THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2018

THU VỀ


THƠ XƯỚNG HỌA
Thanh Trương và Thi hữu
THU VỀ
Man mác trời mây tận ngút ngàn
Heo may làn gió báo thu sang
Tuổi hoa thuở nọ đà phai nhạt
Chiếc lá chiều nay lại úa vàng
Cánh bướm nhơn nhơ trong nắng cuối
Thân già lặng lẽ giữa chiều hoang
Nhớ sao những buổi thân yêu ấy
Dĩ vãng theo ta, chẳng lụi tàn...!
Thanh Trương
BÀI HỌA
GỞI CHIỀU THU
Đọc Xuôi :
Thu chiều gởi nhẹ gió mây ngàn,
Luật định trời hè đổi tiết sang.
Lưu luyến nợ đời thương phận mỏng,
Dãi dầu thân thế rũ tơ vàng.
Ru tình hỡi mộng hoài đau đớn,
Tạo nghiệp ôi lòng mãi tưởng hoang !
Tu khổ luỵ trần duyên ngã Phật…
U huyền ngộ đạo thấu mơ tàn !
Đọc Ngược :
Tàn mơ thấu đạo ngộ huyền U,
Phật ngã duyên trần luỵ khổ tu.
Hoang tưởng mãi lòng ôi nghiệp tạo,
Đớn đau hoài mộng hỡi tình ru !
Vàng tơ rũ thế thân dầu dãi,
Mỏng phận thương đời nợ luyến lưu.
Sang tiết đổi hè trời định luật…
Ngàn mây gió nhẹ gởi chiều thu !
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân
THU XẾ
Tám chữ mươi thu xế núi ngàn
Không râu đẹp lão đúng người sang.
Phải chăng thuở nọ cơm vừng muối
Nên có chiều nay vóc dáng vàng.
Đành chuốc thơ đài mà đủng đỉnh
Để nhìn con cháu được huênh hoang.
Nhớ về bát cháo nương tay Mẹ
Mãi mãi mang theo đến phận tàn .
Trần Như Tùng
THU HOÀI CẢM
Thâm cùng cốc hiểm...trải sương ngàn
Mơ tưởng nào đâu dám mộng sang
Lận đận cơ duyên hồn tái tím
Rạc dầy mưu sống sắc phai vàng!
Não nề cú rúc rầu vườn quạnh
Khắc khoải cuốc kêu rạc bãi hoang!
Sinh,lão...xưa-nay  đời mấy nỗi
Xuân như vừa đấy,đã thu tàn!?
10-9-2018-Nguyễn Huy Khôi
CHỚM THU...
Lâu lắm...dường như thiếu gió ngàn
Hững hờ thu cũng chẳng buồn sang
Đêm nay mây phủ, sương hơi lạnh
Lối ấy cành nghiêng, lá chớm vàng
Chênh chếch...trăng mờ trên đỉnh vắng
Âm thầm...bóng nhỏ giữa đồi hoang
Đàn ai khéo gợi hồn thơ dậy
Nhớ thức cùng em...dẫu nguyệt tàn !!!
Thy Lệ Trang
THU SẦU
Lác đác trên cây lá chuyển vàng
Một mùa thu nữa mới vừa sang
Trời mây bàng bạc sương giăng mắc
Rừng núi lao xao gió bạt ngàn
Đàn nhạn qua đồi run cánh lả
Bầy nai bên suối mỏi chân hoang
Trĩu buồn đôi mắt người cô phụ
Thờ thẫn mong ai, dạ héo tàn.
Sông Thu
THU BUỒN
Cánh chim phiêu lãng đã tung ngàn
Hiu hắt làn may thoáng lạnh sang
Thăm thẳm trời cao,quanh núi tím
Đìu hiu chốn cũ, giữa chiều vàng
Phất phơ nắng dại lùa mây lạc
Lãng đãng sương mù đẩy gió hoang
Từ lúc chia ly là vĩnh biệt.
Hồn thu tê tái, giấc mơ tàn.
Thanh Hoà
CÓ PHẢI VÌ EM?
Dường như ta lạc chốn non ngàn
Nhắn gửi bao người hãy ghé sang
Sóng biển rì rào hôn cát mịn
Nắng thu chầm chậm thả tơ vàng
Miên man nhặt lấy nhành hoa dại
Vội vã đi tìm lối cỏ hoang
Thấm đượm ân tình em có hiểu?
Vì ai trăn trở suốt canh tàn?
Như Thu
THU - Trăng & Hoa
Thu lộng thinh không rợp đại ngàn
Trăng là lụa trải đón thuyền sang
Dòng sông lấp loáng ngời sao bạc
Bến nước lung linh dợn sóng vàng
Lãnh đạm lìm im mùa lặng vắng
Yêu kiều lay động giấc hồng hoang
Hương tri kỷ đợi tình tri kỷ
Mượn chén phù vân ấm tạ tàn…
Lý Đức Quỳnh
TÂM SỰ CHIỀU THU
Chiều thu tâm sự gởi non ngàn
Mượn gió heo may chuyên chở sang
Một thuở yêu người dù nở muộn
Đôi lần hẹn bạn để rong hoang
Kẻ xa nhung nhớ hoen dòng tủi
Người đợi vời trông nhạt mộng vàng
Day dứt nổi lòng thân lữ thứ
Bao giờ sum họp kẻo phai tàn
Songquang-9/12/18
CHIỀU THU QUÊ
Mây bay lờ lững phía non ngàn
Đò lặng gác chèo nuối khách sang
Thờ thẫn cò chao tìm bãi vắng
Âm thầm vạc lượn kiếm bờ hoang
Sông ôm trôi dạt làn sương lạnh
Sóng bủa lênh đênh xác lá vàng
Mái rạ hắt hiu cầm khói quyện
Nên rơm bịn rịn bếp chưa tàn
Như Thị
LẮNG GIỌT THU SẦU
Lá mảnh rơi nghiêng úa sắc vàng
Đời người biết mấy độ thu sang?
Đầu dầm cát bụi phai sương giá
Gót rạn bão mưa lạnh gió ngàn
Dạ nhớ chênh chao trào bể ái
Mắt buồn xa ngái rụng chiều hoang!
Thương người cô phụ miền miên viễn
Lay lắt đèn khuya lụn bóng tàn!
Nguyễn Huy Khôi

1 nhận xét:

  1. Xin góp thêm bài họa:

    LẮNG GIỌT THU SẦU

    Lá mảnh rơi nghiêng úa sắc vàng
    Đời người biết mấy độ thu sang?
    Đầu dầm cát bụi phai sương giá
    Gót rạn bão mưa lạnh gió ngàn
    Dạ nhớ chênh chao trào bể ái
    Mắt buồn xa ngái rụng chiều hoang!
    Thương người cô phụ miền miên viễn
    Lay lắt đèn khuya lụn bóng tàn!

    11-9-2018

    Nguyễn Huy Khôi

    Trả lờiXóa

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*