THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 6 tháng 1, 2018

THƠ XUÂN XƯỚNG HỌA : CHẠM MIỀN KÝ ỨC ...!



CHẠM MIỀN KÝ ỨC!
                Thơ mời họa
Năm cũ đi rồi bạn cũ đâu?
Hoài trông gặp gỡ tợ ban đầu
Người đi phương ấy cầm hăm hở
Kẻ ở chốn nầy phải quặn đau
Cõng gánh tang bồng vì nghĩa nặng
Dấn đời lãng tử bởi ân sâu
Quay về kỷ niệm ôi thương nhớ
Xuân vắng tri âm đọng lệ sầu!
                    Như Thị
                                            BÀI HỌA 

DẠ ÂU SẦU ..!
Tân Xuân vừa đến bạn nơi đâu?
Nhớ lại thuở ta mới bắt đầu
Kỷ niệm ùa về sao ruột xót
Thời gian tái hiện thấy lòng đau
Ra đi có phải mang tình nặng
Cất bước chắc là chất nghĩa sâu
Ngàn dặm quan san giờ cách trở
Buồn thương nuối tiếc dạ âu sầu…
Lê Trường Hưởng

NHỚ BẠN
Không biết bây giờ bạn ở đâu
Non cao hay tận chốn giang đầu ?
Có còn luôn nhớ thời tăm tối
Và chẳng hề quên thuở khổ đau ?
Tình cảm lúc nghèo sao khắng khít
Nghĩa đời khi đói quá thâm sâu
Mong ngày gặp lại bao mừng tủi
Nhắp chén đoàn viên cạn giọt sầu
   Sông Thu

NGÓNG TIN NHẠN!
Muôn nơi giờ biết bạn nơi đâu?
Xa vắng chờ nhau bạc cả đầu
Lữ thứ bôn ba thêm khổ lụy
Tha hương sương gió mãi giần đau
Thăm sông nghĩa bạn tường sông rộng
Dò bể tình người biết bể sâu
Tin nhạn riêng trời bay tới ngóng
Xuân sang mơ ước bớt thương sầu!
                     Phan Tự Trí



TÌNH SẦU
Duyên mình đã lỡ biết tìm đâu
Còn lại trong nhau giây phút đầu
Khơi đống tro tàn thêm ruột quặn
Thổi làn khói lạnh gợi niềm đau
Vay thơ khuây khoả cơn phiền muộn
Uống rượu chôn vùi giấc mộng sâu
Đã thấu ái tình là biển khổ
Thì thôi gạt lệ để quên sầu
                              Trần Ngộ 

BUỒN TUỔI BẠC ĐẦU!
Mây trôi mải miết biết về đâu
Tựa bóng ngày buồn buổi bạc đầu
Ngẫm nghĩ đời người sao chán ngấy
Suy tư thân phận lắm thương đau
Rồi đây bệnh hoạn tràn lan tới
Mới đó yên vui thoắt lắng sâu
Khóc tiếng sinh ra cùng một kiếp
Cam lòng tiễn biệt chớ nên sầu
  Hải Rừng

LÊN MẠNG TÌM NHAU
Ta biết giờ này bạn ở đâu !
Hẳn ngồi chốn cũ để ôm đầu.
Thoáng ai nâng chén đưa tia nháy
Khiến kẻ vương tơ dậy nỗi đau.
Biết hợp cùng ly là để tiến
Thì tình với nghĩa lại càng sâu.
Thôi đừng lẩn thẩn lơ ngơ nữa
Vào mạng tìm nhau uống giọt sầu 
Trần Như Tùng  

TRĂNG ĐAU
Khuê phòng bàn viết có xa đâu
Lâm bệnh trầm kha phải nhức đầu
Trăng gió ân cần thăm đã khỏi
Bạn bè hờ hững hỏi còn đau?
Nguy nan ân ái tường chân giả
Biến cố nghĩa tình tỏ cạn sâu
Đông mãn xuân lai hoa lại thắm
Vần thơ tự sự giải cơn sầu
Nhật Lệ
TÌNH CŨ
Biền biệt xa quê - Bạn ở đâu ?
Diết da biết mấy mối tình đầu
Buồng tim thổn thức luôn xao xuyến
Dạ thẳm xôn xao mãi thấy đau
Rời gót ra đi tình thấm thía
Quay về trở lại nghĩa càng sâu
Đường trường vạn dặm còn in dấu
Nhung nhớ người xưa giọt lệ sầu
 Hồ Hắc Hải


CẢNH CHIỀU!
Chim chiều sải cánh dõi về đâu ?
Hạt nắng đường xa nhuộm trắng đầu
Kẻ chốn chương đài om nỗi nhớ
Người  nơi lữ thứ ủ niềm đau
Mai vàng trước sảnh sương dồn  nặng
Đào thắm quanh vườn bấc quặn  sâu
Rộn ánh trăng tà oanh thổn thức
Vời trông gió thoảng dạ thêm sầu
                           Phạm Duy Lương
                      Thị xã Hồng Lĩnh, Hà Tĩnh 


 MIỀN KỶ NIỆM
Xuân về kiếm bạn ở nơi đâu,
Hoặc chỉ tìm trong kỷ niệm đầu?
Bước lạc trời xa nghe nỗi đắng
Chân buồn cố quận đếm niềm đau
Tang bồng nghĩa nặng tim ghi dấu
Lữ thứ ân nồng trí khắc sâu
Cánh nhạn rời bầy kêu thống thiết
Chiều buông mắt dõi khoé mi sầu

Bửu Tùng-13/01/2014
XUÂN MẬU TUẤT -2018
SẦU CHẤT SẦU!
Tôi cũng chẳng hay tôi ở đâu
Nhắc làm chi nữa! Lúc ban đầu.
Nhìn kìa bầy ‘’mán’’,  ngô nghê, ngố
Ngó lại bọn mình, hận tủi, đau!!
Ngang dọc một thời tan biến mất
Ngục tù một thuở vẫn hằn sâu!
Nhân dân khồn khổ mong thôi khổ
Khó thể đổi thay! Sầu chất sầu!!!
Tha Nhân- 2018
KHẮC KHOẢI
Nhiều đêm khó ngủ nghĩ đâu đâu
Trằn trọc năm canh đến nặng  đầu :
Nghĩa cũ khôn quên thêm nhức nhối .
Tình xưa khó vẹn mãi thương đau ...
Trẻ trung xa cách buồn đè trĩu !
Già lão gần kề hận thấm sâu  !
Dân tộc điêu linh đành chịu phận
Lấy chi đốt cháy được cơn sầu  ?
LTĐQB
CÙNG XUÂN DỆT NẮNG
Người ơi biền biệt biết về đâu?
Như mới đây thôi những buổi đầu
Gặp gỡ mắt trao vừa thấm khổ
Tay cầm tiễn biệt đã giần đau
Ngọt bùi chung sẻ tô tình thắm
Cay đắng cùng san đượm nghĩa sâu
Với én ta về nơi ký ức
Cùng xuân dệt nắng đỡ tuôn sầu!
Phan Tự Trí

XUÂN TRI ÂM 
Xuân về nụ nở thắm duyên đầu
Xuân nhớ bạn tình, dẫu ở đâu !
Xuân trải tân niên mừng tuổi mới
Xuân cười quý hữu hết miềm đau
Xuân khơi kỷ niệm ngời vườn cũ
Xuân tỏa Đường thi đẹp nghĩa sâu
Xuân chúc tri âm vui tái ngộ
Xuân mừng đất Mẹ chẳng u sầu.!
Đức Hạnh-08 01 2018

3 nhận xét:

  1. HỌA CÙNG HUYNH MONG HUYNH XEM XÉT.KÍNH
    XUÂN NHỚ
    Mậu tuất về rồi bạn ở đâu
    Trong nhau vẫn đó phút ban đầu
    Vương tơ một thuở lòng đắm lụy
    Kết sợi bao thời dạ thấm đau
    Hồ thỉ bao lần mang nghĩa nặng
    Tang bồng mấy bận gửi tình sâu
    Thương về dĩ vãng niềm mong nhớ
    Tri kỷ vời xa lệ đọng sầu
    Hương Thềm Mây
    (GM.Nguyễn Đình Diệm).
    06.01.2017

    Trả lờiXóa
  2. Đức Hạnh - Xin chân thành cảm ơn anh Đông An, đã đăng thơ lên Blog
    "Lãm Nguyệt Hiên" từ hình ảnh đến nội dung ..thật tuyệt vời!

    Kính chào Anh!
    Đưc Hạnh

    Trả lờiXóa
  3. Do đệ không nhận đu ước bài xướng, nên có bài muộn họa,mong huynh lượng thứ cho.

    TRĂNG SẦU

    Cố nhân biền biệt,...biết tìm đâu,
    Ý hợp lâu nay vãn chụm đầu.
    Xứ ấy người đi,...nhầu đắng đót
    Chốn này tôi đợi,...nhẫu buồn đau !
    Tương tri đã thấm tình cao sáng,
    Hoài niệm càng vương nghĩa nặng sâu!
    Nhung nhớ khôn khuây,...chiều lẳng lặng...
    Ngõ nhà lạnh léo mảnh trăng sầu!

    1-2018
    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*