ƠN TRỜI
Thơ mời họa!
Thiếu ba năm nữa bảy mươi thôi
Trải nghiệm thời gian giữa bụi đời
Học hỏi tu thân tâm sáng suốt
Luyện rèn tích đức dạ thanh thơi
Vun trồng cây hạnh luôn mơn mởn
Bồi đắp vườn nhân mãi tốt tươi
Con cháu thành danh nguồn hứng khởi
Bách niên giai lão hưởng ơn trời
Hồ Hắc Hải
XIN CÁM ƠN
TRỜI
Tuổi thọ đếm hoài sáu bảy
thôi!
Tóc pha sương muối vẫn yêu
đời
Rủi may mặc kệ lòng thanh
thản
Hơn thiệt bất cần trí thảnh
thơi
Thành bại thường tình đừng ảo
não
Giàu nghèo chẳng luận cứ vui
tươi
Mắc chi suy nghĩ - xa xuôi ấy
Mây gió về đâu - chuyện của
trời!
Trương Văn Lũy
NHỜ TRỜI
Sáu mươi lẻ bảy nghỉ đi thôi
Gác mái buông neo hưởng tuổi đời
Ngày xướng bài thơ vui tự tại
Đêm hò điệu lý sống nhàn thơi
Nguồn tâm chăm tưới cho xinh tốt
Cội phúc vun trồng mãi thắm tươi
Gia đạo hài hòa thêm đức độ
Tông môn rạng rỡ cũng nhờ trời
Trần Ngộ
MỆNH TRỜI
Cứ tiến mất gì nữa phải thôi
Đắng cay thêm quý xót thương đời
Đường xa muôn dặm không ngơi nghỉ
Cõi mộng bao tầng cứ thảnh thơi
Nắng nghịch mùa màng dù héo úa
Mưa nhuần cây trái lại xanh tươi
Rạng danh tiên tổ trông con cháu
Dẫu có ra đi ấy mệnh trời .
Phan Tự Trí
CHUỖI NGÀY THƠI
Bạn thơ thỉnh họa quá mừng
thôi
Bảy chục thời nay quãng đẹp
đời.
Việc nước việc nhà đà trọn
vẹn
Đường con đường cháu thảy vui
tươi.
Tương lai sán lạn cùng gom
sức
Hiện tại ung dung chẳng cậy
trời.
Miệng nói tay làm nền nếp giữ
Tuổi già tràn ngập chuỗi ngày
. . . thơi !
Trần Như Tùng
ƠN ĐỜI
Cám ơn thử thách mãi chưa thôi
Nên nỗi lấm lem bủa cuộc đời.
Quá nửa xuân non hoài bận rộn,
Ngoài dăm tuổi muộn chửa an
thơi.
Trĩu đôi vai nặng, không
thành có;
Bạc mái tóc sương, héo lại
tươi.
Sỏi đá bụi đường bao dặm nữa?
Mỏi chân vẫn bước tạ công
trời.
Lương Lương
Hòa
Nhân bác Lê Đăng
Mành gởi cho em trang Lãm Nguyệt Hiên, em đọc được bài thơ ƠN TRỜI của Hồ Hắc
Hải rồi thử họa.
Các Anh xem và
góp ý giúp em nha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*