THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

MẸ QUÊ-Diễn Ngâm Kim Phụng

THƠ LỤC BÁT MỜI HỌA!


MẸ
QUÊ!
 

“Con cò mà đi ăn đêm…” 

Là bóng tần tảo bên thềm vào ra 

Từ đồng cạn đến chợ xa 

Neo tình thương giữa phong ba phận người! 

Đoạn trường gom cả vào đời 

Quắt quay Mẹ nhận nụ cười dành con 

Chác chao thân hạc hao mòn 

Nước gian truân gội mài cùn tóc mây


Nón tơi sương gió trùng vây

Hai vai gánh cả tháng ngày bão giông

Biết mùa: mưa nắng ruộng đồng*

Chưa hề nhắc gợi thu đông xuân hè!


Gió mưa trầy cánh chở che

Tả tơi rách vẫn giữ lề đục - trong

Trần thân vênh lụy đò giang

Tắt đèn quờ dẫm vịn màn bầu không!


Mẹ là hình của nước non

Cảo thơm cổ tich giang sơn giống nòi

Tang thương khói lửa tơi bời

Tờ xưa hạo khí lưu đời sắt son...

“ ...có xáo thì xáo nước trong

Đừng xáo nước đục đau lòng cò con!”
                                                    Lê Đăng Mành Thỉnh Họa


MẸ

      “Đêm nay mới gọi là đêm . . . “
Tiếng bà ru cháu bên thềm vọng ra.
      Trầm buồn man mác vang xa
Nhớ về bố cháu bôn ba xứ người.
      Cháu con là cả cuộc đời
Hằng mong nghe mãi giọng cười của con.
      Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn
Cuộc đời vất vả dao cùn vót mây.

      Nhà nghèo cơ cực bao vây
Đời con no ấm vượt ngày sấm dông.
      Mồ hôi tưới lúa trên đồng
Con đà được học qua đông qua hè.

      Xóm làng kẻ chở người che
Nhắc con giữ trọn thói lề gương trong.
     Quý sông dù đã quá giang
Hãy coi đất chiếu trời màn như không.

      Tận tình vì nước vì non
Con nay xa lắc Côn Sơn – Cò Nòi .
      Ở nhà mẹ cứ bời bời
Mong con hào hứng dâng đời vàng son
      Giữ tâm cho thật sáng trong
Mẹ ngồi ru cháu mát lòng trông con

                          Trần Như Tùng   



VU LAN NHỚ MẸ! 

Tảo tần mò mẫm cả đêm 
Bóng mẹ cặm cụi trên thềm hiện ra 
Tinh mơ quảy gánh chợ xa 
Bán buôn, đồng ruộng bôn ba cùng người 
Chịu thương chịu khó suốt đời 
Hết mình mang lại tiếng cười cho con 
Nhớ thương mong đợi mỏi mòn 
Mẹ ngồi vò võ đến cùn ghế mây!

Khó khăn gian khổ bủa vây
Thấy đâu trời đẹp suốt ngày bão giông
Lưng cho nắng mặt cho đồng
Bốn mùa vất vả thu đông xuân hè!

Đàn con ấp ủ chở che
Giấy rách vẫn giữ lấy lề sáng trong
Một lần cất bước quá giang
Tưởng như tha thướt sau màn hóa không!

Hình Mẹ: hình của nước non
Mãi mang đậm nét giang sơn giống nòi
Dù cho mọi thứ rối bời
Vẫn luôn giữ vững suốt đời lòng son...
Công Mẹ như nước nguồn trong
Đức ân ghi khắc trong lòng chúng con!
                      
Lê Trường Hưởng


2 nhận xét:

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*