THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2018

NUÔI TÂM


THƠ XƯỚNG HỌA
Trịnh Cơ, Huy Khôi,Mai Thắng,Phan Tự Trí,Lý Đức Quỳnh,Minh Thúy,
Trần Như Tùng,NS - Canada,Sông Thu,Song Quang,Thanh Trương,Hồng Phượng,Như Thu,Lộc Bắc,
NUÔI TÂM
Đi về cuối hạ để an cư
Giữ mái am thiền tịnh thảo lư
Thúc liễm lòng yên nhìn chẳng niệm
Ghìm chăm  ý lặng thấy không ừ
Ôm đồm ngũ uẩn tê là dại
Sở hữu tam bành rứa thiệt ngu
Đã biết thời gian nào hưởng lạc
Nên cần dưỡng tánh kệ mùa Thu*
Như Thị
*Thường Đạo tràng an cư qua thu là ra hạ
BÀI HỌA
QUẢ TU CHÁNH GIÁC
Chính hiệu dân làng dẫu ngụ cư
Chen chân ngoảnh mặt quý hương lư*
Người khuyên cứ dạ, Đừng không , Hử ?
Ai hỏi là vâng,Vậy hả?  Ừ !
Lắm chuyện ruồi bu thì quá tệ
Nhiều lời ong chặm rõ là ngu
Quả tu chánh giác từ an tịnh
Am vắng thêm vàng vạt nắng Thu.
Phan Tự Trí
*Thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm có câu:
"Được thời thân thích chen chân đến,
Thất thế hương lư ngoảnh mặt đi".
CÒN NON CÒN NƯỚC . . .
Mừng đời đến độ được nhàn cư
Cái vận chòng chành nó lắc lư.
Cô Đẩu bảo tùy, đi hoặc hoãn
Chú Tào lại vẫy, chối hay ừ .
Xướng thơ gửi bạn nên bền đợi
Vương bệnh tin thầy chẳng phải ngu.
Còn nước còn non còn kẻ ... rượu
Cứ tầm mồi quý : ánh trăng thu .
Trần Như Tùng
ẨN CƯ
Tự nhủ già rồi nên ẩn cư
Lui về tĩnh tại chốn am lư
Xa rời cõi thế đời ô trọc
Tách biệt trần gian thói ậm ừ
Làm bạn cỏ cây không giả thật
Kết tình sỏi đá chẳng khôn ngu
An tâm vui sống chờ ngày đến
Sẽ rụng nhẹ nhàng như lá thu
Sông Thu
CƯ TRẦN LẠC ĐẠO
Lạc đạo yên bề chốn ngụ cư
Nhân duyên nhận lại nghĩa hương lư
Người khen văn bút,...không liều gật
Kẻ trách ở ăn,... cứ việc ừ(!?)
Bạc tóc đâu vội suy sức kiệt
Trắng tay chưa hẳn nghĩ mình ngu (?)
Huy hoàng nửa phút,...rồi im lặng *
Hơn vạn khổ sầu le lói thu!
Nguyễn Huy Khôi
* Mượn ý câu thơ của nhà thơ Xuân Diệu.
NUÔI TÂM
Ta vốn làm thân kẻ tạm cư
Để quen nếp sống,  giả ngơ ngu
Có người khen lấy : đầu gục gật
Lắm kẻ chê bai : cổ lắc lư
Cứ muốn,lòng chờ mong hết Hạ
và thêm,dạ đợi ước sang Thu
Mới hay thời thế đâu bằng phẳng
Chổ ở dung thân phải ậm ừ...
songquang
ĐÒ CHIỀU
Thôi về sống lại ở nơi đây
Mấy chục năm đau dẫu đọa đày
Đã biết đìu hiu chờm phía ấy
Nên chi cô quạnh bủa phương nầy
Sàng tro kỷ niệm buồn da diết
Sảy mủng tang bồng nhớ ngất ngây
Lững thững mong tìm hình bóng cũ
Thương đò chiều đếm cuộc chia tay
Như Thị
BÀI HỌA
NHỚ MÙA HẠ CŨ
Rốt cuộc  anh  về tới chốn đây
Còn hơn thoát khỏi cảnh tù đày
Khi xưa còn khỏe mừng phương ấy
Hiện tại bình sinh chán cảnh này
Gói ghém tro tàn vương kỷ niệm
Đong đầy quá khứ nhớ thơ ngây
Thương ai chung bước chiều mùa Hạ
Có biết bao giờ lại nắm tay !
TRỊNH CƠ Paris 18/07/2018
SUY NGẪM...
Niệm thức thậm sâu ở chốn đây
Ai người sinh,lão...thoát "giời đày"?
Phiêu du bởi trí nuông thân ấy
Lãng tử tự tâm trói phận nầy
Khao khát gieo trồng vun cội hạnh
Mộng mơ mùa vụ hái chùm ngây...
Luống mong về lại thời son trẻ
Hương cũ cầm say hương ấm tay
Nguyễn Huy Khôi
ĂN MÀY
Trôi dạt thân tàn khắp đó đây
Mưa giăng thấm đẫm cuộc lưu đày
Đói cơm ngày cạn đau đời vậy
Rách áo đêm thâu lạnh thế nầy
Được bữa người cho sao mặt thộn
Đôi hồi kẻ thí quả lòng ngây
Ăn mày chính hãng còn chi nữa
Sớm tối ai đời mãi nắm tay !
Phan Tự Trí
Nguyễn Du có câu:
Ăn mày là ai? Ăn mày là ta
Đói cơm rách áo thì ra ăn mày
CHỐN ĐÂY
Hạ vẫn hoen sầu ở chốn đây
Thời gian nhạt úa kiếp lưu đày
Tàn hơi vỡ vụn sông trăng đó
Cạn sức nhàu tan biển bọt này
Nghiệp xoáy lăn trầm cơn mộng ảo
Duyên vờn luẩn quẩn giấc mơ ngây
Đường trần cứ ngỡ là muôn sắc
Huyễn hoặc sương mù cúi vẫy tay
Minh Thuý -18 tháng 7-2018
QUÊ NGOI
Ba Vì ngả bóng xuống nơi đây
Leo lẻo Đà Giang nước cuốn đầy
Kẻ ở mỏi mòn trông chốn ấy...
Người đi đăm đắm nhớ phương nầy!
Hình hài xuống sắc thân già lão
Tăm dạng phai mầu nét trẻ ngây.
Gót rạn phong trần,... lìa ngõ cũ...
Hồi hương...ríu rít...ấm vòng tay!
Nguyễn Huy Khôi
NHÀ XƯA
Tiễn biệt chiều nào nơi chốn đây
Quê hương đổi chủ sống lưu đày
Hôm nay trở lại ngôi nhà đó
Thuở ấy ngồi bên mái lá nầy
Tuổi trẻ hằng nuôi niềm ước vọng
Trường đời xoá  nát nét thơ ngây
Đường xưa lối nhỏ tìm đâu thấy
Giấc mộng tan rồi,vẫn trắng tay !
NS-CANADA
NGẮM CẢNH ĐÒ CHIỀU
Đò chiều, đứng ngắm khách qua đây
Sau buổi làm ca vất vả đầy.
Chị nọ nựng con : mì nóng đó
Bà kia khoe mẽ : cá tươi nầy.
Tình đời vạn vẻ coi mà cảm
Cuộc sống muôn màu đón để ngây.
Hoan hỉ, mọi người dồn sức bật
Hòa mình tận hưởng chớ dừng tay .
Trần Như Tùng
BUÔNG XẢ
Đò dọc xuôi dòng mãi đến đây
Đã là trạm cuối cuộc lưu đày
Sắc màu cõi thế bao hư ảo
Bản chất con người quá dại ngây
Nản dạ đi hoài không đến đích
Đau lòng định mãi vuột qua tay
Thôi đừng suy nghĩ chi cho mệt
Buông xả, an nhiên tự phút này.
Sông Thu
CHÚT NẮNG CHIỀU THÔI !
Bến nước dòng sông hiện ở đây !
Thân ta đất khách dấu chân đày
Con đò năm củ còn nơi ấy ?
Bãi đợi ngày xưa vẫn chốn nầy
Chân cứ lãng du không trở gót
Đời luôn vất vả chẳng rời tay
Mong ai giữ được tình tri ngộ
Chút nắng chiều thôi cũng đủ ngây
Songquang
ĐÒ XƯA NGƯỜI CŨ
Đò xưa đã khuất, bến còn đây
Dòng chảy vô tình, kỷ niệm đầy
Luôn vẫn đợi chờ từ buổi ấy
Để cho thương nhớ đến chiều này
Tung bay tà áo, màu trinh trắng
Phơi phới cuộc tình, thuở dại ngây
Cánh hạc luyến lưu ngày tháng cũ
Phút giây lệ ứa, lúc rời tay.
Thanh Trương
VỮNG CHÈO
Tháng tháng ngày ngày vẫn ở đây
Mưa mưa gió gió cảnh lưu đày
Mong mong đợi đợi dòng sông đấy
Luyến luyến thương thương bến đò này
Ước ước mơ mơ tình lộng lẫy
Yêu yêu nhớ nhớ mộng thơ ngây
Dân dân chủ chủ đời còn thấy !
Nước nước nhà nhà quyết vững tay…
Đức Hạnh - 21 07 2018
THẦM NHỦ
Cho dù bão táp kéo về đây
Cũng chẳng xua đi kiếp ngục đày
Bóng tối tràn lan trùm chỗ nớ
Vừng đông le lói hắt nơi nầy
Từng cho ngày ấy mình khôn đấy
Mới biết bây giờ kẻ dại ngây
Khắc khoải năm canh chờ vận đổi
Bâng khuâng thầm nhủ "vượt tầm tay"
Hồng Phượng
TRỌN NIỀM VUI
Buộc mối ưu sầu quẳng lại đây
Niềm riêng lắng dịu dứt tâm đày
Khổ đau cuốn gọn vào phương nớ
Phiền muộn chìm sâu xuống biển nầy
Yêu mến trần gian lời mải đượm
Trau dồi con chữ bút còn ngây
Đọc dòng thư gửi mơ ngày gặp
Rộn rã trong lòng...bấm đốt tay!
Như Thu

NHÀN NHÃ CÙNG TRĂNG
Bệnh viện trả về Lãm nguyệt hiên
Nhà thương căn dặn bớt ưu phiền
Chăn trâu miên mật đừng lơ đễnh
Giữ tánh ôn tồn chớ đảo điên
Chẳng nguyện qua đời lên hóa Thánh
Không cầu chuyển kiếp vọt thành Tiên
Chỉ cần đêm xuống ngồi đong gió
Cùng bạn khều trăng rớt trước biền *
Như Thị
*Ruộng Sen Tiền Biền trước nhà tui
BÀI HỌA
CẢM ĐỀ
Trăng khuya đỏng đảnh hẹn ngoài hiên
Vóc ngọc nhẹ tênh mọi muộn phiền
Thần chữ hiển linh khơi bóng rạng
Diệu ngôn thủ thỉ dỗ "cơn điên" (?)
Thi thư hò hẹn vui non Thánh
Khăn áo lần khân dạo cõi Tiên(?)
Sinh sắc ngợp tràn thôn xóm cũ
Sen thơm ngào ngạt ruộng Tiên Biền.
Nguyễn Huy Khôi
VỀ ĐÂY SƯỞI LẠI
Thôi về sưởi lại nắng ngoài hiên
Ngắm chuỗi hoàng hôn rửa luỵ phiền
Lãm cảnh vời trông thời mạt pháp
Xuôi dòng chảy gạn thú thần tiên
Tâm bình trí ngẫm trò gian đạo
Niệm thẩm màu sơn áo võ biền
Lão giả thầm mong ngày phố hội
Ca từ trỗi giọng phút cuồng điên.
Mai Thắng
CUỐN TRÔI
Mưa dầm mịt bóng ngại ngùng hiên
Đợi tạnh trời xa lãng muộn phiền
Sợi nhớ le te vày trí thững
Mương sầu xớ rớ sẩy hồn điên
Hương xưa bỏ lửng phiên trà đạo
Vị cũ lăn đùng cuộc túy tiên
Những tưởng vui hờ trong cõi tạm
Dè đâu ngoảnh lại đã bưng biền
Lý Đức Quỳnh
ÁNH TRĂNG
Trăng vàng trở lại tỏ ngoài hiên
Vườn thúy từ nay hết muộn phiền
Sáng để sách đèn thôi dại dại
Trong cho nghiên bút khỏi điên điên
Tu tâm những ước về bên Phật
Giũ nghiệp hằng mong đến với Tiên
Bạn hữu khắp nơi mừng góp họa
Thơ giăng phố thị đến bưng biền .
Phan Tự Trí
ĐÊM NGUYỆT RƠI
Trăng tà vất vưởng rụng bên hiên
Ánh sáng lung linh xoá não phiền
Lắm lúc bi quan gây rối hoảng
Nhiều lần tuyệt vọng biến khùng điên
Hoa Sen thánh thoát mơ đài Phật
Dáng Nguyệt hiền hoà mộng cõi tiên
Lặng bóng đêm khuya vời ảo tưởng
Buồn này thả gió cuốn tình riêng
Minh Thuý -18 tháng 7-2018
LẠI VUI XƯỚNG HỌA
Vầng trăng chênh chếch chiếu qua hiên
Người trở về đây rũ muộn phiền
Nguyệt Lãm bấy lâu chờ đến mỏi
Bạn bè khắp chốn nhớ như điên
Hỏi thăm tin tức dò liên tục
Mong ngóng thư từ nhắc trước tiên
Xướng họa rộn ràng vui tiếp nối
Từ nơi phố thị đến thôn biền.
Sông Thu
TÂM SỰ CÙNG TRĂNG
Ánh trăng vàng vọt rót ngoài hiên
Quê cũ mờ xa ,dạ não phiền
Kẻ ở chân trời,mây phố thị
Người bên góc bể,gió bưng biền
Bao năm phiêu bạt lòng tê dại
Nữa kiếp ly hương dạ héo điên
Tâm sự đôi dòng nhờ giấy bút
Tìm vui thanh thản tựa Thần Tiên
Songquang
NAM MÔ A DI ĐÀ
Thả lỏng tim hồng dưới mái hiên
Hằng soi, thanh lọc mọi gây phiền.
Trăng tăng ánh ngọc dồn thêm sáng
Gió đẩy mây vàng chạy tựa điên.
Cảnh vật hiện ra tươi cõi tục
Tình người gom lại rạng non tiên.
Vô thường, nguyệt dáng khi tròn khuyết
Niệm hiệu nam mô hướng tự biền .
Trần Như Tùng 
SÁNG TRĂNG
Trừa hè nóng nực võng ngoài hiên
Gió mát hây hây xóa muộn phiền
Buông xả lợi danh tâm thức tỉnh
Ôm đồm huyễn mộng xác mê điên
Nói năng vung vít nghe như thánh
Đi đứng thong dong dáng tựa tiên
Tỉnh giấc kê vàng trăng sáng tỏ
Thành đô hoành tráng hóa bưng biền!
Lộc Bắc 
MƠ VỀ THƯỢNG GIỚI
Đêm về hóng gió ở ngoài hiên
Giũ bớt chua cay với muộn phiền
Kiếp sống cơ hồ chưa toại ý
Lòng người như thể đã cuồng điên
Mai sau học tập mong thành Thánh
Hiện tại tu hành ước hóa Tiên
Nguyệt điện tầng trên nơi hạnh phúc ?
Thôi ta giã biệt chốn bưng biền !
TRỊNH CƠ Paris 24/07/2018
AN NHIÊN
Lặng lẽ trăng vàng rớt mái hiên
Thong dong dạo cảnh để qu ên phiền
Thiên nhiên tuyệt diệu bao đồi núi
Thế giới muôn trùng lắm kẻ điên
Chị nguyệt đêm rằm say đáy nước
Người đời phàm tục thích cung ti ên
Yên bình dư ỡng tịnh miền thôn dã
Bỏ lại trầm luân chốn bãi biền
NS-CANADA

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*