THƠ XƯỚNG HỌA
Hương Thềm Mây & Thi Hữu
ĐƯỜNG VỀ
Lo hoài chẳng được
mãi đa mang
Với nước cùng
nhà chẳng được nhàn
Kiếm áo mong
danh tâm bất ổn
Tìm cơm ước lợi
dạ nào an
Lương ương bến tục
trầm luân lụy
Loạng choạng trần
gian khổ ải tàn
Biển nọ dâu kia
làn khói thoảng
Đường về mây trắng
quyện hồn trăng
Hương Thềm Mây .GM Nguyễn Đình Diệm 26.9.2018
BÀI HỌA
ƯỚC VỌNG
Thoáng nghĩ tình đời hỗng vọng mang
Nhưng xem thế sự khó thanh nhàn
Tàu quân phá quậy... đời điêu đứng
Đất mẹ lo buồn cảnh bất an...
Ngủ chẳng yên lòng nghe biển gọi
Mơ nào vững dạ thấy dân than
Mây đen vẫn phủ bầu trời tối
Ước vọng sơn hà tỏa bóng trăng...!
Đức Hạnh
HOÀI CẢM
BÀI HỌA
ƯỚC VỌNG
Thoáng nghĩ tình đời hỗng vọng mang
Nhưng xem thế sự khó thanh nhàn
Tàu quân phá quậy... đời điêu đứng
Đất mẹ lo buồn cảnh bất an...
Ngủ chẳng yên lòng nghe biển gọi
Mơ nào vững dạ thấy dân than
Mây đen vẫn phủ bầu trời tối
Ước vọng sơn hà tỏa bóng trăng...!
Đức Hạnh
HOÀI CẢM
Lụy lục trần ai
nợ nặng mang
Dễ gì thuần nét
chữ an nhàn?
Nhân tình bạc bẽo
hồn day trở
Thế sự đảo điên dạ
bất an!
Nắng quái nhạt
nhòa thời hạ cháy
Sương dầm mờ mịt
buổi thu tàn!
Muôn trùng bể khổ
thân chìm nổi
Mây trắng đường
xưa lạnh bóng trăng
Nguyễn Huy Khôi
QUÊN LÃNG
Lo chi cho khổ
mãi sầu mang
Tuổi hạc ngắn
ngày, cố rỗi nhàn
Thế sự thăng trầm,
thôi tính toán
Thời cơ mạt vận,
khó bình an
Tình làng nghĩa
xóm đầy sâu đậm
Ý nhạc hồn thơ
chẳng lụi tàn
Quên lãng tháng
năm theo quá khứ
Đêm buồn hiu quạnh,
ngắm vành trăng
Thanh Trương
TUỔI HẠC
Ơn đời tha vị
nghĩa cưu mang
Tuổi Hạc thung
dung hưởng thú nhàn
Suy nghĩ giàn
đơn,lòng hỷ xả
Tâm tư yên
tĩnh,dạ bằng an
Đẩy đà,... lựa sức
nâng ly tỉnh
Nha nhẩn,... tùy
thân rỡn bóng tàn!
Lần dở kiều thơm
vui điểm đọc
Hội chơi góp bút
họa cùng trăng.
26-9-2018-Nguyễn Huy Khôi
ƯU TƯ
Đau buồn đất nước
vẫn hoài mang
Cuộc sống người
dân chẳng rỗi nhàn
Sợ hãi liên miên
lòng bất ổn
Lo rầu diễn tiếp
dạ nào an
Quân Tàu quậy
phá , tràn lời hận
Tướng lãnh ơ thờ
, ngập tiếng than
Mộng ước ngày về
không bóng giặc
Thanh bình những
tối dưới đêm trăng
Minh Thuý-26 tháng 9 -2018
HÔM ẤY VỀ QUÊ
Đường về quê mẹ
gió mênh mang
Tựa ghế, thinh
không, phút rỗi nhàn.
Ngẫm cảnh ra đi
trong hoạn nạn
Hưởng ngày trở lại
giữa an khang
Ô tô, ánh mắt
người như vội
Phạn điếm, làn
môi tiệc chẳng tàn.
Đâu biết làng
xưa giờ phố thịnh
Vui cùng điện
sáng tựa quên trăng .
Trần Như Tùng
BIẾT ĐÂU NHÀN?
Hổ báo tranh mồi
giữa hỗn mang,
Rừng sâu núi thẳm,biết
đâu nhàn?
Ngựa nhờ nhanh
chạy còn nơi ổn,
Nai cậy chi tìm
được chốn an?
Công lý trong
tay quyền thế mạnh,
Nhân luân giữa
buổi đức suy tàn.
Chim trời,cá nước
hồn mơ tưởng
Đất hết,bay vèo ở
với trăng !
Lý Đức Quỳnh
VẤN NẠN
Lẩn bóng sơn lâm
hỗn loạn mang
Xạo,...loài ác
thú hiểu chi nhàn?
Phàm ăn lũ khỉ
chăm trèo bới
Ngọt giọng bầy
chim nỏ thỉnh an
Hoa cỏ chưa tường
trơ núi trọc
Hươu nai nào thấu
ngợp tro tàn
Thờ ơ vua hổ nằm
trơ xác
Trước cảnh rừng
hoang nhợt ánh trăng!?
27-9-2018-Nguyễn Huy Khôi
ĐỔI MÙA
Thu chào đi bỏ
giữa mênh mang
Lũ lụt chằm hăm
nỏ thấy nhàn
Tảng sáng mưa dầm
rầu chẳng ổn
Tờ mờ gió quất tủi
không an
Phù sa phiêu dạt
thường lay chuyển
Hoa cỏ lênh đênh
phải héo tàn
Vần vũ mây trùm
miền quạnh quẽ
Mô tìm ra được
ngõ vành trăng
Như Thị
NHỠN TIỀN
Nhác trông trần
tục,...dạ hoang mang
Trước cảnh quan
tham...hưởng "thú nhàn"
Chim gái nhà
lành gây thác loạn
Mộ phường cẩu tặc
khuấy bình an
Lộng hành thao
túng tranh ghế mục
Phè phỡn ăn chơi
mãn cuộc tàn!
Hẩu cánh quen
nghe lời nịnh bợ...
Dân chờ
"mưa móc"...cạn mùa trăng?!...
27-9-2018-Nguyễn Huy Khôi
ĐÊM XUỐNG
Ngày càng có việc để cưu mang
Chỉ ước sao mình ít chút nhàn
Cõi tạm ồn ào gom sóng gió
Thiên đường tĩnh lặng góp bình an
Phong ba bão táp gây điêu đứng
Lũ lụt gió mua sớm lụi tàn
Sắc sắc không không đời vẫn thế
Riêng ta đêm xuống ngắm sao trăng
Hồng Phượng
VỮNG TIN
Nhân kiệt chờ thời trong trách mang
Lòng trung chẳng vội hưởng thanh nhàn
Quan tham gô lại,muôn nhà ổn
Gặc cướp canh chừng , vạn hướng an
Làm nước yếu,thằng làm phải trị
Đẩy dân suy,kẻ đẩy chờ tàn!
Vững tin sẽ đuổi mây mù hết
Ta mới hòa thơ thỏa vịnh trăng.
Tau Dotrong - Bắc Giang 27.9.2018
HOÀI NIỆM
Lòng buồn nhung nhớ thật mênh mang
Thơ ấu còn đâu...đến tuổi nhàn
Mơ ước một ngày về chốn cũ
Mong chờ mấy thuở tỏ vinh an
Bà con già trẻ tình chan chứa
Thế sự trầm thăng mộng ảo tàn
Thôi vậy cũng đành xong một kiếp
Đêm trường bầu bạn với vầng trăng !
Thiên Hậu
ĐÊM XUỐNG
Ngày càng có việc để cưu mang
Chỉ ước sao mình ít chút nhàn
Cõi tạm ồn ào gom sóng gió
Thiên đường tĩnh lặng góp bình an
Phong ba bão táp gây điêu đứng
Lũ lụt gió mua sớm lụi tàn
Sắc sắc không không đời vẫn thế
Riêng ta đêm xuống ngắm sao trăng
Hồng Phượng
VỮNG TIN
Nhân kiệt chờ thời trong trách mang
Lòng trung chẳng vội hưởng thanh nhàn
Quan tham gô lại,muôn nhà ổn
Gặc cướp canh chừng , vạn hướng an
Làm nước yếu,thằng làm phải trị
Đẩy dân suy,kẻ đẩy chờ tàn!
Vững tin sẽ đuổi mây mù hết
Ta mới hòa thơ thỏa vịnh trăng.
Tau Dotrong - Bắc Giang 27.9.2018
HOÀI NIỆM
Lòng buồn nhung nhớ thật mênh mang
Thơ ấu còn đâu...đến tuổi nhàn
Mơ ước một ngày về chốn cũ
Mong chờ mấy thuở tỏ vinh an
Bà con già trẻ tình chan chứa
Thế sự trầm thăng mộng ảo tàn
Thôi vậy cũng đành xong một kiếp
Đêm trường bầu bạn với vầng trăng !
Thiên Hậu
TRẺ MÃI CÙNG THƠ
Tình yêu thi phú
trót vương mang
Nào có thời gian
để rỗi nhàn
Tìm ý, nghĩ vần...không
phút rảnh
Đối câu, chọn chữ...chẳng
giờ an
Quên đi tuổi lão
dần khô héo
Giữ mãi niềm vui
khỏi héo tàn
Phơi phới lòng
xuân luôn rộng mở
Hòa cùng mây,
gió với sao, trăng.
Sông Thu
CHIA NỖI ƯU TƯ
Cứ tưởng từ nay
hưởng cảnh nhàn
Gần xa quyến thuộc
hết cưu mang
Cháu con nền nếp
đều yên ấm
Làng mạc xanh
tươi thảy thịnh an
Kẻ cướp lâu đời
gây rối loạn
Quân gian truyền
kiếp rắc điêu tàn
Nỗi niềm uất hận
nào ai tỏ?
Thao thức đêm
trường nhạt ánh trăng
THANH HOÀ.
NỢ NƯỚC
(họa 4 vận)
Nợ nước thân
trai đã btrót mang
Làm sao có thể được
thanh nhàn
Biên cương
phương Bắc luôn dòm ngó
Biển đão giặc
xa lại bạo tàn
Đất Mẹ gào to lời
thống thiết
Quê Cha khóc hận
nỗi lo an
Còn đây một
chút bầu tâm huyết
Chẳng lẽ buông
xuôi gởi gió ngàn
Songquang-9/27/18
BÌNH TÂM
Khổ não dưng vì lắm nỗi mang
Mình ta áo mỏng thật thanh nhàn
Giầm sương mỗi buổi chăm mầm đạo
Tỏa nắng bao mùa dưỡng cội an
Một tiếng hương đời nào đã mất
Ngàn rương bạc thế có không tàn
Bình tâm rảo bước qua dòng đục
Cạn chén bên lều với ánh trăng
Khổ não dưng vì lắm nỗi mang
Mình ta áo mỏng thật thanh nhàn
Giầm sương mỗi buổi chăm mầm đạo
Tỏa nắng bao mùa dưỡng cội an
Một tiếng hương đời nào đã mất
Ngàn rương bạc thế có không tàn
Bình tâm rảo bước qua dòng đục
Cạn chén bên lều với ánh trăng
Phạm Duy Lương
ƯU TƯ....
Phập phồng lo sợ với hoang mang
Có phỏng rồi đây được chữ nhàn ?
Vạn kiếp tu tâm mong tạm ổn
Cả đời sám hối muốn bình an
Bồng Lai chưa thấy đà bi lụy
Nước Nhược còn xa vội héo tàn
Hiu hắt canh khuya lòng tự nhủ
Một mình sầu nặng dưới trời trăng.
TRỊNH CƠ Paris 30/09/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*