THƠ XƯỚNG HỌA
Minh Thúy & Thi Hữu
MƯA ĐÊM
Mưa đà
nặng hạt suốt đêm thâu
Để thấm
hồn ai những giọt sầu
Hỡi giấc
mơ xưa chìm núi biển
Ơi cơn
mộng cũ lặn ga tầu
Chân
trời kỷ niệm mờ sương khói
Góc bể
yêu thương bạc mái đầu
Gió
bão ngoài kia thêm buốt lạnh
Nghe
lòng thổn thức nỗi niềm sâu
Minh Thuý
BÀI HỌA
MƯA LÒNG!
Se sắt
hiên lòng trải mấy thâu!
Mưa
giăng lạnh giá đẫm tim sầu!
Canh
tàn nhớ bậu say hình bóng
Dáng mỏi
tìm em nhỡ chuyến tầu
Sóng bảo
người xuôi miền đất lạ
Trăng
thưa thuyền đợi bến giang đầu
Tơ
chùng lỗi nhịp hồn tê tái!
Dĩ
vãng ùa về dạ khắc sâu...
Như Thu
NHỚ HOÀI MỘT ĐÊM MƯA
Đêm
mưa rỉ rả mấy canh thâu,
Ếch
nhái côn trùng kêu não sầu.
Anh đến
sân gà đưa tiễn bạn,
Em về
phố cổ đợi chờ tầu.
Bâng
khuâng chân bước lên toa cuối,
Vội vã
nàng ngồi xuống ghế đầu.
Hai đứa
chia tay buồn chất ngất,
Nhớ
hoài kỷ niệm mối tình sâu.
Ngo Van Giai
Virginia, Mar 09/2018
ĐÊM DÀI
Le
lói,lu dần ngọn nến thâu
Mưa buồn
lây lất rót đêm sầu
Người
đi mê mải đời sông nước
Kẻ ở
tàn phai phận bến tầu
Mong ước
thuyền mau dừng bến cuối
Thỏa
nguyền tình chóng nối duyên đầu
Đêm
dài bão rớt hoài chưa tạnh
Nỗi khổ
niềm đau mãi đậm sâu
Thanh Hoà.
ĐÊM LẠNH BUỒN
Mưa
rơi rét buốt suốt canh thâu
Thấm
ướt bờ mi vương vấn sầu
Nhớ
lại thuyền mơ qua cửa biển
Nghĩ
về giấc mộng lướt con tàu
Quê
hương khuất bóng mờ nhân ảnh
Đất
khách mù khơi bạch phát đầu
Tịch
mịch đêm khuya nghe vắng vẻ
Giọt
buồn rả rích quạnh hồn sâu...(!)
MAI XUÂN THANH- 09/03/2019
MƯA ĐÊM
Mưa
vùi cố xứ đẫm trăng thâu
Trắng
đục nhòa rơi giọt lệ sầu
Ủ giấc
cô miên chờ bóng bạn
Dầm
cơn huyễn mộng đợi con tàu
Âm
vang phong vũ cuồng thiên đỉnh
Tiếng
vọng trùng dương vút địa đầu
Sấm
sét chập chờn,không ánh nhật
Diêm
nào thắp lửa sáng đêm sâu?
Lý Đức Quỳnh-10/3/2019
ĐƯỜNG XƯA LỐI CŨ
Đêm
nay thao thức cả canh thâu
Rỉ rả
giọt mưa, gợi nổi sầu
Trường
cũ ngậm ngùi lưu bút ký
Sân ga
bịn rịn tiễn con tàu
Cho dầu
vui với tình duyên mới
Đâu dễ
quên đi nguyện ước đầu
Cõi thế
biển dâu, nhiều sóng gió
Đường
xưa lối cũ mãi in sâu.
Thanh Trương
THÂN PHẬN LY HƯƠNG
Một
mình trằn trọc suốt canh thâu
Nghe
tiếng mưa rơi rả rích sầu
Nhớ
thuở bé thơ vùi ngực mẹ
Thương
người em gái đợi sân tầu
Bao
đêm thao thức thâm quầng mắt
Năm
tháng suy tư bạc trắng đầu
Thân
phận ly hương buồn áo não
Niềm
đau lạc lõng mãi hằn sâu.
Sông Thu
MƯA HỜN...
Đọc Xuôi:
Mưa hờn
gió lạnh buốt canh thâu,
Tưởng
nhớ lòng quê thảm thiết sầu.
Lừa lọc
tiếng than phiền lệ máu,
Dãi dầu
dân bám sống đường tầu.
Thơ
nhoà tiếc hận buồn non nước,
Nhạc
khóc cuồng đau trắng tóc đầu !
Xơ xác
xóm làng ven biển núi…
Trơ hồn
hận khổ nỗi thâm sâu !
Đọc Ngược:
Sâu
thâm nỗi khổ hận hồn trơ,
Núi biển
ven làng xóm xác xơ.
Đầu
tóc trắng đau cuồng khóc nhạc,
Nước
non buồn hận tiếc nhoà thơ.
Tầu đường
sống bám dân dầu dãi,
Máu lệ
phiền than tiếng lọc lừa.
Sầu thảm
thiết quê lòng nhớ tưởng…
Thâu
canh buốt lạnh gió hờn mưa !
Liêu Xuyên
MƯA ĐÊM
Trời
mưa tầm tã mấy canh thâu,
Se sắt
lòng ai thấm thía sầu.
Hội ngộ
cùng nhau vui chốc lát,
Chia
ly đôi ngã rẻ đường tàu.
Yêu
thương da diết bao ngày trước,
Hoài niệm
êm đềm bấy thuở đầu.
Gãy
gánh giữa đường hồn nặng trĩu,
Nỗi
đau dao cắt đã hằn sâu.
Chánh Minh-Mar 09/2019
TRẰN TRỌC
“Song điệp lưỡng đầu xà”
Thâu
canh trằn trọc trọn canh thâu
Sầu ngập
nàng ơi! Dạ ngập sầu
Bạn vắng
đớn đau đời vắng bạn
Tầu xa
quay quắt cảnh xa tầu
Tóc
xanh tình gửi thời xanh tóc
Đầu bạc
duyên theo đến bạc đầu
Tiếc
nuối khôn nguôi! Anh nuối tiếc
Sâu hằn
nỗi nhớ nếp hằn sâu
Phương Hoa
Mar 10th 2019
NGHE GIỌT MƯA ĐÊM
Mưa vẫn
rơi đều trên mái thâu
Canh
đêm rét mướt xót xa sầu
Phải
em đứng đợi ta ngoài bãi
Hay biển
đang chờ khách dưới tầu
Đã lỡ
phân ly từ ngắn tóc
Đành
thôi đoàn tụ lúc xanh đầu
Khiến
sai âm điệu bài thơ muộn
Thả lỏng
tình vào sóng nước sâu ...
Hawthorne 10 - 3 – 2019
CAO MỴ NHÂN
ĐÊM VÔ TƯ
Vô tư
thẳng giấc suốt canh thâu!
Lưu ý
làm chi để vướng sầu
Lắm kẻ
vì chồng gieo xuống giếng
Nhiều
người bởi vợ nhảy vô tầu
Khi
yêu đắm đuối mờ con mắt
Lúc
ngán cằn nhằn điếc cái đầu
Giông
tố bão bùng thêm sấm sét
Riêng
ta thoải mái ngủ thêm sâu!
Trương Văn Luỹ
TÌNH SẦU
Có những
đêm dài thức trắng thâu
Nghe
lòng xao xuyến mối tình sầu
Ra đi
còn hẹn lời non biển
Giả biệt
nhìn theo một chuyến tầu
Kỷ niệm
còn đây thời mới lớn
Xa
nhau nhớ mãi thuở ban đầu
Ngoài
hiên mưa gió buồn da diết
Rưng rức
hồn đau mắt lệ sâu.
March-10-2019
Phùng Trần – Trần Quế Sơn
RA KHƠI
Bến
sông lặng lẽ một con tàu
Đưa tiễn
nhau đi lệ ngấn sầu.
Tí
tách hạt mưa trên nón lá
Chập
chờn ánh đuốc giữa đêm sâu.
Biển
khơi bát ngát trời u tối
Gió dậy
mênh mông sóng bạc đầu.
Thành
phố lập loè xin bỏ lại
Thương
ai còn đứng dưới trời thâu!
Mailoc
MƯA NGÀY
Cuối
tuần mưa rài một ngày thâu
Trời
cũng buồn chăng thả lệ sầu.
Lúc gõ
long tong đòn mái thiếc
Khi
quăng sầm sập nát tiêu tầu.
Muốn
đi nước quấy buồn đuôi mắt
Đến muộn
người la nhức chỏm đầu.
Tơi
nón nhà nông mừng ruộng rẫy
Thuận
thời cuốc bẫm với cày sâu .
Trần Như Tùng
TRĂNG SẦU
Lặng lẽ
trăng buồn trỗi cánh thâu
Trong
đêm thổn thức mãi u sầu
Non
ngàn trăn trở vời sông núi
Đất Mẹ
băn khoăn tỏ nhịp tàu
Thế sự
Trường Sa…trừ giặc biển!
Ngư
trường lãnh hải tạo ban đầu…
Không
còn thống khổ…trong đời sống
Hạnh
phúc muôn nhà đượm nghĩa sâu...
Đức Hạnh-11 03 2019
LY HƯƠNG CẢM THÁN
Lắng đọng
tâm tư vạn nỗi sầu
Bên
đèn thổn thức suốt canh thâu
Nghĩ về
đất Mẹ lòng ngơ ngẩn
Nhớ đến
quê Cha dạ khắc sâu
Hẹn với
bạn xưa lần gặp cuối
Mơ
cùng người cũ nụ hôn đầu
Xót
thân lữ thứ đời ly khách
Biết
kiếp phiêu bồng dạt đến đâu ??
Songquang
CUỘC ĐỜI
Đêm về
ngẫm nghĩ tới tàn thâu
Bão
táp phong ba lắm chuyện sầu
Nghiệp
chướng xưa gieo đầy ngọn núi
Ưu phiền
hiện nhận ứ con tàu
Tu tâm
luyện tánh cần điều nhất
Tích đức
trau thân chuẩn việc đầu
Bám trụ
Từ Bi và Hỷ Xã
Nương
tìm Phật Pháp thấm lời sâu
Bảo Trâm
NHỚ
Đêm
dài thao thức suốt canh thâu
Tiếng
hát ai bay thả nốt sầu
Thương
lúc lệ rơi mòn kỷ niệm
Tưởng
khi tay vẫy ngút còi tàu
Nụ cười
tim đắm mơ mòn dạ
Vòm mắt
cung mê nhớ bạc đầu
Ngọn
sóng trùng khơi xao xác vỗ
Quê
nhà xứ lạ nghĩa tình sâu
Trầm Vân
MƯA NỬA ĐÊM
Biển
hận sông buồn thức trắng thâu
Quê
hương thổn thức xót xa sầu
Người
đi dạ tiếc rời non nước
Kẻ ở
lòng đau lỡ chuyến tầu
Tuyết
phủ hoa tàn nơi khách địa
Mưa
dầm cỏ úng chốn giang đầu
Hạc
già cánh mỏi bay tìm Quốc
Nơi đó
trăng tròn đã khuyết sâu!
Duy Anh
Florida, 03/11/2019
MƯA BUỒN
Mưa
giăng mờ lối cả canh thâu
Tí
tách cung ai tạo khúc sầu
Nhà
kính nhìn xem rung nhánh lá
Thềm
trời giủ phủ phả ga tàu
Phóng
tầm ảnh đục như huyền thoại
Tủa hạt
bờ cao tựa thác đầu
Gió tạt
ngoài hiên càng thấm lạnh
Tâm ta
lại hướng tận xa sâu.
Đặng Xuân Linh
MƯA SẦU
Ngoài
trời mưa đổ suốt canh thâu
Thao
thức lòng ta cũng nhuốm sầu
Trĩu nặng
hồn côi, lời gió bão
Xé
toang đêm vắng, tiếng còi tàu
Khêu
đèn lửa cháy chưng lòa mắt
Đối
bóng gương soi đã bạch đầu
Sấm chớp
nhùng nhoằng như điểm xuyết
Nỉ non
than khóc, não lời sâu…
CAO BỒI GIÀ-12-03-2019
QUÊ HƯƠNG MỞ HỘI
Giục
trống đêm hè mở hội thâu
Lòng
quê nhẹ thoảng nét xuân sầu
Nghe
người vẫn hát trăm làn dặm
Gặp bạn
cùng chung một chuyến tầu
Dựng cảnh
an bình soi lại trước
Tìm
phương xán lạn bước lên đầu
Hòa
vang bản nhạc lời sông núi
Sáng tỏa
khung trời, thắm đất sâu .
12 – 3 – 2019-Phạm Duy Lương
TRÔI THEO DÒNG ĐỜI...
Nghìn
khuya thao thức suốt canh thâu
Hai đứa
cùng chung một gánh sầu
Từng
giọt mưa buồn khơi mộng cũ
Bao
hàng lệ đắng gửi ngày sau
Chưa
quên ánh mắt nồng đêm cuối
Vẫn nhớ
bờ môi ấm thuở đầu
Biết
thế...nhưng đời như nước chảy
Dòng
xanh hờ hững lấp con tàu !
Thy Lệ Trang
MƯA XUÂN
Lưu
lạc xứ người trải mấy thâu
Cuộc
đời chìm nổi có nên sầu
Say
hồi trai trẻ vui sông biển
Mến
lúc về già nhớ bạn tầu
Trí
óc chất chồng cao kỷ niệm
Tâm
can đè nặng trĩu lên đầu
Mưa
xuân cảnh vật sinh tươi tốt.
Mở
hội cõi tình thông cảm sâu.
Uyên Quang-3-13-2019
GIỌT SẦU VIỄN XỨ
Giọt
buồn rỉ rả suốt canh thâu
Gác vắng
đêm mưa gợn nỗi sầu
Nhớ kẻ
ra đi khi chuyển bến
Thương
ai ở lại lúc rời tàu
Hình
xưa vẫn đậm thời thơ ấu
Kỷ niệm
còn vương tự lúc đầu
Mài miệt
phiêu lưu hồn viễn xứ
Chia
lìa chẳng dấu được tình sâu.
Paris, 14/03/2019
TRỊNH CƠ
CẢNH MƯA ĐÊM
Dầm dề
tí tách suốt canh thâu
Nức nở
tiếng rao buốt giọng sầu
Đơn
chiếc tìm ăn rìa xó chợ
Cút
côi kiếm bữa dưới gầm tầu
Từng
cơn gió táp quăng lên mặt
Bao đợt
mưa sa ném xuống đầu
Khắc
khoải nhiều đêm bầm tiếng gọi
Bước
dò chân lội mặc nông sâu
Như Thị
MƯA ĐÊM XUÂN SÓT
Tàn
canh khẽ phát điệu mưa sầu
Lặng lẽ
đêm nằm trải thức thâu
Nhỏ nhẹ
như dòng thơ giẫm dấu
Rền êm
tựa khúc phổ ngâm đầu
Phơ
màu bạc thếch soi vần thảo
Dã mắt
thâm quầng đuổi mộng sâu
Cứ dịp
xuân về thêm tuổi lão
Và
nghe giục giã tiếng con tầu
Mai Thắng - 190316
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*