LỆ THU !
Thỉnh họa
Sen tàn tạ biệt tủi ao biền
Đỏng đảnh cơn Lào bớt đảo điên
Thương nước đài mây tuôn hối
hả
Cảm dòng dãy núi trấn an nhiên
Cơ hàn cơn bấc cầm thao thiết
Buốt giá ngọn may ngậm não
phiền
Cô tịch tùng nghênh mùa bão lũ
Sưởi dòng thu lệ nỗi oan khiên
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA:
LỬA HẠ
Khàn giọng, ếch
kêu dưới ruộng biền
Nóng như đổ lửa
muốn làm điên
Bờ lau khô quắt
phơi thân xác
Con suối cạn queo
trái tự nhiên
Thất bát mùa màng,
người áo não
Ngặt nghèo cuộc
sống, dạ ưu phiền
Suốt ngày hừng
hực lò thiêu đốt
Sừng sững mặt
trời tựa tấm khiên !
Sông Thu
THU ĐAU ĐÁU
Thu qua mấy thưở với bưng biền
Nỗi nhớ quê nghèo đến đảo điên
Muốn trả cơn mê hồi nhân tạo
Mong về cuộc sống giữa thiên nhiên
Anh em chia sẻ bao vui
sướng
Bạn hữu cùng nhau những muộn phiền
Giờ đắng trăng khuya vàng vọt thả
Mãi còn đau đáu mối tình khiên.
Phan
Tự Trí
LỆ THU
Hôm nay vần họa gặp âm biền
Khó hiểu khó dùng đến phát
điên.
Giây phút yếu hèn rơi “nước
mắt”
“Lệ thu” lã chã giữa thiên
nhiên.
Vốn quen mạnh bạo vung tay
viết
Giờ bị lơ ngơ chịu nỗi phiền.
Đành khóc mà vươn tìm chỗ
đứng
Nhủ mình kìm giáo sắm thêm
khiên .
Trần Như Tùng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
MIẾNG ĐẤT MẸ
CHO..
(Họa vui nương vận)
Miếng đất mẹ cho ở dưới biền!
Phù sa lắm đạm - cỏ như điên
Lâu nay gìn giữ còn nguyên
dạng
Trọn kiếp canh phòng vẫn tự
nhiên
Thầy phán đi qua lo ái ngại
Nhà thơ ở lại sợ ưu phiền
Xuân thu trôi nổi lâu ngày
quá
Lau sậy đan dày tựa miếng
khiên!
Trương văn Lũy
BƯNG BIỀN!
Ruộng đồng trũng thấp
đất bưng biền
Mùa nước dâng cao chạy
đáo điên.
Mấy tháng mưa dầm thêm
bất ổn
Hằng năm lụt lội cũng
đương nhiên.
Nhà nông nhọc trí lo bương
chãi
Trời đất dung thân đở
ngại phiền
Bụng đói nằm co mùa thất
bát
Dân tình hỗn loạn cảnh ưu
khiên.
Hải Rừng
4/8/2014
HẠN
Nắng hanh gay gắt khắp bưng biền
Cổ bỏng, rát da sắp nổi điên
Nước kiệt nào đâu do tạo hóa
Rừng khô chẳng phải bởi thiên nhiên
Ruộng đồng thân ngã - luôn trăn trở
Lúa nếp gốc trơ - lắm muộn phiền
Khai thác tối đa không trách nhiệm
Gánh nhiều tai họa quá oan khiên!
Như Thu
VÀO THU
Tiết mãn mùa sen nước cạn biền
Nam Lào còn trút nóng như điên
Thu không mát mẻ buồn nhân thế
Hạ chẳng oi nồng trái tự nhiên
Vận đổi xao lòng xui luyến nhớ
Thời thay ngắm cảnh chạnh ưu phiền
Non sông mấy độ rừng thay lá
Ước được yên bình tránh giáo khiên
PN - Trương Đình Đăng - Đà Nẵng
Lê
Trường Hưởng
Tiết mãn mùa sen nước cạn biền
Nam Lào còn trút nóng như điên
Thu không mát mẻ buồn nhân thế
Hạ chẳng oi nồng trái tự nhiên
Vận đổi xao lòng xui luyến nhớ
Thời thay ngắm cảnh chạnh ưu phiền
Non sông mấy độ rừng thay lá
Ước được yên bình tránh giáo khiên
PN - Trương Đình Đăng - Đà Nẵng
SEN TÀN…
Bão tố hung hăng kẻ võ biền
Gió gào mưa thét cứ như điên
Thiên tai mang đến cho nhân
loại
Đại họa tràn về của tự nhiên
Hạ bước nhanh đi sao ủ rũ
Thu sang chậm tới thấy buồn
phiền
Sen tàn lá rách bông rơi rụng
Loáng thoáng mặt hồ thật
cưỡng khiên!
BẢN TÍNH
Xấu bụng láng giềng lấn đường
biên
Hung hăng gây hấn lũ khùng
điên
Vòi rồng họng pháo hòng đe dọa
Cảnh Sát Kiểm Ngư vẫn tự nhiên
Anh dũng đấu tranh lòng chẳng
nản
Kiên cường khéo léo dạ không
phiền
Chủ quyền biển đảo luôn bền
vững
Biện pháp hòa bình chẳng giáo
khiên
Hồ Hắc Hải -P4-Q8
AN NHIÊN
Từ bỏ việc quân chốn võ biền
Trịnh Cơ
VỀ
VƯỜN
Y vận Lệ Thu của Lê Đăng Mành
Sao không trở lại chốn bưng
biền ?
Xa lánh xô bồ dễ phát điên ?
Bỏ hết ưu tư nơi phố thị
về cùng thôn dã với thiên
nhiên
Thả hồn sông nước tìm thư giãn
Vui thú điền viên trút luỵ
phiền
Cả một trời mơ thơ mộng quá
Vấn vương chi nữa chuyện
"oan khiên" ?
Thục
Nguyên
AN NHIÊN
Từ bỏ việc quân chốn võ biền
Thành người thôn dã sướng như điên
Bao năm luân lạc trong rừng núi
Mấy thuở an nhàn chốn tự nhiên
Quăng gánh lo âu hầu bớt khổ
Ôm niềm tâm sự chỉ thêm phiền
Giữa nơi đồng áng dù hiu quạnh
Vững chắc kiên cường như cái
khiên !
ngoại ô Paris ngày 7 tháng 8/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*