THƠ XƯỚNG HỌA
Thanh Trương & Thi Hữu
LÃO KHỜ…
Thằng nhỏ ngây
ngô thuở dại khờ
Tuổi giờ xấp xỉ
chín mươi cơ
Cái thời non trẻ,
không an phận
Tư tưởng mộng
mơ, cố thoát lờ
Tung cánh chim
trời tìm bến đậu
Sa cơ thân dế
hoá hồn thơ
Đôi vần thô thiển,
đêm ngày gáy
Ngỡ tưởng thi
nhân, té lão khờ…
BÀI HỌA
KHỜ MÀ VUI !
Tuổi lão mà sao
tớ vẫn khờ
Cả đời chẳng thiết
chuyện quân cơ
Tình yêu, hạnh
phúc luôn ca ngợi
Danh vọng, quyền
uy cứ phớt lờ
May được ông tơ
se chỉ thắm
Mừng vì bạn hữu
kết duyên thơ
Vô tư thoải mái,
mong chi nữa
Mặc kẻ cười chê
mãi khạo khờ.
Sông Thu
CÓ MÀ KHỜ!
Bản tính
trung,lương ;có phải khờ?
Nhử mồi phú quý
lại chê cơ.
Học đòi gian xảo,kiên
cường tránh
Bác bỏ lương
tâm,quyết chí lờ
Vững dạ dù mang
danh dại dột
Yên lòng dẫu bị
tiếng ngây thơ
Bạn bè quý phục
đều am hiểu
Đệ nhất uyên
thâm,chả chút khờ!
Thanh Hoà
ĐẠI QUỐC KHỜ
Rời vú vung roi
gạt bỏ khờ
Bươu đầu mẻ trán
chớp thời cơ.
Rơi vào ngõ hẹp
thận mang lưới
Gặp được ao sâu
cá rúc lờ.
Cứ thế ngày qua
dần mở mặt
Tình cờ tháng lại
bước vào thơ.
Bao nhiêu thứ dốt
mình gom tất
Vẫn giữ vành
Ngai đại quốc Khờ
Trần Như Tùng
TA GIỎI LẮM...
Khôn lanh nghĩ vậy
hóa khù khờ
Gặp kẻ nào cũng
tưởng dưới cơ
Lứa tuổi thanh
xuân đà khoác lác
Khi thời trai
trưởng khoái phe lờ
Văn chương tạm bợ
hay khoe chữ
Thi phú xềnh
xoàng cứ đọc thơ
Ngoài ngõ trong
nhà ai cũng ớn
Càng to tiếng lắm
...rõ người khờ !
Paris 10 Dec.2018
TRỊNH CƠ
LỚN THÊM KHỜ
Đi kinh tế mới
tuổi đang khờ
Bắp,lúa,lang,mì
dựng nghiệp cơ
Giữa núi cưa cây
tiền chạy chợ
Ngoài sông ủ mắm
cá đơm lờ
Ngày đong mệt mỏi
nuôi thằng xác
Tối gỡ vui vầy
tán ả thơ
Chuốt chữ làm
sào quơ bóng tối
Loanh quanh trẻ
dại,lớn thêm khờ
Lý Đức Quỳnh
CƯỜI NỤ
Cao niên khiêm tốn
nhận vai khờ
Sự thực thì tinh
tấn quá cơ
Lững thững nhàn
du như giả bộ
Ung dung phiếm
luận để phe lờ
Hân hoan vần điệu
vui lòng bạn
Tha thiết ngôn từ
đẹp ý thơ
Cuộc thế bao lăm
mà khắc khoải
An nhiên tự tại
có đâu khờ ...
Hawthorne 10 - 12 – 2018
CAO MỴ NHÂN
ẢNH HOÀNG HÔN
Giờ già trí lãng
lại thêm khờ
Thân thế loa xoà
tệ quá cơ
Thư thả rì mò đi
thở dạo
Thong dong chậm
chạp bước lừa lờ
Nhàn thư vận điệu
vui thi phú
Tươi tắn trắc bằng
đối ý thơ
Thời cuộc phân
vân chưa rõ nét
Không lo thiếu nợ
cứ như khờ
Đặng Xuân Linh-11-12-2018
LÃO AN VUI
Bởi muốn an vui phải
khạo khờ
Nuôi bầu chánh
khí rõ căn cơ
Chơi triền tang hải không ta thán
Nhắc miếng phong
tư phải phớt lờ
Cùng bạn tri âm
nâng phóng chữ
Với người cảnh
ngộ kính đề thơ
Thong dong tuổi
lão thường vô ngại
Vì giống trẻ con
thuở dại khờ
Như Thị
TỚ KHỜ
TỚ KHỜ
Tính tớ xưa nay vốn rất khờ
Suốt đời chỉ sống thật thà cơ...
Bạc tiền giao vợ nào ham hố
Danh vọng tiến thân cứ phớt lờ
Nhậu nhẹt chả màng cay với đắng
Văn chương lại thích thẩn cùng thơ
Bạn bè nói kháo cho rằng dại
Chẳng biết ăn chơi quả thật khờ
Songquang-12/11/2018
TUỔI KHỜ
TUỔI KHỜ
Tuổi trẻ sao không vướng khạo khờ
Thư tình cứ viết đợi thời cơ
Ép vào tập vở còn thơm phức
Gặp gỡ sân trường lại tản lờ
Lính quýnh trao ai vài cánh phượng….
Ngại ngùng tặng ấy một bài thơ
Ui chao hạnh phúc nào hơn thế
Xao xuyến tâm hồn, chớ bảo khờ !
THI ÊN H ẬU
NGƯỠNG MỘTHI ÊN H ẬU
(Thân tặng Anh Chị Cả)
Ai kia làm bộ bảo anh khờ!
Minh mẫn tâm hồn phục lắm cơ!
Sắp đặt pha nền xem chẳng chán
Say mê ghép ảnh thấy đâu lờ
Mang lòng chung thủy trao người vợ
Gói mảnh chân tình gửi bạn thơ
Ngưỡng mộ đà lâu thầm kính nể
Từ nay đừng nhắc chữ si khờ!
Như Thu
GIÀ VẪN DẠI
Nhớ lại hồi xưa thuở dại khờ,
Già ra con nít đúng y cơ.
Còn thơ quấn quít bên chân mẹ,
Lúc lớn buồn đau,trí lững lờ
Kết ước song thân nuôi lý tưởng,
Thành hôn đôi trẻ tạo con thơ.
Tâm hồn xáo trộn vì thời cuộc,
Hải ngoại làm thơ thấy vẫn khờ.
Thanh Khang
Toronto 11-12-20180
ĐÂU PHẢI KHỜ!
Sao cứ so đo bởi tại khờ
Đường trần khúc khuỷu có nguyên cơ
Cây đời gió vướng thường xơ xác
Biển nước triều dâng khó lững lờ
Thuở trước chia phôi thương vận nước
Thời sau hội ngộ mến duyên thơ
Điền viên dưỡng lão từng câu chữ
Đã sướng hơn vua đâu phải khờ!
Trương Văn Luỹ
CHẲNG KHỜ
CHẲNG KHỜ
Tuổi hạc “ người nay”ngó
chẳng đờ
Tinh thần mạnh mẽ nữa là cơ
Tình hình đất nước buồn câm nghẹn
Thảm trạng quê hương nén điếc lờ
Sáng ngắm sương mù giăng bút mực
Đêm nhìn nguyệt tỏ trải vần thơ
Cho quên thế sự mờ cay mắt
Súc tích , tài năng chớ nghĩ khờ
Minh Thuý-11 tháng 12 -2018
DẠI KHỜ
Già đời họ dám nói ta khờ
Chắc thấy chơi cờ bị thất cơ
Chín ván ra quân mình mất thế
Một bàn chiếu tướng cá trong lờ
Bó tay gãy súng đành thua cuộc
Cắn bút rơi châu lại nhả thơ
Xướng họa Đường thi vui giải trí
Đuổi gà cho vợ bị chê khờ !
MAI XUÂN THANH
LÃO KHỜ ?!
Chín mươi ai dám bảo ông khờ ?!
Ông Cố người ta, tưởng bở cơ ?
Chỉ thích làm thơ nên ngớ ngẩn,
Chẳng thèm đếm xỉa cứ cho lờ !
Qua cầu hơn trẻ đi đường bộ...
Ăn muối nhiều hơn lũ ấu thơ !
Chậm chạp gieo vần vì mắt kém,
Thơ xong cũng post, có chi khờ ?!!!
Đỗ Chiêu Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*