THƯƠNG VỢ GIÀ
Nắng thả thơ vào giấc ngủ,
Em hiền như giọt sương mai.
Nâng niu một mái tóc dài
Ngọc ngà cài bên khóe mắt.
Câu hò chiều xuân còn vắt
nửa mình ngơ ngẩn chờ thu,
Lơ phơ áo mỏng bụi mù
Nét diễm kiều mềm hoang hoải ...
Cánh sen vương màu dâu bãi
mặn mà sâu thẳm hình quê,
Vành môi ấp ủ trăng thề
Nụ cười xa xăm lơ lửng
Run run hạ vần chín ửng
Lời ru mộng mị véo von
Mảnh hoàng hôn tím bỗng tròn
Nhẹ lay hàng tre đứng tuổi.
Lương Lương Hòa
TIẾP VẦN
CHUYỆN ĐÃ QUA
Ngơ ngẩn nhìn nhau đang ngủ
Nhọc nhằn khuya sớm hôm mai
Gian nan vất vả còn dài
Hằn rõ đường nhăn ánh mắt.
Người đi “ mưa dầm cơm vắt “
Người nhà đảm nhiệm mười thu
Lúa ngô bà cháu rối mù
Đêm xuống một mình hiu hắt
Ngày ngày lên nương xuống bãi
Đẹp nhà đẹp cả làng quê
Thương nhau giữ trọn
câu thề
Mãi mãi trên đầu treo lửng.
Hòa bình má người dường ửng
Nhớ thời tiếng hát ví von
Hôm nay những nét trăng tròn
Đã nên dáng người có tuổi !
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*