THƠ MỜI HỌA!
1-THƠ TUỔI GIÀ
Nguyễn
Thanh Xuân
(tuổi
86 – Kỷ Tỵ)
Thơ mời bạn họa Tết vui chơi
Năm tháng đi qua cả cuộc đời
Bóng xế lại thương khi bóng đứng
Trăng tròn muốn nhớ lúc trăng vơi
Công danh cũng đã như như thế
Sự nghiệp chừng xem vậy vậy thôi
Thế sự nhân tình muôn thuở, kệ!
Câu thơ chén rượu, tiếp xin mời./.
Nguyễn Thanh Xuân
2-BỆNH GIÀ CỦA TÔI
Tên bệnh của tôi
đọc tiếng Tây
Pắc-kin-xơn nghe
biết không may
Muốn nằm định
hướng im thôi trở
Hể đứng nghiêng
tầm lăn ngã quay
Đêm thức, thức đêm
vì “tiểu đại”
Bốc ăn ,
ăn bốc bởi
run tay
Thuốc thang tập
luyện chừng chưa giảm
Níu kéo bấy lâu
quá đọa đày./.
Địa chi: 487/2 Đường Cổ Nhuế, P. Cổ Nhuế 2
Quận
Bắc Từ Liêm, Thành phố Hà Nội
Email : nhuxuan29@gmail.com
BÀI HỌA
1-KÍNH LÃO
Vui họa xin người thử cuộc chơi
Bóng câu qua cửa ngó sân đời
Triều cương bổi hổi nhắc triều kém
Nguyệt khuyết bùi ngùi tủi nguyệt vơi
Bóng cả đang nhờ con vẫn giữ
Cây cao còn cậy cháu chưa thôi
Xuân sang thi phú thay hương rượu
Đắc thọ nâng ly kính lão - mời.
Phan Tự Trí
2-BỆNH
Bệnh
tình Đông Bắc khác chi Tây
Vào vận
ai rồi biết rủi may
Đột quỵ
vài giây mồm méo xệch
Béo phì
ít tháng xác tròn quay
Xe lăn
mấy chặng e cuồng cẳng
Tạ bóp đôi
hồi đã mỏi tay
Hãy
ráng nghiệp đời chưa trả hết
Thì
thôi đành để kiếp thiên đày.
Phan Tự Trí
Phan Tự Trí
1-MỜI BẠN THƠ!
Bạn hãy cùng ta gióng tiếng chơi
Vang xa cũng thể có trên đời
Trăm điều cứ hét thành âm dội
Vạn thứ reo hò trút nỗi vơi
Thế sự màn chi thêm khổ lụy
Nhân gian nghĩ lại khá trơ thôi
Câu thơ chén rượu hề hà hát
Yên ngựa già nầy đã sẵn mời.
Hải Rừng
2-BỆNH TUỔI GIÀ!
Đời người mạnh yếu chẳng riêng tây
Sức khoẻ âu là chuyện rũi may
Lúc bệnh nằm co quên lối trở
Khi yên nhúng nhảy nhớ đường quay
Thân tâm khổ não nào ai khỏi
Số phận buồn vui vượt vói tay
Phúc họa ngày già đừng nghĩ tới
Trăm năm một kiếp sống như đày.
Hải Rừng
4/1/2015
Họa bài THƠ TUỒI GIÀ:
CỨ VUI XUÂN
Tết đến, ngày vui, ta cứ chơi
Bao nhiêu năm nữa ở trên đời
Bạn bè xướng họa,tình luôn đượm
Con cháu chu toàn, hiếu chẳng vơi
Sự nghiệp bấy nay đà trọn vẹn
Công danh như thế cũng vừa thôi
Đường đi trước mặt đầy hoa lá
Ríu rít chim ca, bướm gọi mời.
Sông Thu
Họa bài BỆNH GIÀ CỦA TÔI
LẠC QUAN
Mỗi người đều có nỗi riêng tây
Mấy kẻ chỉ toàn gặp chuyện may
Bác Pắc-kin-xơn , tôi thấp khớp
Bạn chân nghiêng ngả, tớ đấu quay
Ban đêm mất ngủ, ngồi nghe nhạc
Buổi sáng lười ăn, dậy múa tay
Ai nấy tuổi già đều thế cả
Còn hơn bao kẻ bị tù đày.
Sông Thu
HỌA THƠ NGƯỜi GIÀ
Thơ người già họa dễ đâu chơi
Từng ngữ từng câu thấm trải đời.
Đã lắm gian nan manh áo vá
Lại nhiều nhung nhớ đĩa dầu vơi.
Tay run viết mỏi mà nên đó
Ý thẳm suy cùng hiểu lấy thôi.
Con cháu chạy hoài nào có kịp
Mặc cho đại lão vẫn luôn mời !
Trần Như Tùng
BỆNH GIÀ
Mệnh đã từ đông xế tới tây
Đồng sàng cùng bệnh cũng là may.
Khi thèm rót nước không sao rót
Lúc muốn quay người chẳng thể quay.
Cuộc sống gian nan nhăn kín trán
Pac kin . . .ấp ủ nắm đầy tay.
Vẫn cùng con cháu mừng xuân đến
Ai dám bảo không hạnh phúc đầy.
Trần Như Tùng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
BỆNH ,LÃO!
Lắm chứng nan y Đông lẫn Tây
Đã vương tật bệnh chẳng hề
may
Pắc kin xơn bác , tôi đau gút
Tai biến cô kia , cậu bướu
quay
Có kẻ cậy nâng thân bất toại
Lại người nhờ đỡ liệt chân
tay
Hữu thân hữu khổ xưa nay vậy
Cái kiếp nhân sinh thảy luỵ
đày!
Hồ Trọng Trí
THƠ TUỔI GIÀ
Cẩn hoạ dăm vần với bác chơi!
Thời gian chiếc bóng lướt qua
đời
Tiếc khi trai trẻ đầy mơ ước
Thương buổi già nua sức khoẻ
vơi
Sự nghiệp giờ đây đành khép
lại
Công danh thuở ấy cũng buông
thôi
Chặng đời còn lại tìm thư
thái
Bằng hữu giao lưu đợi tiếp
mời
Hồ Trọng Trí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*