THƠ XƯỚNG HỌA
Phương Hà, Nguyễn Huy Khôi”3”, Thục Nguyên, Người
Nay,
Minh Thúy,Trần Như Tùng, Cao Bồi Già, Thanh Hòa,
Thiên Hậu,
Song Quang, Thy Lệ trang, Như Thu, Trịnh Cơ,
HƯƠNG XƯA
Nghe trong hơi
gió thoảng qua tôi
Có vị mặn mà của
biển khơi
Quê nội những
ngày thơ ấm áp
Xóm chài bao buổi
sáng an vui
Hương sen ngan
ngát bờ ao ngoại
Bếp lửa nồng nàn
khói củi tươi
Thoang thoảng
mùi chanh trên mái tóc
Của em thuở ấy,
tuổi lên mười.
Phương Hà-18/07/2018
BÀI HỌA
HOÀI NIỆM
Thắm đằm nguồn cội
ấm trong tôi
Ngay tự thuở xưa
tuổi chín mười
Chớp trắng cò
chao khoe cánh nõn
Rộ hồng sen nở ửng
bông tươi...
Nắng phơi tỗng tễnh
cười đùa hả
Mưa gội tồng ngồng
tắm tát vui...
Hoài niệm in sâu
thời trẻ dại
Mơ hoa hoài bão
vượt trùng khơi!
Nguyễn Huy Khôi
TIẾC NUỐI
Càng nghỉ thì
càng đáng trách tôi
Thuyền con mà lại
dám ra khơi
Quê người lạc
lõng chưa yên ổn
Đất khách bơ phờ
chẳng mấy vui
Tâm trí hoang
mang dường mất hướng
Tấc lòng hụt hẫng
có đâu tươi ?
Cái ăn, cái mặc
bù đầu óc
Khiến tiếc ngẩn
ngơ tưở tuổi mười
Thục Nguyên
GỬI THỤC NGUYÊN
Ngẫm trong lời bạn...nhói
tim tôi
Bầm dập mưu sinh
ngợp sóng khơi!
Mượn chén tửu
suông xua nỗi cực
Nương vần thơ cổ
gượng làm vui
Xác xơ thối vụ
tàn bông thắm
Lay lắt phai mùa
héo nụ tươi!
Vật lộn trường đời
bao lận đận...
Đếm đong chi khổ
chín hay mười?!
Nguyễn Huy Khôi
CÁI THẰNG TÔI
Ô hay thân phận cái thằng tôi
Chìm nổi lênh đênh tựa sóng khơi
Một thuở xuân xanh, nhiều nổi khổ
Giờ đây già lão, lắm niềm vui
Rượu trà, bạn hữu, tình thêm đậm
Xướng họa, thi ca, đời vẫn vui
Phú quý, nhục vinh, là quá khứ
Thế gian ô trọc, điểm đâu mười.
Người Nay
Ô hay thân phận cái thằng tôi
Chìm nổi lênh đênh tựa sóng khơi
Một thuở xuân xanh, nhiều nổi khổ
Giờ đây già lão, lắm niềm vui
Rượu trà, bạn hữu, tình thêm đậm
Xướng họa, thi ca, đời vẫn vui
Phú quý, nhục vinh, là quá khứ
Thế gian ô trọc, điểm đâu mười.
Người Nay
NHỚ TUỔI THƠ
Kiếm lại ngày
nào có bóng tôi
Mưa ào đổ xuống
chạy lơi khơi
Cùng anh nhảy
nhót mê đùa giỡn
Với bạn tung
hoành thích nhộn vui
Bão lụt co mình
nằm mặt héo
Mùa hè duỗi cẳng
bước đời tươi
Êm đềm kỷ niệm
thời thơ ấu
Lúc ấy hình như
tuổi chín , mười ...
Minh Thuý -18 tháng 7-2018
HƯƠNG ƯỚC XƯA
Mỗi lúc khó suy
lại gợi khơi.
Phải kiệm phải cần
gìn nếp tốt
Dù no dù đói giữ
tâm vui.
Mẹ, lòng tần tảo,
con tằm đảm
Cha, đức kiên
trì, gốc bách tươi.
Hương ước quê
nhà lưu mĩ tục
Từ năm sáu bảy
hướng vươn mười .
Trần Như Tùng
HUYỄN HOẶC TÔI
Ý nghĩ ngông cuồng
huyễn hoặc tôi
Phiêu phù suốt
kiềp phía hà khơi
Non cao vút đỉnh
mình ên sướng
Biển rộng vô bờ
bóng lẻ vui
Thế giới văn
minh chừ mặt phẳng
Thôn làng hiện đại
đã mùa tươi
Cô đơn lạc nẻo
đường nhân loại
Triết lý làm
thinh chín bỏ mười
Lý Đức Quỳnh -ĐN,19/7/2018
HƯƠNG XƯA
Trong giấc nồng
nàn gió gọi tôi
Bao nhiêu hương
cũ gợi nguồn khơi
Tuổi xanh thỏa sức,
đằm mơ ước
Trái ngọt đắm
mình, hưởng sướng vui
Thầm ngẫm thân
vươn, hồn tợ trỗi
Thoảng say, cội
bật, sức như …tươi
Những gì ngày ấy
sao thương quá…
Muốn mãi hồi
sinh thuở chín mười
CAO BỒI GIÀ
THUỞ ẤY...
Thuở ấy... hai
ta học lớp mười
xuân thì dầng dậc
sắc hoa tươi!
Lá xanh thay
nón,...mầm sen ngộ
Nơ đỏ cài đầu,...mắt
phượng vui
Khóe miệng khơi
men bừng má bạn
Nụ cười mở nắng
choán hồn tôi!
Cùng nuôi hoài
bão thuyền chung mái
Lồng lộng buồm
mơ lướt biển khơi!
Nguyễn Huy Khôi
ÔN LẠI DĨ VÃNG
Dặt dìu suối nước
quyện hồn tôi
Réo gọi như là
tiếng sóng khơi
Ẩn dật nơi rừng
cây,núi thẳm*
Lánh xa chốn phố
chợ,đường vui
Cách ly trận tuyến luôn sầu
não
Gần gũi đồng quê
vốn đẹp tươi
Ngẫm lại đời
mình trôi nổi lắm
Vô lo, chỉ lúc
tuổi chưa mười
Thanh Hoà
*tản cư về khu
Tư,vùng tương đối yên ổn.
QUÊ NGOẠI
Sông Đà* uốn lượn
cuối làng tôi
Kỷ niệm tràn
dâng tuổi chín mười
Náo nhiệt
dân nghèo say lúa mới
Thẹn thùng
thiếu nữ ngát niềm vui
Ai làm nước
cạn tiêu màu mỡ
Họ để thôn
cằn kém đẹp tươi
Hàng dậu tiêu điều
người vắng bóng
Đâu còn dòng chảy
tới ngàn khơi !
THIÊN HẬU
*Sông DRAN
HƯƠNG CHIỀU
Hương chiều ngan
ngát thấm hồn tôi
Mùi tóc thơm như
tuổi chin,mười
Giọng nói thanh
tao lòng dễ mến
Tiếng cười trong
trẻo dạ thêm vui
Em người thục nữ
nơi trần thế
Anh kẻ phàm phu ở
bể khơi
Nguyện ước cùng
nhau từ kiếp trước
Say tình thơ muộn
cũng duyên tươi
Songquang-7/19/2018
TIẾC XƯA
Trò chơi thuở
nhỏ gọi "Năm...mười"
Anh trốn, em
tìm qúa đổi vui
̣Đêm sáng màu
trăng...năm tháng mộng
Môi nồng hương
bưởi...một thời tươi
Rồi ...hoa
khuất vội theo dòng nước
Và...nguyệt
tan dần giữa sóng khơi
Nhớ lại vườn
xưa giờ đổi chủ
Bùi ngùi
...tôi khóc một mình tôi !
Thy Lệ Trang
ÙA THEO ĐIỆU HỒN
Thi Lệ Trang
Trốn-tìm,...thuở
ấy tuổi chín mười
Em cười tỏa nắng
hút hồn tôi!
Làn môi ong óng
nhìn mê đắm
Ánh mắt lung
linh ngó thiệt vui!
Đêm sáng mầu
trăng chưa hết vẻ
Hoa ngời nét ngọc
hãy còn tươi!
Đâu rồi thề nguyện
tràn cung ái...
Dạ khúc sôi triều
sóng động khơi!
Nguyễn Huy Khôi
BÂNG KHUÂNG
Phòng vắng bên
đèn chỉ có tôi
Thương lần tiễn
bậu lúc ra khơi
Xuống thuyền buổi
ấy sương dầy đặc
Quay gót hôm nào
dạ kém vui
Ngẫm nghĩ yêu
hoài đôi mắt biếc
Mơ màng têm lại
miếng trầu tươi
Bâng khuâng kỷ
niệm lòng ghi nhớ
Sinh nhật người
ta giữa tháng mười!
Như Thu
NGHỀ CỦA TUI ....
Nhớ về quá khứ quãng đời
tôi
Hai chục năm rồi
sống viễn khơi
Hết biển xoay
qua ...nghề "kết oán"*
Lên bờ tiếp tục
nghiệp gieo vui
Bàng dân lúc gặp,
mừng... luôn khỏe
Thiên hạ khi cần,
hỏi ....vẫn tươi
Lúc rảnh ra tòa
mần dịch thuật**
Dân ta ưu ái vẹn..phần
mười !
TRỊNH CƠ Paris 18/07/2018
*
" kết oán " viết trệch của hai chữ...kế toán
** về hưu, TC
làm thông dịch viên cho các tòa Thượng thẩm, Phá án,
Cảnh sát Tư
pháp; giúp đỡ rất nhiều các đồng bào lâm vào vòng lao lý....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*