THƠ XƯỚNG HỌA
LTĐQB & Thi Hữu
KHÔN DẠI /DẠI KHÔN
Khôn dại đánh liều xướng chút chơi
Dại khôn cầu họa một đôi lời
Dạy cho em hiểu điều khôn dại
Tránh truyện dại khôn,truyện báo đời
KHÔN DẠI ?
Khôn dại đánh liều xướng chút chơi
Dại khôn cầu họa một đôi lời
Dạy cho em hiểu điều khôn dại
Tránh truyện dại khôn,truyện báo đời
KHÔN DẠI ?
Thế giới dẫy đầy
truyện dại khôn
Thử xem ai dại với ai khôn ?
Khôn nhà lắm lúc khôn đâm dại
Thử xem ai dại với ai khôn ?
Khôn nhà lắm lúc khôn đâm dại
Dại chợ nhiều
phen dại mất khôn
Khôn chốn bạc bài khôn chuốc dại
Khôn chốn bạc bài khôn chuốc dại
Dại nơi đèn
sách dại nên khôn
Khôn lòe lũ ngốc : khôn mà dại
Có dại rồi ra mới biết khôn
LTĐQB
Khôn lòe lũ ngốc : khôn mà dại
Có dại rồi ra mới biết khôn
LTĐQB
BÀI HỌA
Rằng tui vốn sẵn tính ham chơi,
Không chút quan tâm chuyện lỗ lời,
Chẳng biết so đo khôn với dại,
Giữ tâm chân thiện hiến cho đời .
DẠI KHÔN !
Rằng tui vốn sẵn tính ham chơi,
Không chút quan tâm chuyện lỗ lời,
Chẳng biết so đo khôn với dại,
Giữ tâm chân thiện hiến cho đời .
DẠI KHÔN !
Lỡ dại đôi lần sẽ
thấy khôn,
Dại mà hối cải sẽ nên khôn .
Khôn quen ngang ngược là người dại, (1)
Dại biết khiêm nhường ấy kẻ khôn.
Bôi bác, xỏ xiên : khôn hóa dại, (1)
Tương thân, hoà nhã: dại thành khôn.
Khôn rồi đừng để quay về dại,
Khó nói cho cùng chuyện dại khôn .
Dại mà hối cải sẽ nên khôn .
Khôn quen ngang ngược là người dại, (1)
Dại biết khiêm nhường ấy kẻ khôn.
Bôi bác, xỏ xiên : khôn hóa dại, (1)
Tương thân, hoà nhã: dại thành khôn.
Khôn rồi đừng để quay về dại,
Khó nói cho cùng chuyện dại khôn .
Tuệ Quang
Góp vui xướng họa,
trước đùa chơi
Sau cũng tày
lanh tỏ mấy lời
Nào dám dạy người
khôn với dại
Thân lo chửa nổi,
nói chi đời
Hoạ 1
Luận cổ suy kim
chữ dại khôn
Nào ai thông tỏ
luật càn khôn
Nay thua móc mỉa
cho là dại
Mai được tung hê
bảo bởi khôn
Giỏi giống Dương
Tu rồi hóa dại
Khờ như Tiểu Bảo
lại thành khôn
Tày khôn cả dại
đều cùng chết
Hiểu thế biết
nhân mới thật khôn
Hoạ 2
Lắm lúc kiêu
căng cứ tưởng khôn
Dạy đời lên lớp
làm tày khôn
Thấy ai lỡ vận
liền cho dại
Gặp kẻ thịnh thời
vội bảo khôn
Bể nổi dâu chìm,
khôn hóa dại
Sao dời vật đổi,
dại thành khôn
Thế nên tự ngộ,
ta còn dại
Chẳng dám ngông
nghênh tự mãn khôn
Nhất Hùng
DẠI KHÔN
Cuộc đời dẫu dại
hoặc luôn khôn
Cũng phải đòi
phen học dại khôn
Khôn lắm lần làm
đây tệ dại
Dại nhiều lúc tưởng
đó đầy khôn
Khôn trường đấu
khẩu là mua dại
Dại chốn yên
thân ấy tính khôn
Khôn dại, dại
khôn rồi cũng chết…
Không khôn không
dại quả người khôn !
Liêu Xuyên
DẠI CẢ CUỘC ĐỜI !
Biết tới chừng
nào rõ dại khôn ?
Từ khi còn nhỏ
tưởng ta khôn
Khôn nhà vặt vảnh
khôn thành dại
Dại cửa từ bi dại
hóa khôn
Khôn chốn bạc
bài khôn ấy dại
Dại nơi thi phú
dại này khôn
Té ra lúc lớn biết
mình dại
Dại hết cả đời…chưa
chắc khôn !
Paris, 1er Mars 2019
Trịnh Cơ
KHÔN DẠI
Dại lùi một bước
ấy là khôn
Dẫu dại dịu dàng
ắt có khôn
Ở chốn công đường
im mới dại
Ra trường trận mạc
luận thì khôn
Thương miền khốn
quẫn thà rằng dại
Cám cảnh cơ hàn
dẫu chẳng khôn
Khôn vững bên đời
nhờ quá dại
Khoan hòa
nhã độ tự thành khôn
Như Thị
Luận dại khôn
nào dám luận chơi
Dở,hay xin góp họa
vài lời
Cũng là nếm trải
kinh qua sống
Phối chữ cho thơ
phản ánh đời
KHÔN VÀ DẠI
Trẻ dại
nên người phải học khôn
Nhập nhằng lắm dại
cũng nhiều khôn
Khôn từ vạn kiếp
bao lần dại
Dại bởi
muôn đời chẳng mấy khôn
Khôn kẻ bày khôn
mà hóa dại
Dại người giở dại
lại lòi khôn
Ngỡ khôn để mãi
còn đau dại
Biết dại cho
lòng được rõ khôn
Lý Đức Quỳnh-Đồng Nai,10/8/2015
GIAO HÒA XƯỚNG HỌA
Giao hòa xướng họa
tỏ tình chơi
Khôn dại nào ai trãi hết lời!
Cứ nghĩ càn khôn ta nắm thảy
Ôm vào tăm tối cả cuộc đời
Khôn dại nào ai trãi hết lời!
Cứ nghĩ càn khôn ta nắm thảy
Ôm vào tăm tối cả cuộc đời
DẠI KHÔN !
Cõi thế hay bàn
dại với khôn
Con người bất nhã dại nào khôn!
Khôn mà hống hách thành khôn dại
Dại biết khiêm nhường rõ dại khôn
Cứ tưởng mình khôn tâm mãi dại
Thà rằng biết dại trí hoài khôn
Khôn lòng rộng mở đời không dại
Có dại bao lần sẽ tỏ khôn!
Con người bất nhã dại nào khôn!
Khôn mà hống hách thành khôn dại
Dại biết khiêm nhường rõ dại khôn
Cứ tưởng mình khôn tâm mãi dại
Thà rằng biết dại trí hoài khôn
Khôn lòng rộng mở đời không dại
Có dại bao lần sẽ tỏ khôn!
Đức Hạnh-01 02 2019
ĐÔI LỜI PHI LỘ
Già rồi mà vẫn cứ
ham chơi
Nghe xướng, hân
hoan vội góp lời
Thô thiển vài
dòng xin có mặt
Tạ duyên gặp gỡ ở
trên đời.
BÀN CHUYỆN DẠI KHÔN
Hơi sức nào bàn
dại với khôn
Bởi ai dám nhận
chỉ mình khôn ?
Khôn trò lọc lõi
luôn là dại
Dại thói gian tà
mới chính khôn
Người chẳng khôn
hoài không lúc dại
Đời nào dại mãi
chẳng ngày khôn
Tranh đua bàn
cãi khôn hay dại
Thì đã dại rồi,
chớ tưởng khôn !
Sông Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*