XUÂN ƠI!
Mùa đong hương giữa mênh mang
Gió
vân vê nụ dịu dàng xuân non
Bướm
ong chờ đợi mỏi mòn
Cánh
đu suồng sã động nhuần nhị hoa
Xuân
về chạm nét phôi pha
Sương
long lanh rụng bởi tà nắng leo
Xuân
không phân cảnh đói nghèo
Tuềnh
toàng hương khói tranh pheo gọi là…
Chùa
quê kình nện la đà
Chim
muông thức tỉnh tụng tà dương kinh
Hoàng
hôn chết để bình minh
Xuân
qua đông gánh tử sinh vô thường
Xuân đâu
biết chữ khôn lường
Cứ
đon đả trét đoạn trường đớn đau
Xuân
nào lấp cạn bể dâu
Em thôi
khàn giọng dãi dầu xin ăn
Xuân
về Mẹ bớt gian nan
Rồi
ba bữa tết cơ hàn lại bu
Mà
xuân thì cứ vô tư
Vung
tay thừa mứa quăng đờ đẫn thôi!
Như Thị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*