THƠ XƯỚNG HỌA
Phương Hà &Thi Hữu
TRĂNG CẢM HOÀI
Trăng
khuya nhè nhẹ lướt qua song
Thăm kẻ
cô đơn chốn lãnh phòng
Trống
trải giường đôi, chăn gối lạnh
Âm thầm
bóng chiếc, tách trà không
Trang
thơ khắc khoải niềm nhung nhớ
Nhật
ký hoen nhòa nỗi đợi mong
Thương
cảm, nguyệt tràn ôm dáng bạn
Đêm
dài hiu quạnh, gió mênh mông...
BÀI HỌA
SẦU CÔ PHỤ
Lặng
ngắm trăng mờ tựa mé song
Ngàn
thâu bóng tạc tượng cô phòng
Chăn
êm,nỡ chịu niềm hoang lạnh
Nệm ấm,cam
đành nỗi trống không
Vượt
biển người xưa hờn sóng dạt
Neo
thuyền bến cũ lịm trời mong
Đông
dài tím ngát hoa xoan nở
Não
khúc xuân thì gọi quạnh mông…
Lý Đức Quỳnh-8/2/2020
NGUYỆT VẤN
Gió
nghẹn ngoài hiên, nguyệt ló song,
Thương
niềm cô quạnh gái khuê phòng!
Gối sầu
đơn chiếc, người cam đặng,
Trăng
lạnh lẻ đôi, ai thấu không ?
Kẻ nhớ,
nước trôi tràn bến đợi,
Đò
sang, sóng cuộn lở bờ mong !?
Chân
trời góc bể,...đâu là chốn
Nương
náu hồn ta giữa quạnh mông?!
Xuân Canh Tý,8-2-2020
Nguyễn Huy Khôi
TRĂNG CẢM...
Vằng vặc
trăng sầu nhẹ lướt song
Mơn
man như viếng kẻ cô phòng
Chăn
đơn hiu hắt nơi hoang tái
Gối
chiếc lạnh lùng chốn tịch không
Ký ức
đầy tim chồng nỗi nhớ
Trang
thơ chật cánh chất niềm mong
Nguyệt
tràn rung động thương về bậu
Da diết
canh dài cõi quạnh mông
Songquang-20200208
NHỚ BẠN TRI ÂM
Chênh
chếch trăng dòm qua chấn song
Trộm
nhìn dáng ngọc chốn khuê phòng
Một
mình gối chiếc nàng đâu vắng !
Lẻ
bóng chăn đơn kẻ trống không...
Nhớ
bạn Sài Gòn luôn ngóng đợi
Thương
ai Hải Ngoại vẫn chờ mong
Niềm
riêng ấp ủ trong tâm khảm
Mơ
ước tri âm bớt quạnh mông !...
Mai Xuân Thanh
Ngày 07/02/2020
TRĂNG NGUYÊN TIÊU
Vàng
loang chênh chếch lọt vào song
Trăng
khẽ khàng hôn kẻ quạnh phòng
Sáu
khắc chăn đơn duyên trắc trở
Năm
canh gối chiếc phận long đong
Hương
khơi kỷ niệm Xuân trông đợi
Vị
lắng tâm hồn Hạ nhớ mong
Rằm
tháng giêng về thương cảm nguyệt
Đêm
nay lạnh lẽo, ngại Đông phong...
Duy Anh
Rằm tháng Giêng 02/08/2020
ĐÊM XUÂN
Trở giấc,
trăng tà len lén song
Ngoài
trời tiếng vạc xé hư không.
Lay
lay mành trúc hồn ngơ ngẩn
Vời vợi
ngân hà lệ nhớ mong.
Mái
tóc trắng ngần tàn mộng ước
Gió
xuân man mác lạnh khuê phòng.
Sao
băng một cánh làm xao xuyến
Khơi dậy
đàn lòng giữa quạnh mông!
Mailoc-02-08-2020
TRĂNG THƯƠNG NHỚ
Nhớ
người thờ thẫn lặng nhìn song,
Quạnh
quẽ đơn côi lạnh lẽo phòng.
Lướt
thướt gió về chăn chiếu buốt,
Rì rào
mưa đổ bóng hình không.
Âm thầm
gối chiếc bao mong nhớ,
Vò Võ
thâm khuê mấy nhớ mong.
Thấp
thoáng bóng chàng, đâu chẳng thấy...
Đoạn
trường đối nguyệt, nguyệt mông mông !
Đỗ Chiêu Đức-02-07-2020
TRĂNG NGOÀI CỬA SỔ
Nguyệt
lão, Hằng Nga đứng ngoại song
Thầm
thì thương cảm khách trong phòng
Mây
bay thấy rõ mầu xuân thắm
Sương
phủ càng thêm sắc áo không
Thả
tóc vào mơ ôm gối ngủ
Vương
tơ rối mộng nặng tình mong
Đèn
khuya chặn cửa trăng lai vãng
Cung
Quảng sầu ai ngó quạnh mông...
Hawthorne 8 - 2 – 2020
CAO MỴ NHÂN
PHÚT MÔNG QUẠNH
Vò vỏ
một thân, đứng tựa song
Trăng
non chênh chếch rọi cô phòng
Niềm
thương bạn cũ còn đâu đấy
Nỗi nhớ
người xưa ngập khoảng không
Xuân đến,
hạ qua, không đón đợi
Thu về,
đông tới, chẳng chờ mong
Bày
chi lắm cảnh trong dâu bể
Mà để
đời ta phút quạnh mông.
Thanh Trương
TRĂNG SẦU
Trăng
sầu vời vợi rọi vào song
Chút
sáng mong manh đỡ quạnh phòng
Gối
chiếc nơi này tim buốt nghẹn
Chăn
đơn chốn ấy dạ đau không
Bời bời
nỗi nhớ tràn cơn mộng
Chất
ngất niềm thương đẫm ước mong
Đợi đến
khi nào châu hiệp phố
Phòng
loan đối ẩm vẹt bình mông
Phương Hoa
Feb 8th 2020l
TRĂNG TIẾT PHỤ
Trăng
lạc sương lùa ghé giữa song
Thương
ai khắc khoải giấc cô phòng
Chăn
đơn lặng lẽ đời vô hạn
Gối
chiếc âm thầm phận có không
Đã rõ
nồng nàn đâu ước nguyện
Nên
đành lạnh lẽo chẳng chờ mong
Giữ
mình tinh khiết như vầng nguyệt
Cho dẫu
đêm trường với quạnh mông
Như Thị
TRÁI TRĂNG TREO
Một
trái trăng treo ở cạnh song
Lung
linh ánh sáng rọi cô phòng
Trên
cành líu rít chim về tổ
Trong
lá rì rào gió thoảng không
Gác nhỏ
dìu hiu tràn nỗi nhớ
Vườn
hoang lạnh lẽo đượm hoài mong
Đêm
khuya sương phủ mờ nhân ảnh
Bóng
nguyệt âm thầm cảnh quạnh mông
Người Sông Cửu
VIẾT CHƯA XONG
“Họa bốn vần”
Một
nhà thơ lớn đứng bên song
Say ngắm
Hằng thương dọi cửa phòng
Hoan hỉ
ánh vàng soi bóng huệ
Mòng
mơ nguyệt mến dạo tầng không
Đã ghi
chục khúc thơ chưa mãn
Cùng
thức bao đêm bút vẫn mong
Trăng
gợi muôn hình muôn xúc cảm
Cho
lòng mãi mãi viết chưa xong .
Trần Như Tùng
ĐÊM TÀN CÔ PHỤ
Đọc Xuôi:
Phơ phất
trăng đùa gió chếch song,
Cảm
hoài đêm buốt tái tê phòng.
Tơ
lòng đoạn đứt đau đời lạnh,
Số phận
thương đành chịu bến không !
Ngơ ngẫn
dạ phiền duyên thảm tủi,
Chứa
chan tình hận lệ hờn mong !
Thơ
đàn lặng vắng thêm sầu não…
Thờ thẫn
nguyệt tàn cảnh quạnh mông!
Đọc Ngược:
Mông
quạnh cảnh tàn nguyệt thẫn thờ,
Não sầu
thêm vắng lặng đàn thơ.
Mong hờn
lệ hận tình chan chứa,
Tủi thảm
duyên phiền dạ ngẫn ngơ !
Không
bến chịu đành thương phận số,
Lạnh đời
đau đứt đoạn lòng tơ !
Phòng
tê tái buốt đêm hoài cảm…
Song
chếch gió đùa trăng phất phơ !
Liêu Xuyên
TRĂNG LẠNH TRỜI ĐÔNG
Trăng
buồn e thẹn chiếu bên song
Cái
rét mùa Đông đến tận phòng
Kiếm ảnh
người mơ mà chẳng có
Tìm
dòng kỷ niệm lại như không
Bao
năm ngóng đợi cùng thương nhớ
Ngày
tháng âm thầm với ước mong
Người
hỡi tim ta đà nhuốm lệ
Tâm hồn
hiu hắt, tiếc đồng mông*…!
Tạ Vương Kim
• đồng mông : trẻ con, ý nói tuổi thơ
ngây (tựđiển VN KTTĐ)
NẰM CHỜ
Nằm chờ mưa tí
tách bên song
Ao ước tình xuân
gõ cửa phòng
Bứt rứt năm canh
đơn gối lẻ
Bồi hồi sáu khắc
một mình không
Tâm tư giá buốt
tình vô vọng
Mắt lệ u sầu giọt
khát mong
Trời hỡi đoạ đày
chi lắm thế
Lòng này tê tái
cảnh đồng mông !
H ỒNG PHƯỢNG
TRĂNG VIỄN XỨ
Trăng thề le lói
nép bên song
Hiu quạnh lan man
giá buốt phòng
Hư ảo một thời
như chẳng có
Vô thường trọn
kiếp cũng bằng không
Xứ người phiêu
bạt luôn nhung nhớ
Quê mẹ lạc loài
mãi đợi mong
Gởi chút tình
xưa trăng viễn xứ
Ngàn năm trôi
giạt trải buồn mông/.
Toronto 10/2/2020
Nguyên Trần
LÒNG CÔ PHỤ
[Thuận-Nghịch Độc]
Mờ mịt trắng phau
bạc chấn song,
Gió sương bao phủ
lạnh cô phòng.
Tơ duyên lỡ bến
qua đò vắng,
Ước hẹn xưa người
có nhớ không?
Mơ mộng hão huyền
bao ngóng đợi,
Ái ân ngây ngất những
chờ mong.
Thơ tình tỏ khéo
câu đường mật,
Khờ dại cánh bay
sáo sổ lồng.
Dương Hồng Kỳ
TRĂNG NHỚ
Đêm rằm trăng sáng
chiếu bên song
Tăng vẻ liêu trai
chốn quạnh phòng
Lấp lánh tuyết nằm
trên mái ngói
Lạnh lùng gió thổi
giữa thinh không
Căn nhà mờ ảo lòng
xao xuyến
Bóng tối im lìm dạ
nhớ mong
Hình ảnh xa xôi từ
thuở ấy
Vẫn còn thấp
thoáng chốn lung mông !
THIÊN HẬU
KHUNG TRỜI KỶ NIỆM
Suối mộng hoa hồng
trổ giữa song
Hằng Nga trải áo đẹp
căn phòng
Vườn yêu rạng rỡ -
vườn thêm thắm
Cảnh vật nồng nàn
- cảnh nhớ không
Dáng ngọc em về
khai biển nhớ
Duyên trần nụ nở vọng
tình mong
Ôm choàng kỷ niệm
mờ nhân ảnh
Bổng thấy trăng cười
đỡ quạnh mông.
Đức Hạnh-11 02 2020
LẠNH LÒNG
“họa 4 vần”
Trăng chiếu ánh
vàng lọt chấn song
Ấp e lối mộng chốn cô phòng
So se lá rủ đêm sương lạnh
Đỏng đảnh hoa chờ mộng trắng không
Dáng ngọc ơ hờ thương quạnh quẻ
Rèm thưa tơi tả nhớ mênh mông
Thạch sùng chép lưỡi buồn ai oán
Đêm vắng hoài mong giá lạnh lòng
Vetra Tho-11 02 2020
TRĂNG THƠ ẢO
Trăng mơ e ấp núp hiên song
Mờ ảo trăng đơn gió lạnh phòng
Thuở trước qua rồi tình phú bỏ
Giờ đây ngẫm nghĩ vận thơ không
Ngồi bên khung cửa câu thôi đối.
Hoài buổi trang thiền luật chẳng mong
Gợi ý hôm nay khung mái nhỏ
Một mình lặng ngắm áng mênh mông.
Nguyễn Gia Linh
TRĂNG RẰM THÁNG
GIÊNG
TRĂNG RẰM THÁNG GIÊNG
( hoạ 4 vần )
Tháng một đêm rằm
toả sáng song
Hương Xuân thoảng
nhẹ đượm cô phòng
Màn đêm ước tỏ hờn
sương muộn
Giấc tối mơ cầu
tủi bóng không
Bến mát còn đâu
mà ngóng đợi
Bờ nồng đã hết
chẳng chờ mong
Chào đời ấm áp
vòng tay Mẹ
Lặng ngắm vầng
trăng lệ ứa tròng
Minh Thúy – 12.2.2020
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*