BẾN HỒNG XUÂN !
Thơ MỜI HỌA
Dù trải bao nhiêu lớp bụi trần
Ta còn cuộc hẹn bến hồng xuân.
Sầu rơi mấy độ trăng chênh bóng
Thơ trót bao phen bút lạc vần.
Dấu cũ chưa phai màu cổ lục
Trời xưa đã thức cõi thanh tân.
Chim về cánh nhịp miền phương thảo
Bấc lụn, đời gieo giọt sáng ngần.
Mặc Phương Tử
BÀI HỌA
LẶNG
Mãi chốn trần gian bụi phủ
trần
Xuân vừa chợt đến lại tàn xuân
Ngàn trăng nát vỡ trăng lồng
nước
Vạn nốt trầm thăng nốt đảo vần
Bến đợi thuyền sang thuyền đợi
khách
Hương chờ nụ hé nụ chờ tân
Niềm khao khát nỗi niềm mưa hạ
Lặng giữa miền không lặng
tiếng ngần./.
24.04.2015 – Thích Tín Thuận
HẸN BẾN XUÂN
Thời gian hun hút giữa đường trần
Bóng ước hãy còn hẹn Bến Xuân
Khúc hát làm duyên còn uẫn khúc
Vần thơ vướng nợ mãi xoay vần
Văn chương ấy cũng tay kỳ cựu
Khoa học mơ gì buổi tối tân
Viễn khách xa vời – tri ngộ hỡi
Cùng ta nâng chén… rượu trong ngần
Lê Viên Ngọc
Thời gian hun hút giữa đường trần
Bóng ước hãy còn hẹn Bến Xuân
Khúc hát làm duyên còn uẫn khúc
Vần thơ vướng nợ mãi xoay vần
Văn chương ấy cũng tay kỳ cựu
Khoa học mơ gì buổi tối tân
Viễn khách xa vời – tri ngộ hỡi
Cùng ta nâng chén… rượu trong ngần
Lê Viên Ngọc
TÀN PHAI!
Phiêu dạt loay hoay giữa cõi
trần
May lòng giữ lại chút tình
xuân
Nâng niu trang cũ hoài đong
nguyệt
Ve vuốt tờ xưa cảm kết vần
Chểnh mảng bao phen chìa tiễn
cựu
Hững hờ mấy độ vói thay tân
Ngoảnh nhìn bụi bặm còn dời
đổi
Nên dẫu tàn phai chẳng ngại
ngần.
Lê
Đăng Mành
ĐỢI NÀNG XUÂN
Thuyền mộng bao lâu giữa bến trần
Thơ mời biếng họa đợi nàng xuân
Nghiêng bầu rượu cạn chừng xuôi ý
Trở gót người xa cứ loạn vần
Điểm nhịp từng nghe sầu vạn cổ
Lần hồi nào thấy nắng thiên tân
Thôi thì hay dở nào lên mạng
Gửi bạn dăm câu …dẫu ngại ngần.
Phan Tự Trí
TỰ NHỦ
Hồn sen vẫn thoảng giữa dương trần
Thi phú ươm mầm bát ngát xuân
Khỏng khảnh vui cùng mai cúc mận
Thênh thang lượn với tứ câu vần
Dẫu là sương gió lùa vô tận
Đâu dễ giông đời át cách tân
Thơm thảo thi đàn lưu dấu ấn
An nhiên tự tại trí trong ngần
Diệp Kiếm Anh
Hồn sen vẫn thoảng giữa dương trần
Thi phú ươm mầm bát ngát xuân
Khỏng khảnh vui cùng mai cúc mận
Thênh thang lượn với tứ câu vần
Dẫu là sương gió lùa vô tận
Đâu dễ giông đời át cách tân
Thơm thảo thi đàn lưu dấu ấn
An nhiên tự tại trí trong ngần
Diệp Kiếm Anh
HOÀI CẢM
Hai vai chửa nhẹ gánh phong trần
Ngoảnh lại mơ hoài một bến xuân
Đã biết nhân tình bao tráo đổi
Và hay thế sự mấy xoay vần
Tâm an chẳng gợn màu ô trọc
Bĩ cực còn chờ cuộc cách tân
Nắng ấm thêm hồng môi úa mộng
Lệ xưa hóa giọt ngọc trong ngần
Nguyễn Gia Khanh
THEO VÀO BẾN HỌA
Bạc
phận liêu xiêu sống trụi trần
Xuân
đời đẹp đẽ cứ không xuân.
Nổi
chìm chốn chốn đau nghề thiếu
No
đói nơi nơi hận kiếp vần.
Vẫn
đậm tình người chưa mất cũ
Chưa
quên nghĩa phú vẫn tri tân.
Đi
theo bạn tốt vào vui họa
Trí
thiển tài sơ thật ngại ngần .
Trần Như Tùng
VỀ BẾN XUÂN
Chân hoang quen thói ruổi đường trần
Lạc giữa cô sầu chạnh bến xuân
Nhặt bóng phù hoa trôi mấy mộng
Gom đời lãng thủy ghép đôi vần
Nương bè bỉ ngạn qua dòng tục
Vít ngọn phi lô vút đỉnh tân
Đón gió trăng ngàn reo ý hội
Trong khơi nguồn mạch lộ thêm ngần !
Lý Đức Quỳnh Đồng Nai
Chân hoang quen thói ruổi đường trần
Lạc giữa cô sầu chạnh bến xuân
Nhặt bóng phù hoa trôi mấy mộng
Gom đời lãng thủy ghép đôi vần
Nương bè bỉ ngạn qua dòng tục
Vít ngọn phi lô vút đỉnh tân
Đón gió trăng ngàn reo ý hội
Trong khơi nguồn mạch lộ thêm ngần !
Lý Đức Quỳnh Đồng Nai
VĂN ĐÀN
Đời ta đã trãi lắm phong trần
Khắc khoải bao ngày đợi tiết xuân
Đón tết Nguyên tiêu - vầng nguyệt rạng
Vui mùa lễ hội - hứng khơi vần
Tình thơ lai láng tình kim cỗ
Nghĩa phú dạt dào nghĩa cách tân
Nghị luận văn chương thư giãn trí
Bốn phương xướng hoạ tứ trong ngần./.
Hồ Trọng Trí
HƯ ẢO
Thế giới quanh ta đẹp tuyệt trần!
Nên lòng chan chứa cả mùa xuân
Nhưng luôn nhủ dạ đừng sai nẻo
Hay vẫn họa thơ tránh nghịch vần
Sắc sắc buông lơi khi đối cảnh
Không không ghi tạc chẳng hoài tân
Khổ đau, hạnh phúc đều hư ảo
Chớ lụy tâm tư luống ngại ngần!
Như Thu
CÕI HỒNG TRẦN
Phúc duyên hóa kiếp cõi hồng trần
Lãng mất đường tu bởi mộng xuân
Lòng nặng vương mang tâm tội lỗi
Nhân thường trĩu gánh trí xoay vần
Thời gian đất phủ quên tang tóc
Tuổi hạc trời xa mặc cựu tân
Sẽ một ngày ra về cảnh giới
Vô thường lệ chẳng giọt trong ngần.
Hải Rừng
BẾN HỒNG XUÂN
Còn sống bao lăm giữa cõi trần
Mà lòng vương vấn tuổi hoa xuân
Lầu thơ mấy độ trăng lồng bóng
Bút lộng bao phen tứ níu vần
Tuổi hạc thoáng qua làn ký ức
Mùi hương thoang thoảng thuở trai tân
Vô thường vỗ sóng về muôn hướng
Vạn Pháp như như chẳng mé ngần
Lê Văn Thanh
NGẮM TRĂNG NGÂN
Biết bao năm nữa ở dương
trần
Gìn giữ tình đời vẫn mãi
xuân
Du lịch muôn nơi xem cảnh
vật
Dệt thơ lắm ý đọc tươi vần
Góp công ít ỏi xây Non Nước
Chung sức nhỏ nhoi hướng
cách tân
Tự tại ung dung vui sống
khỏe
Về già thanh thản ngắm trăng
ngân
Hồ Hắc Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*