THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Hai, 5 tháng 1, 2015

GIỜ ĐI VỀ !

GIỜ ĐI VỀ ! 
Một góc giường-gối đầu bên trăng gió
Quằn quại nằm-chẳng cầu nguyện mà chi
Cầm hơi thở vào ra không khởi niệm
Hoa nở rồi tàn… mặc cuộc đến đi…

Gọi tâm về khi đang còn hơi thở
Miên mật nuôi bằng hoa cỏ từ bi
Dẫu trăng tắt còn đây đài bát nhã
Đi,ở,đến…về - lấp lánh tuệ tri

Giờ hấp hối - như xưa Mẹ chuyển dạ
Tử sanh vô cùng hãy cứ rong chơi
Vũ trụ luân hồi có chi xa lạ
Một chốc im hơi sẽ nhẹ nhàng trôi.

Phút chia li là khắc sắp đoàn tụ
Rời cõi tạm để về chốn quê xưa
Buông bỏ hết nuối gì mà do dự
Mặc ghét ganh đố kỵ với hơn thua

Kìa bình minh rực rỡ-chiều tàn tạ !
Chỉ Ánh tâm là ngọn đuốc nhiệm huyền
Hãy lặng yên bên vực không vọng động
Vầng trăng xưa bừng vỡ tỏa uyên nguyên

Lòng  ung dung sẽ cặp bờ an lạc
Bè  quay quắt thường ghé bến dật dờ
Hơi cuối cùng hãy tự mình hộ niệm
Bước ra về- đẹp ! như gặp vần thơ

Lê Đăng Mành

AN LẠC !
Đến về cõi tạm đã nhiêu Thân
Chơi giỡn nơi đây có mấy lần ?
Lắm lúc gió lùa đừng láo nháo
Đôi khi  mây phủ chẳng bần thần
Chỉ xuân hiện hữu chưng trong dạ
Nên nụ trường tồn nở trước sân *
Hãy quán biệt li là gặp gỡ
Thì an lạc trú ở dương trần.
                   Lê Đăng Mành
*Đêm qua sân trước một cành mai
                Mãn giác Thiền Sư

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*