau, mỗi khi ngắm
nhìn những chùm hoa soan tím nhạt đong đưa cùng gió, thỏ thẻ với trăng thì đâu
đây cả một trời thương nhớ vội quay về...
Màu tím hoa
soan tím cả vườn
Nghe chừng đâu
đó bóng tình thương
Cách trở hai miền
Đông Tây vời vợi, ray rứt buồn đau, không nói nên lời!
Yêu người
phương ấy mơ không nói
Nhớ kẻ bên đây
mộng khó lường
và vẫn thầm ước
Rồi ước cả hai
chung một đường
với bao niềm hy
vọng dâng tràn...
Dù ở nơi đâu hay
đi bất cứ khu rừng nào, chúng ta cũng đều thấy rất nhiều hoa dại, đơn sơ mộc mạc
nhưng sắc màu không kém phần quyến rũ, tiếc rằng chúng không có tên gọi.
Anh Trần Như Tùng đã từng
bắt gặp một loài hoa dại trong rừng sâu thẳm và cũng vì thương mến hoa anh đã đặt
tên là BÔNG HUÊ SƠN NỮ. Vậy đừng nên chần chờ chúng ta hãy cùng xem
anh giới thiệu dáng hoa như thế nào? mà sao gợi nỗi niềm thương nhớ...
Gợi lại âm thầm
những nét thương
Mình theo anh ngắm
nữa nha
Sắc tím dịu dàng
thơm mãi nhớ
Lá xanh mềm mại
đẹp khôn lường
lại hòa quyện
cùng gió sương
Cánh thường dã
tính rung theo gió
Hương cứ nhu
tình thích tăm sương
Ô sao đáng
yêu thế!
Cám ơn Minh Thuý gởi hình PHƯỢNG
TÍM gần nhà cho xem, hoa dầy đặc tím cả con đường, vui mắt quá
đi thôi!
Anh chị ơi, mình
hãy cùng nhau lên xe thưởng ngoạn tiếp nha
Chiều đi mắt dạo
lòng ngơ ngẩn
Sáng lái xe qua
dạ đắm lường
Rồi kiên nhẫn chờ
gió lên để
được ngắm chùm
phượng đong đưa cùng gió
Mấy cụm đong đưa
xinh ngọn gió
Nán lại tí nữa
nha, để đợi đêm về, lúc sương rơi lành lạnh mới thấy rõ nét đẹp
Từng chùm ẻo lã
đẹp màn sương
Thật dễ thương
và cũng rất lãng mạn phải hôn anh chị?
Một sáng ban mai
trời trong, nắng nhạt, gió hiu hiu...khung cảnh thật nên thơ hữu tình. Do đó
anh Hương Thềm Mây đã mời
chúng ta viếng khu vườn nhà anh để thưởng thức SÁNG BÊN VƯỜN ngày
mới đẹp ra sao?
Long lanh sáng sớm
đẹp khu vườn
Những nụ hoa
vàng nở dễ thương
Không thể tin
mà, muôn màu tươi thắm, hài hoà của hoa cúc, lan...
thật êm đềm và
thơ mộng quá!
Cúc tím…khoe màu
đâu có tính
Lan vàng…tỏa sắc
nỏ chi lường
Chưa hết đâu có
cả hương nồng bướm lượn
Hương nồng ngào
ngạt vầy hoa bướm
Cảnh trí mơ màng
tụ ánh sương
Không nhấp rượu
nhưng đố ai mà không say chứ?
CẢNH TRÍ YÊU
THƯƠNG của anh CAO BỒI GIÀ thật
đáng yêu, kia kìa hãy nhìn anh gợi lên màu tím ngọt ngào, đã len lén đi vào
lòng ta với niềm thương nhớ khôn nguôi
Sắc phượng bừng
khoe nhuộm tím vườn
Khiến lòng xao động
gợi yêu thương
Ánh bình minh vừa
thức giấc, khe khẽ mĩm cười...đón chào ngày mới bình an
Bình minh khẽ thức,
đẹp khôn lường
sau một đêm ngủ
ngon, cỏ cây mừng vui chào anh khách lạ đang ung dung dạo bước
Ngoài kia cây cỏ
như hòa điệu
Chẳng ngại dạo
thêm mấy quãng đường.
Ngày mới thật
nên thơ!
Nếu ai có đi về
những vùng nông thôn, sẽ thấy HOA
MUA tím rộn ràng khoe màu trong nắng sớm. Hay ghé qua miền Tây Bắc,
chông chênh triền dốc sẽ được ngắm hoa mua tim tím đong đưa cùng
gió. Tuy không người chăm sóc, hoa vẫn nở rộ tưng bừng. Chính vì lẽ đó mà
hoa mua len vào lòng anh Như Thị mối thương cảm vô ngần!
Thân em đâu được
mọc trong vườn
Cũng bởi tên rừng
thiếu kẻ thương
Đôi khi nụ hoa
đã ân cần mời mọc, níu chân du khách khiến ai nấy đều bịn rịn khó quay lưng trở
về. Gió mây, sương khói lắm phen phải ngỡ ngàng
Cánh xòe thanh cảnh
dìu mây nước
Nụ mím dịu dàng
bện khói sương
Hai câu kết đã
xác nhận rõ ràng
Không bán - hoa
mua màu tím rịm
Tự biết thân phận
mình
Nên chi thủ phận
núp ven đường.
Ôi thương lắm
hoa mua ơi!
Có lẽ từ lâu
anh Nguyễn Huy Khôi chưa về
quê thăm lại dòng sông, bến nước, cây đa, con đò nhỏ dấu yêu?
Cho đến chiều
nay, trên bước đường trở lại thăm làng xưa, lối cũ... lòng vui biết bao vì
phong cảnh hữu tình rực rỡ sắc màu đang đón mừng anh. Chao
ôi thích quá!
Lối cũ làng xưa
ngợp sắc vườn
Gót hài lưu dấu,...gợi
niềm thương!
Nhưng khoan
chờ một tí đã nào,
dường như có điều
gì không ổn? Một chút bâng khuâng, một chút hoài niệm. Mong gặp ai đó
nhưng nghìn trùng cách biệt...
Bâng khuâng hoài
niệm chìm hư ảnh
Xa ngái...mong
ai...mút dặm đường?!
Bỗng chợt anh nhận
ra chỉ là HƯ ẢNH mà thôi phải không anh?
Niềm vui tăng gấp
bội vì được anh Huy Khôi tặng
thêm bài họa thứ hai là GỬI HIỀN TỶ NHƯ THU
Anh đã thấu hiểu nỗi
lòng nhớ quê của người xa xứ, thế nên con chữ, ý thơ quá nồng nàn.
Tuyệt mù...Cố Quốc...đêm
trăn trở...
Mòn mỏi cánh
chim...lạc...mút đường!?
Cám ơn anh nhiều lắm!
Khi xem tựa VỀ
MỘT LOÀI HOA CHƯA BIẾT TÊN, chị Thy Lệ Trang đã gây cho em sự tò mò quá đỗi, không chờ nữa
vì Như Thu cũng muốn biết dáng vẻ của hoa nầy thế nào?
Anh chị cũng muốn
tìm hiểu mà, đúng hôn? Chúng mình đọc tiếp nha
Thân leo yểu
điệu mọc quanh vườn
Hoa cũng có màu
tím giống phượng
Tim tím, dịu
dàng lắm kẻ thương
Dãi nắng, dầm
mưa hoa phải gánh chịu suốt ba mùa, nhưng vẫn dịu dàng khoe nụ búp, cành xinh
Ba mùa...khoe
sắc trong mưa nắng
Có những đêm
sương rơi, trời lạnh giá, từng cơn tuyết phủ...
Một sớm...chôn
mình dưới tuyết sương
Vào buổi sáng đầu xuân, anh
chị ơi, hãy ra xem kìa ngộ quá!
Xuân đến, chồi
non bừng hé nụ
Hồi sinh mãnh
liệt khó ai lường!
Quá ư tuyệt vời
chị Trang ơi!
Vậy còn đợi gì nữa,
nào chúng ta cùng đặt tên cho hoa đi nhé!
Hàng năm mỗi độ
hè về, hoa phượng có mặt trên khắp nẻo đường, đua nhau nở rộ, khơi dậy
lòng ta ngập tràn cảm xúc, nhớ nhiều những kỷ niệm thủa còn đi học, nhớ Thầy
Cô, trường xưa, bạn cũ...Anh Song
Quang cũng nhớ mùa hè xưa với màu phượng tím rộn cả một góc trời.
Anh trải lòng mình qua bài HẠ NHỚ MÀU PHƯỢNG TÍM thật thân
thương!
Hè về Phượng tím
trổ bên đường
Hoa nở đầy cành
ngắm rất thương
Nắng dịu thoang
thoảng hương thơm, làn gió nhẹ bay sang đùa tán lá, thơ mộng quá anh ơi!
Gió thổi đong
đưa rung tán lá
Nắng đùa khêu gợi
toả mùi hương
Đàn bướm lượn bay dập
dìu
Bướm ong tấp nập
vui nào dứt
Cảnh trí đẹp vô
ngần!
Hình như có một
lần anh Nguyễn Khắc Phước thì
thầm hỏi nhỏ HOA TÍM ĐỢI AI? có anh chị nào giúp anh trả lời được
không nào? Theo cách nghĩ của riêng mình, có lẽ hoa tím luôn nhung
nhớ người yêu và hằng mong đợi...
Phải chăng nhung
nhớ người yêu dấu?
Có lẽ trông chờ
bậu mến thương?
vì mãi nhớ
thương, thương nhớ da diết khôn nguôi, bất chợt sáng nay
Bỗng dưng hoa
tím nở đầy vườn
Nhưng để rồi trải bao
tháng năm mỏi mòn mong đợi, nhưng cánh nhạn lưng trời có hay?
Thầm đi biền biệt
không từ giã
Đành cam chịu mà
thôi!
Tình cảm xa vời...tựa
khói sương!
Người lại nỡ tuyệt
tình thế sao?
Vào
một ngày nắng đẹp, vầng mây lãng đãng, bầu trời trong vắt, gió hiu
hiu...chị Song MAI Lý Lệ có hỏi HOA
PHƯỢNG NHÀ AI? đang tưng bừng nở rộ, khoe sắc màu tươi thắm ở cuối vườn
Hoa
Phượng nhà ai nở cuối vườn
Theo
làn gió nhẹ đong đưa chùm chuông tím, dễ thương quá đi!
Không
sao dừng lại ở đây được, vì khi chị đang ngắm những nhánh phượng kiêu
sa và đáng yêu như vậy, liền khi ấy một ý nghĩ chợt loé lên
Phải
chi hái được vui vô kể
Có
lẽ mê say đẹp khó lường
Vần
thơ cũng khá tuyệt vời: gió thoảng, nắng vàng, hương nồng, bướm lượn...như
một bức tranh kiệt tác được gói gọn vào hai câu luận
Gió
thoảng, hương mời lay cánh bướm
Nắng
vàng réo gọi đọng màn sương
Thích
lắm chị ơi!
Mặc
dù anh đã họa thơ rồi, nhưng cảm xúc vẫn dâng tràn, hồn thơ vẫn còn lai láng.
Cho nên anh Hương Thềm Mây không
thể chờ, anh họa tiếp bài thứ hai
PHƯỢNG
TÍM TRONG VƯỜN
Chúng
ta vào vườn xem thử nhé!
Nàng phượng
rất dịu dàng, chân thật, không hề tính toán thiệt hơn, dù nắng trải bao
mùa, lại chẳng so đo lắm bận dưới cơn mưa tầm tã
Nắng
trải bao mùa nào tính toán
Mưa xang mấy bận nỏ so lường
Mưa xang mấy bận nỏ so lường
Bỗng
chợt hình như đâu đây rền vang tiếng ve sầu da diết, cả đàn ve trổi khúc đồng
ca đùa quanh phượng vĩ. Tiếng ve sầu luôn gợi cho ta nhiều kỷ niệm
thủa xa xưa, thời gian có thay đổi nhưng dĩ vãng thân quen vẫn như in...
Ve
ngân nhớ lắm thời mơ sớm
Hoa nở thương hoài buổi mộng sương
Hoa nở thương hoài buổi mộng sương
Hè
ơi nhớ ơi là nhớ...!
Giờ
đây, Như Thu cũng xin giới thiệu VƯỜN HÈ NHÀ EM của anh TRỊNH CƠ, cũng là bài họa sau cùng
đó! Như Thu xin mời anh chị thử xem hè về anh đã đi đâu rồi?
Hè đến....,ra
thăm lại góc vườn
Đã đầy bông lá
thấy mà thương
À thì ra anh chỉ
quanh quẩn trong vườn, chăm sóc cây cảnh cho vui tuổi già.
Hình như anh chú
ý cây phượng tím nhiều nhất
Riêng cây phượng
tím tràn phong độ
Chỉ
nhánh hoa kia vượt mức lường
Giữa bầu trời
trong xanh, càng nổi bật màu tím thơ mộng nầy. Đặc biệt nhất vì gió
sương cũng đều e ngại không nỡ làm phai tàn nét đẹp giữa khung trời lộng gió
Nét đẹp kiêu sa
làm ngại gió
Hương nồng ngào
ngạt khiến e sương
Ngọt ngào lắm
anh ạ!
Anh chị ơi,
cho Như Thu hỏi nhỏ nhé! Anh chị có đọc hết bài viết nầy
không? Hơi dài đấy, nhưng
Như Thu
tin rằng mỗi tác giả đều tìm đọc bài của mình trước, sau đó mới đọc từ từ
trọn bài, có đúng không nè? Sau đó anh chị sẽ nghiệm ra rằng mỗi bài có cảm
xúc, cách suy nghĩ...khác nhau hoàn toàn. Hãy tin tưởng Như Thu, bởi
vì khi bắt đầu viết, mình đã đọc kỹ từng bài, chọn lấy từng câu vừa ý nên
bài viết mới hoàn thành.
Tương tự như mấy
bài cảm nhận trước kia, Như Thu chỉ viết theo cách suy nghĩ của mình, nếu
không được như ý muốn hoặc đã sai sót chi, mong cả nhà hoan hỷ nhé!
Như Thu mến
gửi lời kính chúc anh chị sức khỏe dồi dào, luôn hạnh phúc & thân tâm
thường lạc!
Thương mến,
Như Thu
ĐĂNG TỪ NGUỒN EMAIL : ttranpham@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*