script>
Thứ Hai, 31 tháng 12, 2018
ĐỌC TẬP THƠ “CHẠM NGUỒN KÝ ỨC”
Lời bình Châu Thạch
ĐỌC TẬP THƠ “CHẠM NGUỒN KÝ ỨC” của LÊ ĐĂNG MÀNH
Ký ức là gì? Đó
là toàn bộ thông tin tiếp nhận được trong cuộc sống mà bộ não con người lưu trữ
được. Dòng sông ký ức là gì? Đó là những hoài niệm về một con sông gắn bó với
cuộc đời mình. Hiểu theo nghĩa bóng, dòng sông ký ức còn là những kỷ niệm dài
theo năm tháng, tuần tự hiện về trong tâm trí của ta. Đọc tựa đề tập thơ “Chạm Nguồn Ký Úc” của Lê Đăng Mành, ta
hiểu ngay nhà thơ đã quay về quá khứ, đi trên dòng sông ký ức của mình, để linh
hồn chạm vào những kỷ niệm xưa, để tơ lòng rung dộng phát tiết thành thơ.
Mỗi con sông có
một nguồn phát xuất khác nhau và mỗi con người cũng sinh ra, lớn lên khác nhau
nên có một dòng tâm tình và một nguồn ký ức riêng biệt. Vậy hãy xem
nguồn ký ức của Lê Đăng Mành :
Huơ gậy về chống
cửa thềm thơ dại
Ký ức đầu làng
thường trụ trong tim
Góc chợ lều
tranh hình dung trở lại
Lối cũ thay rồi
thờ thẫn lặng im…
(Nguồn Ký Ức)
Nhà thơ viết về
những kỷ niệm nơi quê hương yêu dấu của mình.
Hình ảnh ngày xưa “thường trụ” nghĩa là ở ngay trong con tim, không di dịch,
không phai mờ. Nhà thơ trở về với những kỷ niệm thân yêu đó như để tâm hồn trôi
ngược dòng sông ký ức về đến cội nguồn của nó, là nơi của những tháng ngày sinh
ra và lớn lên ở đó, có đầu làng, có góc chợ, có lều tranh, không còn nguyên như
cũ, nhưng hình ảnh ấy của năm xưa thì vẫn còn nguyên như cũ ở tâm hồn.
Lê Đăng Mành
đang ở trên chính quê hương mình, tất nhiên nhà thơ phải quay về chốn xưa bằng
những hoài niệm trong tâm trí. Cái tâm trí đó phải gánh chịu trầm luân, hệ luy
của cuộc đời qua năm tháng. Vì vậy nhà thơ quay về quá khứ bằng con tim như còn phiêu dạt của mình:
Tìm tôi giữa bó
rong rêu
Nửa còn phiêu dạt
cứ lều bều trôi
Nửa trầm luân thở
đứt hơi
Gộp hai nửa lại
thành ngoi ngóp mình
(Khai Lời)
Chính sự trở về
cội nguồn với con tim còn phiêu dạt đó đã làm cho thơ chất chưá đầy tình yêu
quá khứ, đầy nỗi nhớ thương, đầy kỷ niệm
thân thương, êm đềm ở chốn cội nguồn của
một thời gian dĩ vãng trong đời.
Tất nhiên kỷ niệm
của một đời người không gì khác hơn là quê hương,là Cha Mẹ, Anh Em và những biến
động thời cuộc. Vấn đề là những điều ấy đã biến thành thơ và tiếng thơ có gây
nhiều cảm xúc hay không?
Thơ Lê Đăng Mành
thật là tha thiết, cái tha thiết của một người có tâm hồn và có cả tấm lòng.
Tâm hồn của tác giả dâng trọn cho thơ và tấm lòng của tác giả dâng trọn cho quê
hương. Với Lê Đăng Mành, quê hương không chỉ là “chùm khế ngọt” mà còn những quả
đắng, kể cả quả đau thương :
Nặn ký ức giọt
điêu tàn
Hạ nức nở đệm
khúc bàng hoàng đau
Thu bòn chi vũng
bể dâu
Dận đông nhầy nhụa
quệt màu tang thương!
(Mùa Đau)
Cái “Mùa Đau”
trong ký ức của tác giả đã đẩy đưa cuộc đời như chiếc lá trôi theo dòng phù sa
ra sông lớn:
Phù sa ngơ ngẩn
chạy ra đồng
Tội lá buông tay
níu cội nguồn
Mây ước ao về
làm sóng quẫy
Đâu ngờ khi chết
cũng thành sông
(Về Nguồn)
Thơ Lê Đăng Mành
là thế, ta tìm trong “Chạm Nguồn Ký Ức”
tiếng thơ êm đềm không chỉ để mộng mơ về
quá khứ, mà từ thơ ta cảm nhận được những điều huyền nhiệm của suy tư chất chứa trong ẩn dụ thơ. Chiếc lá buông tay vẫn rụng về cội ,mây
cũng vậy luôn ao ước về làm “sóng quẫy”, nhưng đâu hay mình và nước là một ,bởi
khi hóa thân cũng là sông.
Chạm vào nguồn
ký ức là chạm vào con sông đang chảy với biết bao ghềnh thác. Lê Đăng Mành cũng
vậy, nhà thơ phải đi ngược về nguồn của đời mình, và ta thấy con thuyền trôi
trên dòng sông ký ức của nhà thơ có biết bao nhiêu là chòng chành. Sinh ra và lớn
lên tại một miền quê, phải chứng kiến sự đói nghèo, phải chịu sự khắc nghiệt của
thiên tai, phải đội bom đạn trên đầu để sống, nhà thơ đã lột tả hết trong “Chạm
Nguồn Ký Ức” để ai đi vào đó, được cảm nhận sâu xa những dòng đời của một thế hệ
hứng chịu gian lao.
Thế nhưng trong
“Chạm Nguồn Ký Ức” ta tìm thấy một niềm tin chân lý trong tâm hồn tác giả. Nhà
thơ đã hòa nhập mình vào trong nẻo đi, về của Phật pháp. Cái tâm vô ưu không những
chỉ thường trụ trong linh hồn nhà thơ, mà từ đó loan ra “giữa biền bãi quê”,
“giữa hương lúa bờ đê”, để nhà thơ an trú trên chính quê hương, ngày tu thân,
đêm làm thơ dưới “Hiên Lãm Nguyệt” của
mình:
Sương mai lấp
lánh hương Thiền
Pháp thân hiển
hiện giữa biền bãi quê
Lừng thơm hương
lúa bờ đê
Sen thuần khiết
nở buông mê nhẹ hều
(Phật Về)
Đọc “Chạm Nguồn Ký Ức” của Lê Đăng Mành, chắc
chắn mỗi chúng ta cũng sẽ chạm nguồn ký ức của chính mình. Bởi vì thơ Lê Đăng
Mành là tâm tư của ông nhưng chất chứa trong đó, thú vui và cả thú đau thương hứng
chịu một đời mà không ai trong ta không từng trải nghiệm.
Kết lại, đọc thơ
“Chạm Nguồn Ký Ức” của Lê Đăng Mành
giống như uống rượu giữa đồng, đầy nhạc, đầy thơ, ngạo nghễ, suy tư và lãng mạn
đến vô cùng:
Uống giữa đồng
nghêu ngao vài khúc nhạc
Mặc kệ đời tráo
trở hoặc gian tham
Nghễu nghện ca
ngâm giữa trời bát ngát
Vỗ thau mà hát
cuộc rượu chưa tàn!
(Cuộc rượu chưa tàn)
***
Lời bình Châu
Thạch
Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2018
VẦN THƠ TAO PHÙNG
Thi Tiên Hải Rừng
VẦN THƠ TAO PHÙNG
Nửa vòng trái đất xa xăm
Nào ai ngăn được vành tâm ngậm ngùi
Chứa chan bao nỗi niềm vui
Tình nghệ sỹ nở cả trời khoan dung
Trồng tên giữa phố tương phùng
Bảo Trâm,Minh Thúy,Hải Rừng yêu thương
Chừ đang khoác áo phong sương
Cốt cách thần thái tẩm hương Ngự Bình
Vẫn còn bươi cuộc phù sinh
Lão tu mi nớ tóc bình thản bay
Giữa trang thi họa cầm kỳ
Mực pha kỷ niệm đậm ly tao phùng
Như Thị LĐM
CẢM HỌA
NƯỚC NON TAO NGỘ
Ngày nào trẻ dại lăm xăm
Giờ thời đã tuổi thân tâm bùi ngùi
Xứ người vất vưởng buồn vui
Duyên thơ tình nghĩa giữa trời ung dung.
Nước non mong mỏi trùng phùng
Thi nhân tên tuổi khắp vùng kính thương
Như Thị, Phương Hà, Thanh Trương...
Quê nhà đất đứng tỏa hương Ngự Bình.
Bao lâu một cuộc tử sinh
Thời mặc thế thái lình bình ta say
Hồn thơ bất tận tam kỳ
Ngoài hiên Nguyệt Lãm nâng ly quên đời...
Hải Rừng-30/12/2018
Thứ Bảy, 29 tháng 12, 2018
CHÀO 2019
THƠ XƯỚNG HỌA
Trầm Vân & Thi Hữu
CHÀO 2019
MẾN CHÚC THỌ AN XUÂN PHƯỚC LỘC
2019 NGẬP ƠN TRỜI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
MẾN chào cành biếc
cánh đào tươi
CHÚC hạnh phúc
vui đến mọi người
THỌ khỏe bóng
già con phố đợi
AN lành
mái ấm sóng tình khơi
XUÂN về rực rỡ
nao làn gió
PHƯỚC rải hân
hoan đẹp nụ cười
LỘC biếc vườn
xanh lòng mở cửa
HAI KHÔNG MỘT
CHÍN NGẬP ƠN TRỜI
Trầm Vân
BÀI HỌA
MẾN CHÚC THỌ AN XUÂN PHƯỚC LỘC
KỶ HỢI NĂM NAY CỦA NGẬP TRỜI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
MẾN gửi đôi
vần ý thắm tươi
CHÚC cho vạn
sự tốt từng người
THỌ dư trăm
tuổi bươn ghềnh thác
AN mãi
trong đời vượt biển khơi
XUÂN mới vui
tình vang tiếng nhạc
PHƯỚC may đẹp
nghĩa rộn câu cười
LỘC vàng
hái mãi nguồn vô tận
KỶ HỢI NĂM NAY CỦA
NGẬP TRỜI
Võ Làng Trâm
MẾN CHÚC THỌ AN XUÂN PHƯỚC LỘC
2019 NGẬP ƠN TRỜI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
MẾN em nhan
sắc cánh hồng tươi
CHÚC chị dung
quang khỏe khoắn người
THỌ tỉ Nam Sơn
con cháu đợi
AN như bàn
thạch gió ngàn khơi
XUÂN đang hạnh
phúc trời thanh tịnh
PHƯỚC đặng
giàu sang miệng mĩm cười
LỘC hái đầu
năm tăng phú quý
HAI KHÔNG MỘT
CHÍN NGẬP ƠN TRỜI
MAI XUÂN THANH-Ngày 28/12/2018
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
CHÚC cảnh quê
nhà mãi đẹp tươi
MỪNG xuân rạng rỡ
thỏa tình người
QUÝ nhân thả tứ
ngời trăng nước
BẠN hữu gieo vần
thắm biển khơi
MÙA đến nồng nàn
hoa mộng nở
XUÂN về rộn rã
tiếng em cười
HẠNH chào Kỷ Hợi
khai thi tứ
PHÚC NỞ HỒNG ÂN
VỌNG ĐẤT TRỜI.
Đức Hạnh – 29 12 2018
TRUNG HIẾU*
ƯƠM MẦM TÌNH
NGHĨA NGỜI NON NƯỚC
DƯỠNG NỤ HIẾU
TRUNG RẠNG ĐẤT TRỜI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
ƯƠM nhị
xuân thì mãi thắm tươi
MẦM xanh
biêng biếc phụng muôn người
TÌNH còn ẩn
giấu miền khe suối
NGHĨA đã
phơi bày phía biển khơi
NGỜI bé thơ
ngây đằm tiếng hỏi
NON trông
già lão dịu câu cười
NƯỚC Nam
phong tục lưu mừng tuổi
DƯỠNG NỤ HIẾU
TRUNG RẠNG ĐẤT TRỜI
Như Thị
* Có trung
hiếu nên đứng trong trời đất
Nguyễn Công Trứ
TRUNG HIẾU
ƯƠM MẦM TÌNH NGHĨA NGỜI NON NƯỚC
DƯỠNG NỤ HIẾU TRUNG RẠNG ĐẤT TRỜI
“ Như Thị”
“ Tung Hoành Trục Khoán”
ƯƠM giống tiếp
cành thấy tốt tươi
MẦM non hoa nở
đẹp cho người
TÌNH luôn ấp
ủ trong tâm khảm
NGHĨA vẫn luân
lưu giữa gió khơi
NGỜI sáng tin
yêu sao cứ hỏi
NON xanh chắc
dạ lắng nghe cười
Nước nuôi cha
mẹ già cao tuổi
DƯỠNG NỤ HIẾU
TRUNG RẠNG ĐẤT TRỜI
MAI XUÂN THANH-Ngày 28/12/2018
CHÚC XUÂN
MẾN CHÚC THỌ AN XUÂN PHƯỚC LỘC
2019 NGẬP ƠN TRỜI
“ Tung Hoành Trục Khoán”
MẾN
nhau ngày tết tặng hoa tươi
CHÚC
hưởng an vui trọn kiếp người
THỌ
thể cao sơn thanh sắc giữ
AN
bình gia đạo dấu yêu khơi
XUÂN
chào trước ngõ mai khoe nở
PHƯỚC
đến ngay sân cúc mỉm cười
LỘC
cũng theo về xây mái ấm
HAI
KHÔNG MỘT CHÍN NGẬP ƠN TRỜI
Thái Huy,12/29/2018
Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018
GIẤC NGỦ ĐÊM TRĂNG
THƠ XƯỚNG
HỌA
Phương Hà &
Thi Hữu
GIẤC NGỦ ĐÊM
TRĂNG
Vằng
vặc đêm rằm gợi mộng mơ
Em
say giấc điệp, dáng ơ hờ
Buông
lơi, mái tóc như dòng suối
Mềm
mại, thân hình tựa áng thơ
Hơi
thở phập phồng sau lụa mỏng
Bờ
hông thấp thoáng dưới sa mờ
Trăng
lùa khe cửa rơi trên áo
Lai
láng mênh mông chẳng bến bờ...
BÀI HỌA
SẦU MIÊN…
Tàn
đêm giấc ngủ thật say mơ
Vóc
dáng thân em thoáng hững hờ
Vẻ
đẹp thanh tao như suối tóc
Hình
dong mảnh khảnh tựa câu thơ
Êm
đềm hơi thở như làn khói
Hiu
hắt đôi mi giống bụi mờ
Gió
nhẹ khoa lùa xuyên nép cửa
Thương
người vạn lý mãi xa bờ…
Paris,
22/12/2018
TRỊNH CƠ
HỜN DUYÊN!
Mong
ngày tái ngộ thỏa niềm mơ
Sao
vội quay đi quá hững hờ!
Nhoè
nhoẹt dòng châu buồn lữ khách
Im
lìm giấy mực vắng hồn thơ
Trăng
tàn gió cuộn lòng hiu hắt
Sóng
vỗ thuyền trôi dấu mịt mờ
Có
phải người quên lời hẹn ước?
Hờn
duyên chẳng trọn cách đôi bờ!
Như Thu
CHUỖI VÔ BỜ
Nằm
kề gối điệp thấy toàn mơ
Tĩnh
giấc chiêm bao chỉ mộng hờ
Rãnh
rỗi người thường ưa đọc báo
An
nhàn ta chỉ biết làm thơ
Vùi
sâu nhung nhớ thêm đằm thắm
Khắc
đậm yêu đương tránh nhạt mờ
Cuộc
sống con người đầy khổ ải
Đau
thương mất mát chuỗi vô bờ
Thuyền Viễn Xứ
ĐÊM TRĂNG QUẠNH
Núi
đứng buồn thiu tắt lịm mơ
Trăng
côi gối lạnh gió lay hờ
Hồ
khuya gợn sóng tìm đâu mộng
Liễu
tối buông mành cũng biệt thơ
Sương
xuống mênh mông trời hạ thẳm
Tình
lên bảng lảng bóng thu mờ
Thuyền
hoa bỏ lại miền quê vắng
Một
gã vô duyên chết lặng bờ.
Lý Đức Quỳnh-24/12/2018
SAY GIẤC DƯỚI TRĂNG
SAY GIẤC DƯỚI TRĂNG
Em
say giấc ngủ dưới trời mơ
Mộng
mị gì không dáng hững hờ
Mái
tọc đen huyền như gợn sóng
Bờ
vai mềm mại tựa ngâm thơ
Liếc
nhìn nhớ trộm màu tơ mỏng
Chợt
thấy yêu thầm sắc lụa mờ
Nghe
gió đưa trăng sờ sẫm áo
Thương
nàng lạnh lẽo thật vô bờ
MAI XUÂN THANH
TRĂNG RẰM CUỐI
NĂM
Trăng
rằm tháng cuối tưởng như mơ
Thầm
nghĩ sầu rơi cánh hững hờ
Người
hỡi, có về xem ủ mộng
Hoa
ơi, hãy nở để ươm thơ
Đông
thôi rét mướt chờ xuân thắm
Buồn
tạm phôi pha đợi én mờ
Tất
cả đang còn phong tụng nguyệt
Vàng
xưa kim nhũ điểm không bờ ...
Hawthorne 24
- 12 – 2018
CAO MỴ NHÂN
ĐÊM RẰM CẢM
Trời
đêm rạng rỡ ánh trăng mơ
Cảnh
sắc người ơi, khó hững hờ
Sương
trải gieo sầu bao tấc dạ
Gió
lùa gợi hứng những vần thơ
Lá
tre xao xác, khua âm lặng
Cánh
vạc mong manh, vẽ dấu mờ
Dạo
bước ngao du, nàng Nguyệt Nữ
Đưa
tay thần thoại kết đôi…bờ…
CAO BỒI GIÀ-24-12-2018
BẠN ĐÒ NĂM XƯA
Một
thuở quen nhau ngỡ tưởng mơ
Rồi năm tháng mãi vẫn tình hờ
Như xưa lạc bước vào cung ái
Giờ cứ lòng ngơ mộng với thơ
Dáng
nguyệt đài trang ai thấu tỏ
Ảnh hình lãng mạn dạ mù mờ
Thôi duyên số ấy xin cùng gọi
Là bạn trên đò buổi cặp bờ.
Hải Rừng-24/12/2018
ÁNH TRĂNG XƯA
Khi
vầng nguyệt tỏ lại say mơ
Dáng
liễu năm nao xoã tóc hờ
Đón
gió mê man đùa vạt lụa
Ru
hồn ngớ ngẩn thả vần thơ
Sông
xưa lối vắng ai đàn vọng
Bến
cũ đò neo khói toả mờ
Lúc
cảnh hoàng hôn dần lịm tắt
Trăng
soi ảo tưởng đẹp vô bờ
Minh Thuý-23
tháng 12 -2018
ĐÊM ĐÔNG
Đêm
đông gió thoảng ngắm trăng mơ
Bóng
nguyệt lung linh lại hững hờ
Bất
chợt cơn mưa về vội vả
Gợi
hồn thi sĩ dệt vần thơ
Dòng
sông nước vẫn vô tình chảy
Lấp
lánh vì sao khuất nẽo mờ
Lối
cũ còn đây từng lá đổ
Thuyền
xưa bỏ bến để sang bờ...!!!
Lá úa
/24/12/2018
TÌM BỜ
Đông
trùm nhận thức cũng lơ mơ
Ánh
nguyệt mùa đây rọi hững hờ
Chạm
cảnh hắt hiu nằm kết chữ
Ôm
đời thảm đạm tựa vào thơ
Hỏi
trăng để lượm dù thê thiết
Mời
gió mà đong dẫu mập mờ
Khắc
khoải hằng đêm buồn cắn bút
Mực
khô mắc cạn khó qua bờ
Như Thị
VỜN TRĂNG
Nghe
câu mời họa đã đơm mơ
Thiếu
nữ vờn trăng ngủ hững hờ
Suối
tóc chẩy dài vương vấn mãi
Trễ
tràng chiếc yếm gợi vần thơ
Chị
Hằng len lén như e thẹn
Chàng
gió bay ngang thoáng tỏ mờ
Mơ
thấy gì không trong giấc điệp
Mà
đôi mi bướm bỗng rung bờ ?
Locphuc.
XUÂN NỮ NGỦ ĐÊM
TRĂNG
Đọc Xuôi:
Trăng
cùng mộng ngủ giấc say mơ,
Áo
lệch nhìn em dáng hững hờ.
Chăn
đắp nửa vời nhô áng nguyệt,
Tóc
bồng mây mướt tựa tình thơ.
Khăn
vàng lụa mỏng da mềm trắng,
Má
đỏ môi hồng phấn nhạt mờ.
Băng
khiết trang đài hoa chớm nở…
Lâng
lâng ngọc biếc cỏ xanh bờ !
Đọc Ngược:
Bờ
xanh cỏ biếc ngọc lâng lâng,
Nở
chớm hoa đài trang khiết băng.
Mờ
nhạt phấn hồng môi đỏ má,
Trắng
mềm da mỏng lụa vàng khăn.
Thơ
tình tựa mướt mây bồng tóc,
Nguyệt
áng nhô vời nửa đắp chăn.
Hờ
hững dáng em nhìn lệch áo…
Mơ
say giấc ngủ mộng cùng trăng !
Nhật Hồng Nguyễn
Thanh Vân
TÁI NGỘ NÀNG THƠ
Tình
nghĩa đôi ta đẹp tựa mơ
Trách
sao ngớ ngẩn để duyên hờ
Nàng
dâng tròn vẹn đôi bầu rượu
Tớ
hiến đủ đầy cả túi thơ
Vắng
bậu, phun châu vần tẻ nhạt
Xa
người, nhả ngọc ý phai mờ
Đêm
nay tái ngộ người trong mộng
Nối
lại đò xưa đã lạc bờ...
DUY ANH-24/12/2018
GIẤC MƠ XƯA
Thuở
ấy nằm đêm nhớ giấc mơ
Đường
lên dốc núi phủ sương mờ
Lang
thang tới gốc tìm hoa gạo
Tỉ
mỉ kết chùm gợi ý thơ
Chim
sáo líu lo chuyền nhánh liễu
Đàn
nai ngơ ngác đứng ven bờ
Hàng
thông vi vút nghe chiều xuống
Cảnh
đẹp thiên nhiên khó hững hờ !
THIÊN HẬU
CHỢT NGỦ DƯỚI
TRĂNG
Trăng
ngọt , bên ai mới tựa hờ
Thấy
mình lãng đãng ngự thuyền mơ.
Phiêu
diêu lướt gió qua quê mẹ
Hớn
hở băng rừng vượt suối thơ.
Ngon
miệng ăn đào Vương Mẫu chín
Êm
trời chơi tuyết Cửu Thiên mờ.
Lạnh
người , thoải mái quay về bến
Vững
trãi vai anh , ấm áp bờ .
Trần Như Tùng
Y Đề
Đọc Xuôi:
Trăng
tỏ say nồng giấc ngủ mơ
Mộng
vàng phê quá ấm tình thơ
Chăn
dày đỏ rực sương chiều lạnh
Tóc
đậm đen tuyền bóng nguyệt mờ
Khăn
trải lụa tơ da trắng tuyết
Áo
che thân ngọc bích xanh bờ
Băng
trinh giữ vẹn cho mình đó
Trăn
trở ai xưa lắm hững hờ
Đọc ngược :
Hờ
hững lắm xưa ai trở trăn
Đó
mình cho vẹn giữ trinh băng
Bờ
xanh bích ngọc thân che áo
Tuyết
trắng da tơ lụa trải khăn
Mờ
nguyệt bóng tuyền đen đậm tóc
Lạnh
chiều sương rực đỏ dày chăn
Thơ
tình ấm quá phê vàng mộng
Mơ
ngủ giấc nồng say tỏ trăng
MAI XUÂN THANH-Ngày
24/12/2018
TÌNH TÔI VỚI
NGUYỆT
Trăng
nằm xoã bóng giữa đêm mơ
Đã
khiến cho ta khó hững hờ
Vằng
vặc khuôn vàng treo diễm ảo
Buông
dải ánh bạc tỏa nên thơ
Cành
đa mấy hạ không thay đổi
Chú
cuội bao thu chẳng khỏa mờ
Sao
Nguyệt ơ thờ im chả nói ?
Để
tình nầy mãi cách đôi bờ ....
Songquang-12/25/2018
GIẤC NGỦ DƯỚI
TRĂNG
Trăng
rằm rực sáng toả trời mơ
Đuổi
bắt tầng mây dẫn mộng hờ
Lặng
lẽ thông nằm say giấc ngủ
Êm
đềm nguyệt tỏ sánh hồn thơ
Tia
tràn bủa gợn vùng hoang dã
Nhạc
trỗi chìm loang khúc ảo mờ
Thoải
dáng ngà phơi hòn mỹ ngọc
Thuần
nhiên cảnh tịnh cõi vô bờ.
Mai Thắng@1405~181225
ĐÊM MƠ
Nguyệt tỏa đêm vàng thả chút mơ
Về bên lối nhỏ mộng đan hờ
Đường khuya thanh vắng tre in bóng
Ngõ tối êm đềm gió gọi thơ
Viếng bãi sông xưa nhìn sóng bạc
Thăm hàng phượng cũ ngắm sương mờ
Canh tàn tiếng vạc buồn hiu hắt
Cất bước lang thang vọng bến bờ
Hương Thềm Mây-GM.Nguyễn Đình Diệm – 26.12.2018
TRĂNG
NGỦ
Nàng Hằng thả giấc trãi niềm mơ
Chú Cuội say sưa chẳng hững hờ
Suối tóc bềnh bồng tình lãng mạn
Khuôn vàng hé mở cảnh nên thơ
Thi nhân thả mộng vời trăng nước
Dáng ngọc trao duyên tỏ bến bờ
Biển hỡi xin đừng làm sóng động
Để ta dệt tứ… kẻo phai mờ…
Đức
Hạnh - 27 12 2018
THƠ
LUYẾN TRĂNG
Lộng lẫy trăng vàng phả ước mơ
Mà nghe lãng đãng giọng ru hờ
Lòng như quấn quyện trong đờ đẫn
Dạ thể êm đềm giữa thẩn thơ
Ái hỡi chao về không giới hạn
Tình ơi ngoái lại ngút vô bờ
Đường thi một khúc nồng hương lửa
Đẻ mãi mầm yêu chẳng nhạt mờ
Mà nghe lãng đãng giọng ru hờ
Lòng như quấn quyện trong đờ đẫn
Dạ thể êm đềm giữa thẩn thơ
Ái hỡi chao về không giới hạn
Tình ơi ngoái lại ngút vô bờ
Đường thi một khúc nồng hương lửa
Đẻ mãi mầm yêu chẳng nhạt mờ
HANSY
- 27 12 2018
NGON GIẤC ĐÊM TRĂNG
Sáng trăng ngọc nữ ngủ say mơ
Một giấc êm đềm chẳng hững hờ...
Xuân tóc suông đen buông bắt mắt
Đêm ngà mát mẻ mộng nên thơ
Eo thon da trắng tơ vàng óng
Ngực nở chân dài lụa mỏng mờ
Lấp ló lưng ong ai liếc trộm
Thập thò bóng nguyệt thấy đâu bờ !...
MAI XUÂN THANH-Ngày 27/12/2018
THUYỀN TÌNH XIN ĐẬU MÃI BÊN BỜ
đang yêu thiếu nữ rất hay mơ
Mơ được người thương chẳng hững hờ :
Anh phải luôn luôn say tựa nhạc !
Em nguyền mãi mãi ấm như thơ !
Duyên tình chớ để ghen làm đục !
Chữ nghĩa đừng cho giận xóa mờ !
Có vậy mới nên tri kỷ được :
Thuyền tình xin đậu mãi bên bờ ....
LTĐQB
CUỘC TÌNH TRONG MƠ
Đẹp nhất cuộc tình trong cõi mơ
Thiên Thai Lưu Nguyễn đắm say hờ :
Tiên nga thượng giới xuân đang độ !
Thi sỉ hạ phàm đã trải thơ !
Sáu tháng bồng lai dường quá lẹ !
Trăm năm dưới thế đã xa mờ !
Cõi lòng thực mộng sầu nhân thế
Giấc điệp Trang Chu bướm khuất bờ ....
UYÊN QUANG
GIẤC NGỦ ĐÊM TRĂNG
Đêm rằm thiếu nữ đắm trăng mơ,
Giấc điệp say sưa dáng hở hờ...
Suối tóc chảy trên làn bì bạch,
Đường cong lượn dưới nét thi thơ.
Đào nguyên thấp thoáng đôi bồng đảo,
Tiên động chập chờn một xẻo mờ.
Chấp chới trăng huyền trên áo mỏng,
Bừng bừng quân tử ... ý tràn bờ !
Đỗ Chiêu Đức
LÂU ĐÀI DƯỚI TRĂNG
Sóng xoải lâu đài dưới nguyệt mơ
Rèm loan mỏng dính nửa che hờ .
Lên đồi gió mát thông xanh lá
Men suối khe trong cỏ dại bờ .
Nước chảy, mấp mô vờn đá cuội
Trăng lùa, êm ái nẩy hồn thơ.
Bay đi cánh hạc đêm huyền ảo
Bỏ lại lầu không khói đục mờ
Mailoc-12-27-18
LẠNH ĐÔI BỜ
Trăng khuya vàng vọt một đêm mơ,
Anh đến rồi đi ..., thấy hững hờ!.
Bỏ lại mình em ôm gối chiếc,
Nhớ nhung hình bóng dệt vần thơ.
Nỗi niềm xa vắng buồn da diết.
Khói lửa bủa vây phủ mịt mờ.
Cách trở từ khi tàn cuộc chiến,
Mỗi người mỗi ngả lạnh đôi bờ.
Ngo Van Giai
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)