THƠ XƯỚNG HỌA
HAI BỐN MÙA XUÂN
Hai bốn mùa
Xuân đã đến rồi
Chưa lần về
Tết nhớ nhung ôi
Xót nhiều cây
khế dầm mưa lụt
Đau những cành
mai cháy nắng trời
Thi phú giao
lưu nào cách trở
Dòng đời giong
ruổi dẫu xa xuôi
Trang nhà màu
tím bao thương mến
Giữ mãi cho
nhau mấy nụ cười.
BÀI HỌA
XUÂN GỢI NHỚ
Ngoài sân én liệng
báo xuân rồi
Nụ trổ nhành mai
gợi nhớ ôi
Thơ ấu hồn nhiên
la dậy đất
Thanh niên ngỗ
nghịch phá long trời
Ba mươi thất vía
lần bôn tẩu
Sáu chục hoàn hồn
đã ngược xuôi
Bạn hữu mời nhau
vần xướng họa
Thì xin đáp lễ
dám đâu cười.
Thủy Lâm Synh
CHÀO MẬU TUẤT
Đinh dậu chừ đây sắp hết rồi
Nhìn qua tháng lụn khổ nhiều ôi
Thương bao ruộng lúa dầm trong lụt
Tiếc những nương khoai cháy dưới trời
Cuộc thế hưng vong hoài trắc trở
Nhân quần đắc thất mãi ngược xuôi
Qua đêm lại sáng gà im tiếng
Mậu Tuất nay chào chó đến ngôi.
Đinh dậu chừ đây sắp hết rồi
Nhìn qua tháng lụn khổ nhiều ôi
Thương bao ruộng lúa dầm trong lụt
Tiếc những nương khoai cháy dưới trời
Cuộc thế hưng vong hoài trắc trở
Nhân quần đắc thất mãi ngược xuôi
Qua đêm lại sáng gà im tiếng
Mậu Tuất nay chào chó đến ngôi.
Hương Thềm Mây
XUÂN VIỄN XỨ
Nàng Xuân áo tuyết
réo tên rồi
Thêm lạnh hồn
thơ viễn xứ ôi
Cố quốc xa mờ
đan mộng ảnh
Mai đào bất tử
ngóng mây trời
Ra đi năm nọ :
tóc màu biếc
Trở lại ngày nào
: giấc ngủ xuôi
Thi hữu bốn
phương xin kính chúc
Hoa lòng ngọt lịm
Tết siêng cười...
Tường Vy
HAI BỐN NĂM RỒI
Nỗi nhớ trong
tim chật ních rồi
Mây chùm hăm bốn
cái xuân , ôi !
Cỗi cằn khế ngọt
lưa thưa quả
Trụi lủi mai nâu
lõi ngõi trời.
Gia thất yên bề
hồn lắng hẹn
Nghĩa tình sâu
đáy nước trôi xuôi.
Bao giờ cho đến
ngày xưa nhỉ
Nơi góc vườn hoa
rúc rích cười .
Trần Như Tùng
XUÂN VỀ
Ngày đông ảm đạm
cũng qua rồi
Nắng tỏa xuân bừng
bát ngát ôi
Dị thảo miên man
ngời cuối đất
Kỳ hoa vút vít lộng
chân trời
Hân hoan áo mới
lên miền ngược
Rạo rực môi hồng
ghé bến xuôi
Quá khứ oan
khiên đời nức nở
Thành nay rộn rã
đón nhau cười
Lý Đức Quỳnh
XUÂN THA HƯƠNG
Tha hương,...tết đến đã buồn rồi
Tính đếm chi mùa,,nẫu dạ ôi
Nhìn lại thì xuân nhầu khoé mắt
Xa trông cánh nhạn lạc bên trời
Tuyết sa đỉnh núi,mây trôi ngược
Bóng lặng chân cầu, nước chảy xuôi.
Còn chút nghĩa tình miền viễn xứ
Cố nhân trao gởi,...ấm môi cười !
Nguyễn Huy khôi
CHIỀU CUỐI ĐÔNG
Đã cuối mùa đông nắng nhạt rồi
Mây sầu ảm đạm lạnh lùng ôi
Đầu sông gió nhạt lùa trăng nước
Giữa bến mù rơi ngập cảnh trời
Sóng đẩy con đò xoay lái ngược
Sương chìm ngọn gió thổi về xuôi
Triền đê nhỏ gái vừa ra chợ
Nhễ nhại mồ hôi hé miệng cười ./.
LCT
VỌNG XUÂN XƯA
Mai nở vàng tươi nhắc nhở rồi
Bâng khuâng chợt cảm cảnh quê ôi
Ngày đầu ôm bó hoa dâng Phật
Đêm cuối đặt mâm cúng hiến Trời
Đón Tết bao người lo chạy ngược
Mừng Xuân thiên hạ quýnh bơi xuôi
Niềm tin phong tục luôn gìn giữ
Dẫu héo con tim vẫn gắng cười
Minh Thúy
XUÂN NHỚ
Nhớ về quê cũ - nói sao rồi!
Cuộc sống dân tình khổ quá ôi
Lũ quét luôn phiên gây nát đất
Quan tham lắm bận phá oang trời
Anh em ngày ấy còn lăn lộn
Bè bạn bây giờ vẫn ngược xuôi
Gởi gắm tám câu - vui tết nhé
Mong ngày hội ngộ - đón nhau cười
XUÂN THA HƯƠNG
Tha hương,...tết đến đã buồn rồi
Tính đếm chi mùa,,nẫu dạ ôi
Nhìn lại thì xuân nhầu khoé mắt
Xa trông cánh nhạn lạc bên trời
Tuyết sa đỉnh núi,mây trôi ngược
Bóng lặng chân cầu, nước chảy xuôi.
Còn chút nghĩa tình miền viễn xứ
Cố nhân trao gởi,...ấm môi cười !
Nguyễn Huy khôi
CHIỀU CUỐI ĐÔNG
Đã cuối mùa đông nắng nhạt rồi
Mây sầu ảm đạm lạnh lùng ôi
Đầu sông gió nhạt lùa trăng nước
Giữa bến mù rơi ngập cảnh trời
Sóng đẩy con đò xoay lái ngược
Sương chìm ngọn gió thổi về xuôi
Triền đê nhỏ gái vừa ra chợ
Nhễ nhại mồ hôi hé miệng cười ./.
LCT
VỌNG XUÂN XƯA
Mai nở vàng tươi nhắc nhở rồi
Bâng khuâng chợt cảm cảnh quê ôi
Ngày đầu ôm bó hoa dâng Phật
Đêm cuối đặt mâm cúng hiến Trời
Đón Tết bao người lo chạy ngược
Mừng Xuân thiên hạ quýnh bơi xuôi
Niềm tin phong tục luôn gìn giữ
Dẫu héo con tim vẫn gắng cười
Minh Thúy
XUÂN NHỚ
Nhớ về quê cũ - nói sao rồi!
Cuộc sống dân tình khổ quá ôi
Lũ quét luôn phiên gây nát đất
Quan tham lắm bận phá oang trời
Anh em ngày ấy còn lăn lộn
Bè bạn bây giờ vẫn ngược xuôi
Gởi gắm tám câu - vui tết nhé
Mong ngày hội ngộ - đón nhau cười
Trương Văn Lũy
ĐÃ THẤY THƠ CƯỜI
Tàn canh bài họa vẫn chưa rồi
Chữ nghĩa trốn tìm khó lắm, ôi !
Vì xót cành Xuân ngâm trắng nước?
Bởi lo mây Tết tẩm đen trời?
Đã từng quán nghĩa hồi trôi nổi
Mới ngại chợ tình bữa ngược xuôi
Nắn thử may mà... thôi cắn bút
Tình trao, gà gáy thấy thơ cười.
Phan Tự Trí
PHỦI TAY
Xuân này đến nữa tám mươi rồi
Sự nghiệp, công danh thì...hởi ôi
Tuổi tác chất chồng, gần xuống lổ
Cái già sòng sọc, sắp xa trời
Không sao quên được thời ngang dọc
Vẫn mãi nhớ hoài thuở ngược xuôi
Bương chải cả đời, bao khó nhọc
Cuối cùng cũng phải phủi tay cười
ĐÃ THẤY THƠ CƯỜI
Tàn canh bài họa vẫn chưa rồi
Chữ nghĩa trốn tìm khó lắm, ôi !
Vì xót cành Xuân ngâm trắng nước?
Bởi lo mây Tết tẩm đen trời?
Đã từng quán nghĩa hồi trôi nổi
Mới ngại chợ tình bữa ngược xuôi
Nắn thử may mà... thôi cắn bút
Tình trao, gà gáy thấy thơ cười.
Phan Tự Trí
PHỦI TAY
Xuân này đến nữa tám mươi rồi
Sự nghiệp, công danh thì...hởi ôi
Tuổi tác chất chồng, gần xuống lổ
Cái già sòng sọc, sắp xa trời
Không sao quên được thời ngang dọc
Vẫn mãi nhớ hoài thuở ngược xuôi
Bương chải cả đời, bao khó nhọc
Cuối cùng cũng phải phủi tay cười
Thục Nguyên
KHÔN ĐỔI...
Cười được là thơ đắc đạo rồi
Lời trong lời,...sợ tấc lòng ôi
Nhàn ngâm phong nguyệt khơi hồn đất
Xê dịch càn khôn đổi vận trời.
Sóng cả cùng lo thuyền vượt ngược
Trời yên chung hưởng mái chèo xuôi.
Hằng trau mỹ í hồn cao đẹp
Khôn đổi tình thơ lấy nụ cười !
Nguyễn Huy Khôi
XUÂN NGUYỆN CẦU
Thân Dậu niên lai chấm hết rồi
Đông thời chuyển vận buốt ê ôi !
Quê người bão tuyết gieo muôn lối
Đất mẹ lạnh hanh ngập đất trời
Xót cảnh dân gian đang nhuốm họa
Thương tình nhân thế nỡ buông xuôi
Cầu sang Mậu Tuất đà hơn hẳn
Đây đó lành an rộn tiếng cười./.
KHÔN ĐỔI...
Cười được là thơ đắc đạo rồi
Lời trong lời,...sợ tấc lòng ôi
Nhàn ngâm phong nguyệt khơi hồn đất
Xê dịch càn khôn đổi vận trời.
Sóng cả cùng lo thuyền vượt ngược
Trời yên chung hưởng mái chèo xuôi.
Hằng trau mỹ í hồn cao đẹp
Khôn đổi tình thơ lấy nụ cười !
Nguyễn Huy Khôi
XUÂN NGUYỆN CẦU
Thân Dậu niên lai chấm hết rồi
Đông thời chuyển vận buốt ê ôi !
Quê người bão tuyết gieo muôn lối
Đất mẹ lạnh hanh ngập đất trời
Xót cảnh dân gian đang nhuốm họa
Thương tình nhân thế nỡ buông xuôi
Cầu sang Mậu Tuất đà hơn hẳn
Đây đó lành an rộn tiếng cười./.
Văn Thiên Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*