VỠ TIẾNG CƯỜI
Tặng Mặc Vị Nhân.
Như
vẫn là đời thơ… vậy thôi
Tóc sương, giờ đã điểm
sương rồi !
Đá trơ tràng mộng – vàng
xuân muộn
Đàn nĩ non lời – tím giọt
trôi.
Nát lệ - hồn trăng chìm
đáy cốc
Sầu mây – quán khách vút
lưng trời.
Tương tư vần điệu trong
chiều vắng,
Ngồi lại cùng nhau vỡ
tiếng cười…
1989.
Mặc Phương Tử
BÀI HỌA
BÀI HỌA
CHÉN RƯỢU CHIA TAY (*)
Hãy uống cùng ta cốc nữa thôi
Mai đây mỗi đứa một nơi
rồi !
Đàn buông gát lạnh hương
sầu đọng
Hạ đốt đêm gầy giấc mộng
trôi.
Thả trắng hồn thơ theo
khói thuốc
Ru vàng sóng bụi trải
chân trời.
Trăng chùng đỉnh gió bình
khô rượu,
Chếch choáng chia tay ngất ngưỡng cuời.
1989
Mặc
Vị Nhân
XA NGƯỜI
Xa người điệu nhạc thế mà thôi
Phím đẫm sương Thu lạc nốt rồi
Phượng rũ rời cành nương nắng tạt
Ve sầu mỏi cánh nép hoa trôi
Nhòa mi đọc chữ xưa bên gối
Nghẹn nguyệt buông thân khuyết giữa trời
Luyến nhớ tơ lòng bay cõi mộng
Nghe cơn gió hát ngỡ ai cười
Bửu Tùng
16/01/2015
Xa người điệu nhạc thế mà thôi
Phím đẫm sương Thu lạc nốt rồi
Phượng rũ rời cành nương nắng tạt
Ve sầu mỏi cánh nép hoa trôi
Nhòa mi đọc chữ xưa bên gối
Nghẹn nguyệt buông thân khuyết giữa trời
Luyến nhớ tơ lòng bay cõi mộng
Nghe cơn gió hát ngỡ ai cười
Bửu Tùng
16/01/2015
Xin góp thêm cùng bác Mặc Vị nhân:
Trả lờiXóaVÀ RƯỢU
Thơ rượu cùng say đến ngẩn ngơ
Ngỡ mình đang sống ở trong mơ
Dốc bầu đón bạn lòng ngây ngất
Hạ bút mừng người dạ phởn phơ
Tình đã chứa chan khi dốc chén
Ý còn dào dạt lúc đề thơ
Mới hay thi tửu luôn hòa quyện
Như một cung đàn hớp tiếng tơ.