THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

LŨ CẢM -Lê Đăng Mành



 
LŨ CẢM !

Trời thường chụp họa xuống thu đông
Lũ bão vô tư ném chất chồng
Núi toạc đất còn chia khổ nạn
Sông trườn nước cũng sớt long đong
Còn  bao thân phận ngồi thê thiết
 lắm mảnh đời ngậm phập phồng
Dịch bệnh thiên tai gieo khốn đốn
Ơi người máu chảy ruột mềm không?

                                 Lê Đăng Mành 
           BIẾT MẤY ĐÔNG !
Xa vắng người đi biết mấy đông
Từ khi cố ấy vẫn chưa chồng
Non mòn bóng xế còn mong đợi
Biển cạn nước ròng chẳng đếm đong
Thuyền chở ân tình không đắm mạn
Buồm giăng nỗi nhớ mãi căng phồng
Dẫu ngày hoá đá không phai lợt
Chàng mải phương nào có thấu không? 

                       Phan Tự Trí Biên Hòa

QUẢ BÁO THIÊN TAI 

Thiên tai giờ chẳng kén hè đông
Cứ xả  liên miên lại chéo chồng
Lũ quét xua tàn thêm hoạ xúc
Mưa gào trôi hết để sầu đong
Ngói tranh phút chốc tan dèm dẹp
Gà lợn vừa đây chết nổi phồng
Có phải trời gieo nhầm quả phúc
Hay là quả báo thế này không.

                Phan Tự TríBiên Hòa
GÁI CHƯA  CHỒNG

Tiết trời đổi gió chuyển sang đông
Thương tấm thân em chẳng có chồng
Biết mấy xuân rồi duyên ước định
Bao mùa thu lại nợ đưa đong
Hoa đang ngóng bướm đâu hờ hững
Nhạn vắng tăm oanh dạ phập phồng
Nguyệt cọ song phòng nghe thấm lạnh
Canh trường gối lẻ hỏi buồn không ... ?

                     Trần Ngộ Lâm Đồng
CẢM LŨ CẢM

Dạng tự bí hoà hẵn khá đông
Tám câu sáu cặp kép từ chồng
Văn chương đó khá nên toan đố
Chữ nghĩa đây nghèo phải liệu đong
Hoạ đúng nguyên vần - thơ thọ bệnh
Lách qua tử vận - trán rêm phồng
Dám xin "HIÊN NGUYỆT" thương tình"LÃM"
Giảm khó đôi phần có được không !?

                        PN- TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
         
                                   Đà Nẵng 
NỖI ĐAU LŨ LỤT  

Thu về bão tới phía trời đông
Thiếu thiếu vay vay nợ cứ chồng.
Lũ quét dập vùi màu hết trọi
Nỗi đau ào ạt đấu khôn đong.
Từng phân nước lộng bao tiền xẹp
Mỗi phút mưa tuông túi khổ phồng.
Kiếm củi ba năm thiêu chốc lát
Cách chi thoát khỏi cảnh này không !
                             Trần Như Tùng
                               Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho


LỜI NGUYỆN CẦU

Nguyện cầu nghèo khó hết thêm đông!
Hoạn nạn cùng cam thuận vợ chồng
Cuộc sống đi lên nhiều tiến bộ
Tâm tình cởi mở ít đo đong
Cây cao núi trống tàn nghiêng ngả
Đêm lạnh mành thưa gió thổi phồng
Hạ bút đề thơ hòa mấy vận
Nguyện cầu oan nghiệt - thế gian không!
                         Trương Văn Lũy

MÙA BÃO LŨ VỀ!
            
Mùa bão lũ về Thu với Đông
Họa tai gieo rắc tiếp nhau chồng
Nhà xiêu cây đổ sao mà đếm
Lúa ngập nước tràn chẳng thể đong
Lỡ vận khốn cùng tay mất trắng
Gặp thời giầu có túi căng phồng
Phục hồi như trước bao gian khó
Các Mạnh Thường Quân có biết không?
    Lê Trường Hưởng Hà Nội 


Lũ cảm

Cửa nhà hiu quạnh tháng ngày đông,
Cám cảnh thương con phải lụy chồng!
Ngõ vắng gió lùa hao nỗi đợi,
Canh tàn lũ quét chạnh niềm đong...
Lao chao kiếp mỏng, bùn trơn trợt;
Nhão nhoẹt đời hư, váng nổi phồng.
Hỏi lão trời già sao cố chấp
Nghĩa tình, duyên phận có hay không?

Lương Lương Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*