THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2015

LƯU BÚT HẠ -LĐM VÀ THI HỮU!




LƯU BÚT HẠ!
BÀI XƯỚNG
Thưa thớt khung trời cánh én chao
Mùa đi cành đượm lá mai đào
Thanh tao sen thả màu huyền diệu
Khắc khoải cuốc chìa phách khổ đau
Chiều bủa mơ màng hồn khói sóng
Sáng giăng phơi phới ngọn nam Lào
Ve cầm khúc nhạc thời xa vắng
Phượng ứa sắc buồn vẫy bút trao!
Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
LÃO HOÀI
lên chùa mặn nhạt với tương chao
mà ngán thế nhân ngập động đào
nào kẻ chẳng màng đời lợi lộc
khuyên ai đừng nhắc chuyện thương đau
từng quen khói lửa thời trai tráng
đã rát tâm can trận hạ lào
chừ ngoại bảy mươi hoài dĩ vãng
lời thơ khơi động bạn tình trao
Lê Viên Ngọc Đà Lạt
Y ĐỀ
Trong trời mây trắng, cánh diều chao
Thanh sắc giao duyên, cụm trúc đào
Bán nguyệt sen hồ, bừng chiếu diệu
Xa đồng tiếng cuốc, giục buồn đau
Chiều buông nhẹ thoảng hồ lan sóng
Sáng dậy phất phơ gió hạ Lào
Hợp khúc ve ngân, buồn trống vắng
Nhớ mùa phượng cũ, bút lưu trao
Lê Văn Thanh Bà Rịa
HẠ XA NGƯỜI
Chiều buông vắng cánh én nghiêng chao
Đã biếc hồng sen hết thắm đào
Chộn rộn nàng quyên kêu rộn rã
Não nùng cụ cuốc trổ buồn đau
Ầm ào chát chúa cơn giông Rợ
Ràn rạt khô cong ngọn gió Lào
Cây chặt ve sầu nay lặng tiếng
Xa người đâu nữa phút tơ trao!
Phan Tự Trí Biên Hòa

LINH ĐÀI HẠTIẾT
Gió thổi con thuyền lặng khẽ chao
Dòng thơ sóng vỗ cuộn ba đào
Xanh trời phượng sẫm phơi niềm nhớ
Đỏ nắng mây hồng gợi nỗi đau
Những trọn vườn tươi vì mát biển
Ngờ đâu ruộng cháy bởi khô lào
Đêm hè khản giọng lời than cuốc
Vẳng giữa Ta bà bóng nguyệt trao./.
     17.04.2015
    Thích Tín Thuận 

TUỔI GIÀ
Cuộc đời ngắn ngủi quá, ôi chao !
Vừa mới hây hây cặp má đào
Giờ đã bạc phơ làn tóc rồi
Và còn run rẩy bước chân đau
Mắt mờ khó ngắm vầng trăng sáng
Tai lãng khôn nghe tiếng gió Lào
Gặp mặt bạn bè, nhìn chẳng nói
Tách trà xin cạn nghĩa tình trao.
Sông Thu Sai Gòn
HẠ SẮP VỀ 
Mấy chú chuồn chuồn sớm lượn chao
Tung tăng tóm muỗi dưới kênh đào.
Nước lành lố nhố mầm sen súng
Quê cũ mênh mông ruộng thuốc lào
Quạt điện giữa nhà reo hạnh phúc
Chăn bông dưới nắng gói buồn đau.
Ngập ngừng giọng cuốc tìm duyên lứa
Bấc gọi nồm nam lững thững trao . . .

Trần Như Tùng Phú Thọ

NGHỀ NÔNG
(họa chuyển vận)
Mướt xanh tít tắp cánh cò chao
Sóng gợn lăn tăn khúc lạch đào
Chim bói chờ thời mong cá vẫy
Chuồn kim đợi vận ngóng mồi trao
Ngày đông vất vả vì mưa bấc
Tháng hạ lao đao bởi gió lào
Cuộc sống bộn bề nhiều khổ ải
Tình quê hội tụ những cơn đau.
Trần Văn Hạng Q Trị
XUÂN VIỂN XỨ
Chim én trời xa lượn cánh chao
Nắng xuân mơn nhẹ ngọn anh đào
Nhớ người quê cũ lòng xao xuyến
Thương bạn đường xa  dạ đớn đau
Gió thổi bên sông chờ ngọn bấc
Sương rơi hiên vắng tưởng mưa lào
    Tha hương khắc khoải hồn non nước
    Lẽ bóng mong hoài  chén rượu trao
        NHÃ MY USA
HẠ CA
Hương cau thoảng thoảng bướm lượn chao
Xuân tiễn ngàn hoa ngẩn sắc đào
Lặng ngắm vầng dương bừng nhịp sống
Hoài nghe điệu cuốc tỏ niềm đau
Chơi vơi ngần sóng triền đông dạo
Xào xạc muôn cây quyện gió Lào
Khúc nhạc trưa hè ve điểm tấu
Trời mây xanh trắng hạ tình trao.
Quảng trị 19/4/2015
Văn Thiên Tùng
CẢM HẠ VỀ!
BÀI XƯỚNG
Phượng mỗi lần qua cửa học đường
Nhớ thời tao loạn tuổi còn vương
Động viên nhìn bạn xa xôi lớp
Nhập ngũ trông tôi vắng vẻ trường
Não nuột ve sầu phơi ảo mộng
Thẫn thờ cuốc tủi nhặt tang thương
Soi ngăn ký ức cầm điêu đứng
Sử nhuộm quan hà viết mấy chương?
Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
DI CẢO THƠ
Lửa phượng ngày nao tím đỏ đường
Nhớ bao kỷ niệm vẫn còn vương
Xót xa chinh chiến xa rời lớp
Nhói buốt tâm can vắng bóng trường
Cát bụi mịt mù, trời ác mộng
Đạn bom reo rắc, đất sầu thương
Đồi hoang nóng bức, bên chiều đứng
Biết gởi về ai,  di cảo chương ?
Lê Văn Thanh
CẢM HẠ VỀ! 
Phượng rơi lả tả cánh bên đường
Đã ướp hồn ai những vấn vương
Hun hút trời xa nao dặm khách
Xa xôi đất lạ vắng canh trường
Bao lần lựu trổ nao lòng nhớ
Mấy bận cuốc gào xót dạ thương
Dĩ vãng bồi hồi nghiêng dáng đợi
Để tình thơ thấm cả ngàn chương! 
Phan Tự Trí 
THUỞ HỌC TRÒ 
Làm sao quên được những con đường
Kỷ niệm xa vời - dạ vấn vương
Nhà cửa vẹo xiêu toàn mái lá
Nữ sinh thưa thớt giữa sân trường
Lẻ loi áo trắng càng cô độc
Bẽn lẽn má hồng cũng dễ thương
Cặm cụi suốt ngày - đâu để ý
Chưa từng quen biết bạn văn chương 
Lê Viên Ngọc 
NHÌN LẠI CUỘC ĐỜI 
Ta đã dần đi đến cuối đường
Đời người thấm thoát, nỗi buồn vương
Học hành tất bật qua từng lớp
Tốt nghiệp lơ ngơ biệt mái trường
Bận rộn mưu sinh, quên bạn hữu
Mảng lo sự nghiệp, mặc người thương
Giật mình nhìn lại: thân cô độc
Nhật ký lệ nhòe thấm mỗi chương. 
Sông Thu  Sài Gòn
CẢM HẠ VỀ! 
Buổi chiến màu tang trộn ngã đường
Xa rồi vẫn nhuộm nghĩa tình vương
Đường thây xác ngập từ thôn hậu
Thủ quách hòm dâng tận xã trường
Xót ruột hương tàn phơi nỗi khổ
Đau lòng khói lạnh tỏa niềm thương
Ngày qua một thủa mà như vẫn….
Cảnh cũ trang đời lộng mấy chương./.
17.04.2015 
Thích Tín Thuận Q Trị
NHỚ THƯỞ HỌC TRÒ 
Nhớ buổi đánh bi ở dọc đường
Trống vào cuống cẳng mực vương vương.
Lấm lem tay bẩn ôm đủm vở
Đầy ắp trò ranh ngoại mái trường.
Thầy X cô Y ngàn kính mến
Nam A nữ Z vạn thân thương.
Quên sao cánh hẩu trèo me sấu
Học mãi không rành bảng cửu chương . 
Trần Như Tùng Phú Thọ
LỜI QUÊ 
Gió tung mù mịt những con đường
Nắng hạ  nam Lào xới bụi vương
Cát trắng oằn mình lăn bãi cuối
Hàng tre lay lất dạo đêm trường
Quê nghèo tang tóc điều không muốn
Xóm nhỏ điêu tàn quả xót thương
Lịch sử sang trang niên kỷ mới
Hòa bình thống nhất sử liền chương. 
Quảng trị, 19/4/2015
Văn Thiên Tùng
CẢM HẠ 
Hè lay phượng nở chói muôn đường
Áo trắng một thời dạ mãi vương
Chung lối bên nhau về cuối ngõ
Sánh vai cùng bước lúc tan trường
Ve sầu trổi nhạc khơi nguồn nhớ
Lưu bút trao vần ứa nỗi thương
Dĩ vãng vọng về tình dậy sóng
Âm thầm ký ức lật từng chương. 
Trần Văn Hạng


LAN PHƯỢNG VỸ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*