THƠ XƯỚNG HỌA
PhanTựTrí &Thi Hữu
NHỚ MẸ... NGÀY XƯA
“Ngũ độ thanh”
Đâu còn củi bếp
những ngày xưa
Lửa rạ mà cơm
cũng chín vừa
Khói cuộn như là
... un muỗi tối
Canh trào quá thể...
dột ngày mưa
Âm thầm mảnh vạc
trầm mây vắng
Lầm lũi thân cò
dạt nắng trưa
Đói khổ nguyên đời
đau mẹ nữa
Thêm buồn lại nhớ
...những ngày xưa.
PhanTựTrí
BÀI HỌA
CHUYỆN THỦA XƯA
“Ngũ độ thanh”
Trí mãi vơi đầy
chuyện thủa xưa
Nhiều đêm ngẫm lại nói
sao vừa?
Thân già lắm buổi
nào e cực
Dạ nẫu bao ngày
chẳng thích mưa
Đẫm nước treo nồi đâu
củi đượm
Thương người
đói bụng dẫu giờ trưa
Mơ màng giấc điệp
về thôn cũ
Mới rõ qua dần
chuyện thủa xưa.
Như Thu
NGÀY XƯA CÓ MẸ
“Ngũ độ thanh”
Mơ màng tưởng nhớ
những chiều xưa
Bé nhỏ nồi cơm dọn cũng vừa
Bé nhỏ nồi cơm dọn cũng vừa
Nặng chĩu đòn
tre bờm cổ áo
To rềnh mướp đặm
bõ ngày mưa
Bùn sương lội trải
hồi mai sớm
Gió bão chùm che
buổi xế trưa
Dẫu mẹ giờ
không còn tại thế
Hằng mong hưởng
lại những chiều xưa
Thanh Hoà.
NHỚ MẸ XƯA
Khắc mãi ân tình
bóng mẹ xưa
Sinh thành nghĩa
nặng chứ đâu vừa
Bao mùa cắm cúi
cùng sương gió
Vạn thuở âm thầm
với bão mưa
Ruộng rẫy thân
cò dầm quá buổi
Vườn rau bóng vạc
dãi qua trưa
Chu toàn tổ ấm đời
lầm lụi
Khắc mãi ân tình
bóng mẹ xưa
Hương Thềm Mây-GM.Nguyễn Đình Diệm
MẸ DẠY LỊCH SỬ
“NĐT”
Lịch sử nghe rồi
những lúc xưa
Từ môi Mẹ kể mới
như vừa
Trông nhà đảm lược
nào lo tối
Giữ nước tinh thần
chẳng ngại trưa
Thủy chiến Đằng
Giang Tàu sợ hãi
Bêu đầu Sĩ Nghị
nó run chừa
Từ thơ ấu đã nên
Phù Đổng
Bởi một bào thai
dũng khí thừa
Như Thị
HIỀN MẪU MẾN THƯƠNG
“Ngũ Độ Thanh”
Nghĩ chuyện xa vời
thuở rất xưa
Không hề tả được,
nói sao vừa
U già cực khổ
trong mùa gió
Trẻ nít vui đùa
giữa đám mưa
Buổi sáng chu
toàn tô cháo đậu
Hôn hoàng
thưởng thức ngụm trà trưa
Giờ đây nhớ
lại thương hiền mẫu
Khó thể nào quên
kỷ niệm xưa.
TRỊNH CƠ Paris, le 4 Juin 2018
CHUYỆN THUỞ XƯA
“Ngũ độ thanh”
Hồi nhỏ nằm nghe
chuyện thuở xưa
Chừng bao nhiêu
bận vẫn chưa vừa
Thương cha bầm dập
đầu giang nắng
Nhớ mẹ yếu gầy
chân lội mưa
Cánh vạc rã rời
dầu tối sớm
Thân cò lầm lụi
dẫu chiều trưa
Thầm mong cuộc sống
dần thay đổi
Lại nhớ những điều
chuyện thuở xưa.
Huy Phương-Thành phố Vinh, Nghệ An
NHỚ HỒI XƯA
Tâm già hướng nội
ngõi hồi xưa
Một lũ cuồng
ranh kiếp chẳng vừa.
Cưỡi ngựa bằng
trâu đùa buổi nắng
Cầm gươm mượn
trúc diễu ngày mưa.
Nương Tèo giỏi
chọn đồ ăn sáng
Mãnh Tị tài chôm
quả chén trưa.
Cả bọn giờ đâu,
còn mấy nữa
Tâm già hướng nội
ngõi hồi xưa .
Trần Như Tùng
NHỚ QUÊ XƯA
Ngồi buồn nhớ lại
chuyện ngày xưa
Bếp nóng hồng
than thật ấm vừa
Cuộc sống êm đềm
cùng phố thị
Chiến trường khủng
khiếp với bom mưa
Tiêu điều vườn
ruộng vì binh lửa
Lạc lõng gia
đình giữa buổi trưa
Dắt díu nhau vào
rừng kiếm củi
Đâu còn hạnh
phúc của ngày xưa
THIÊN HẬU
KHÓC CHUYỆN XƯA
Buồn nhớ đòi cơn
những lúc xưa,
Mẹ hiền tưởng niệm
mấy cho vừa.
Thương con chăm
sóc lo cơm nước,
Nuôi cháu dãi dầu
khổ nắng mưa.
Se sắt thân cò
buôn bánh sớm,
Nhọc nhằn gánh bắp
bán trời trưa.
Hỡi ơi từ mẫu
còn đâu nữa…
Lệ ướt dầm mi
khóc chuyện xưa !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
THÁNG SÁU NHỚ BA...
“Ngũ độ thanh”
Vẫn muốn quay
về kỷ niệm xưa
Chờ ba mỗi
buổi tối trời mưa
Niềm vui...mãi
kể lời không hết
Nỗi
nhớ...hoài đong lệ chẳng vừa !
Bửu tự , sương
mờ giăng trước ngõ
Đồng giang,
sóng mạnh vỗ vào trưa
À ơi bố khẽ
ru nhè nhẹ...
Lặng lẽ...con
tìm giấc ngủ xưa !
Thy Lệ Trang
BÓNG MẸ XƯA
Bóng Mẹ còn
in...những thuở xưa
Thân già bao quản
chuyện giông mưa
Nhọc nhằn không
ngại thân cò héo
Gian khổ đâu nề
cảnh sớm trưa
Tần tảo ngày dài
lo biết mấy
Đắng cay phận hẫm
nói sao vừa
Giờ đây,nhớ
lại...thương thì muộn
Hoa trắng con
cài....thổn thức chưa ?
Songquang-6/6/18
GIA ĐÌNH YÊU DẤU
“Ngũ độ thanh”
Nhớ những ngày
vui tự thuở xưa
Đàn con lứa tuổi
vẫn đang vừa...
Đùa chơi nhảy
nhót mê quà kẹo
Đuổi giỡn reo cười
mặc nắng mưa
Mẹ phải hoài lo
từng bữa sáng
Cha còn bận tính
khoản tiền trưa
Điều hay lẽ thiệt
cùng khuyên bảo
Nghĩa nặng tình
sâu khắc thuở xưa.
Sông Thu
NGUỒN
ĐĂNG TỪ email : ptutri@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*