THU VỀ!
“Bình thanh”
Mưa thu lay bay chằm cơn đìu
hiu
Sông ôm mênh mông sương đeo mơ
màng
Bờ xưa chuồn kim khâu tình cô
liêu
Người xa xăm đâu thầm mơ đò
ngang
Chiều giăng mây đan hoàng hôn
buồn thiu
Tre câu triền đê đong lời từ
ly
Thu quăng heo may cây nghiêng
tiêu điều
Mầm non nằm im mà lây tàn phai
Bên ta thu nay người thân còn
ai
Mùa đong mưa chia đau buồn
choàng vai
Lều bều bèo trôi thong dong
giang hồ
Nhìn đàn cò thêu đan mây lam
chiều
Bao mùa thu đi đeo triền mồ
côi
Song thân về..đi mong thời an
cư
Huyền vi Vu Lan tâm từ Kiền
Liên
Đưa hàm linh qua lên bờ bình
yên
Ô LÂU THU RƠI*
“Bình thanh”
Chiều thu mây gom giăng miền
từ ly
Sương treo mơ màng hàng cây
tàn phai
Phù sa tai ương leo tràn bờ mi
Cò chao hoàng hôn mùa chan sầu
bi
Phiêu bồng về đây vo chùm heo
may
Trăng soi hàng cau bầm leo
mồng tơi
Bùn non bơ ngơ lều bều tàn
phai
Qua đời phù hư ôm dòng chơi
vơi
Người xa sầu leo dâng mờ mi
thu
Trùm chăn cô miên dầm tê trời
đêm
Sương chan mơ mòng buồn lên âm
u
Phong tư tơi bời - tìm đâu bình yên?
Leo bờ đìu hiu cầm tay càn
khôn
Lay bay màu pha đan dòng thu
xưa
Hàng tre lơ chơ dầm triền tang
thương
Thu rơi ! trầm kha người ơi về
chưa !...?
Như Thị
*Tên dân gian gọi Ô LÂU là
Sông Thu rơi
Cò chao chơi vơi ru đời long đong
Từ thời sơ nguyên hồn lay trời đông
Loài quyên vô tư thương người canh thâu
Như ta vô tình rơi vòng tình đầu
Nơi đây còn đài mây phiêu bồng qua
Thinh không dư âm cung trầm gà trưa
Miền quê sương giăng gầy thêm chiều tà
Mùa qua cho ta cầm riêng tình sầu
Đâu rồi xuân về nồng nàn trầu cau
Hè qua ve đưa sen tàn từ lâu
Thu phơi yên hà mênh mang lòng đau
Cho đông buồn thiu tình trôi về đâu!..?
Ô LÂU!
“Thơ
bình thanh”
Sông đây ô lâu sương
giăng mơ màng
Đò neo chơi vơi đan
dòng trăng vàng
Lời ru bồi hồi nao
lòng ly hương
Diều bay mồ côi đeo
dây vô thường !
Từ dòng sông xưa xa
em lên đường
Bâng khuâng tình quê
đìu hiu bờ chiều !
Tang thương khôn
lường đầy toa phiêu bồng
Bu triền phù hư cầm
ga tiêu điều
Yên
bình tre pheo trong veo tình em
Giang
hồ ê chề tình thơ lên men
Vui buồn - hơn thua
sông chao chìm trôi
Nhiêu khê buông xuôi
hờn ghen xa vời…
Ô Lâu thâm u thơm lây
hương đời
Dù cho rong rêu lều
bều tơi bời.
Mơ
thu lay bay mưa chan ngoài song
Thèm sầu dâng lên
nhen đau tê lòng..!
Như Thị -LĐM
CẢM MÙA VU
LAN!
(Thơ bình thanh)
Từ ly ve đưa hè xa buồn vương
Thu sang lay bay heo may sầu thương
Mùa vu lan về vong nhân mong chờ
Song thân qua đời chơi vơi khôn lường
(Thơ bình thanh)
Từ ly ve đưa hè xa buồn vương
Thu sang lay bay heo may sầu thương
Mùa vu lan về vong nhân mong chờ
Song thân qua đời chơi vơi khôn lường
Mồ côi bao năm
đeo bờ trần ai
Sông trôi tìm nguồn cay niềm tang thương
Ta bơi quanh dòng huơ chèo tàn phai
Cung tay mơ về nhen hồn từ đường
Sông trôi tìm nguồn cay niềm tang thương
Ta bơi quanh dòng huơ chèo tàn phai
Cung tay mơ về nhen hồn từ đường
Thân chao muôn
phương bu toa tang bồng
Tung hê tơi bời tuôn triền phù hư
Không ga chào mời bè trườn long đong
Trần thân nghìn trùng sương giăng sa mù
Tung hê tơi bời tuôn triền phù hư
Không ga chào mời bè trườn long đong
Trần thân nghìn trùng sương giăng sa mù
Chi bằng miền
quê lê thân về nương
Nơi quên hơn thua đong đầy yêu thương
Dù đời cô miên tri ân tươi lòng
Công ơn sanh thành bao la trùng dương
Nơi quên hơn thua đong đầy yêu thương
Dù đời cô miên tri ân tươi lòng
Công ơn sanh thành bao la trùng dương
Thu quăng đìu
hiu hư không mơ màng
Sầu chon von dâng tràn miền sơn khê
Chiêu hồn tâm yên dù nghe cung đàn
Tràng phan vu lan huyền vi nơi về!
Sầu chon von dâng tràn miền sơn khê
Chiêu hồn tâm yên dù nghe cung đàn
Tràng phan vu lan huyền vi nơi về!
Như Thị -LĐM
MÙA MÂY TỪ
TRẦN!
“Thơ
bình thanh”
Chiều tung tàn phai
găm triền trời tây
Thu chan đìu hiu trùm
đau hoàng hôn
Non xa mây phơi vàng
đan ngàn cây
Cô liêu lên ngôi sầu
tê càn khôn
Sương trườn theo sông
cầm toa tang bồng
Lều bều rong rêu sa chân giang hồ
Vô tư
chia tay - dù đời long đong
Phiêu nhiên không
tranh yêu thương vô bờ
Hè xa
từ lâu quyên lay cung buồn
Thu phân trầm giăng
lời khe sầu buông
Quăng thân tơi bời
sơn khê từ ly
Dừng tâm vô cầu
yên không mơ mòng
Sông thu cư tang mây
từ trần trôi
Về miền sơ nguyên hòa
chan trùng dương
Còn bao lâu đây cho
ta thành mưa
Như đình vân kia quay
về nhà xưa!
Như Thị -LĐM
TÌNH SẦU!
“Thơ Bình thanh”
Bao mùa qua đi ngồi cầm tình sầu
Chiều buông đìu hiu chìm sâu dòng sông
Khơi xa mong tìm về nơi nguồn xưa
Người sao đong đưa quăng rơi hương nồng
“Thơ Bình thanh”
Bao mùa qua đi ngồi cầm tình sầu
Chiều buông đìu hiu chìm sâu dòng sông
Khơi xa mong tìm về nơi nguồn xưa
Người sao đong đưa quăng rơi hương nồng
Cò chao chơi vơi ru đời long đong
Từ thời sơ nguyên hồn lay trời đông
Loài quyên vô tư thương người canh thâu
Như ta vô tình rơi vòng tình đầu
Nơi đây còn đài mây phiêu bồng qua
Thinh không dư âm cung trầm gà trưa
Miền quê sương giăng gầy thêm chiều tà
Mùa qua cho ta cầm riêng tình sầu
Đâu rồi xuân về nồng nàn trầu cau
Hè qua ve đưa sen tàn từ lâu
Thu phơi yên hà mênh mang lòng đau
Cho đông buồn thiu tình trôi về đâu!..?
Như Thị -LĐM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*