THƠ XƯỚNG HỌA
Song Quang& Thi Hữu
Song Quang& Thi Hữu
THU BUỒN
Thu đến làm chi
gợi nỗi buồn
Khi nhìn xác lá
cứ dần buông
Dòng đời nghiệt
ngã vì giông bão
Lẽ sống lao đao
bởi gió cuồng
Người mãi say
sưa bờ bến rộng
Ta đành ôm ấp mối
tình suông
Lòng sầu nặng
trĩu phương trời khách
Khắc khoải tâm
tư dạ nhớ nguồn
BÀI HỌA
MIỀN THU
Miền thu mờ ảo
khói sương buồn
Trên nhánh vô
tình lặng lẽ buông
Cỏ biếc còn lưu
niềm mộng tưởng
Mùa xanh đã rụng
phía yêu cuồng
Thuyền xưa khách
đợi mòn mơ thắm
Bến cũ trăng về
lặng chiếu suông
Nước chảy chia
dòng trôi nổi phận
Trùng khơi bọt
sóng xót xa nguồn !
Lý Đức Quỳnh
THU BUỒN
Thu về, tuổi hạc
quá u buồn
Lá chết úa vàng
lã tã buông
Đời rẽ tách bầy,
buồn cách biệt
Sống chung cùng
lũ, thú ngông cuồng
Hô hào khẩu hiệu,
lời hứa rỗng
Hò hét giáo điều,
nước miếng suông
Sáng kiến đổi
thay bao thập kỷ
Dòng sông thêm đục,
tệ hơn nguồn
Người Nay
SẦU THU
Thu sang giăng mắc
ríu tơ buồn
Bảng lảng chiều
sa níu nắng buông
Thế sự đảo điên
vần lốc tố
Tâm tư xáo động
loạn phong cuồng!
Cô phòng lạnh lẽo
nhằn thi nhạt
Độc ẩm trầm ngâm
nhấp tửu suông!
Sầu muộn nghe
lòng ngao ngán nhẽ...
Trời
đâu?..."chớp bể với mưa nguồn"?...
Nguyễn Huy Khôi
CHỊ TÔI THU BUỒN
Chị bảo thu nay chị rất buồn
Chị bảo thu nay chị rất buồn
Thẫn thờ ngơ ngẩn
đón may buông.
Người đi bốn bữa
không hề nhắn
Kẻ ở ba hôm muốn
phát cuồng.
Điện thoại reng
reng toàn sổ rởm
Màng loa sột sột
dặt lời suông.
Đang ngồi trên lửa
nghe đài phát
Cáp biển sang
Nga tạm đứt nguồn .
Trần Như Tùng
NỖI LÒNG NGƯỜI XA XỨ
Lòng mãi bâng
khuâng thổn thức buồn
Khi trời nhạt nắng,
ánh chiều buông
Chim về tổ ấm
bay thanh thản
Ta lạc quê
hương, gọi cuống cuồng
Thuyền cứ lênh
đênh bờ bến lạ
Tim hoài nung nấu
ước mơ suông
Bao giờ trở lại
thời xưa ấy
Được sống an vui
giữa cội nguồn.
Phương Hà
SỐNG CHO HIỆN TẠI
Tâm tư nặng trĩu
nỗi lo buồn
Nếu sống mà
không biết xả buông
Quá khứ ôm hoài
trong luyến tiếc
Tương lai nghĩ
mãi giữa quay cuồng
Ngắm hoa, ám ảnh
phân tro bẩn
Nhìn bướm, hãi
hùng sâu bọ suông
Hiện tại bỏ quên
không tận hưởng
Suối trong chẳng
uống, cứ tìm nguồn !
Sông Thu
THOÁNG BUỒN
Bỗng thấy bâng
khuâng một thoáng buồn
Khi mùa thu đến
nắng chiều buông.
Quê hương tan
tác khơi sầu hận,
Nỗi nhớ miên man
dậy sóng cuồng.
Bàng bạc sân
ngoài sương móc trắng,
Mơ hồ vườn vắng
ánh trăng suông.
Ngổn ngang trăm
mối tơ lòng héo
Đất khách bao
năm khắc khoải nguồn.
Mailoc-Cali vào thu,21-9-2018
TRUNG THU BUỒN
Tha hương thu đến
gợi thêm buồn,
Khắc khoải lòng
quê dạ khó buông.
Chạnh nhớ cố
hương luôn ngớ ngẩn,
Chạy theo cuộc sống
mãi quay cuồng.
Heo may hiu hắt
niềm riêng chạnh,
Mây trắng lửng lờ
nổi nhớ suông.
Giai tiết Trung
Thu mơ hội ngộ,
Đoàn viên trăng
sáng vọng về nguồn !
Đỗ Chiêu Đức-Trung Thu 2018
HÀNH TRANG CUỘC SỐNG
Hành trang cuộc
sống dẫu vui buồn
Đi hết với đời
chớ vội buông
Quá khứ nào đâu
toàn lối mộng
Tương lai không
chắc khỏi mưa cuồng
Chi bằng hiện tại
niềm vui trọn
Chớ để tháng
ngày giấc ước suông
Đã được làm người
trong cõi thế
Tình yêu muôn
thuở trở về nguồn
Song MAI Lý Lệ - 9/22/18
THU BUỒN
Còn đâu dáng mỏng
nét u buồn
Dưới nắng thu
vàng suối tóc buông
Nhan sắc đắm say
chừng trí loạn
Tâm tư chao đảo
đến tâm cuồng
Bận lòng chi nữa
câu đoan thệ
Đã quyết quên rồi
tiếng hứa suông
Bến cũ đò xưa ai
lỗi hẹn
Tình em con nước
mãi xa nguồn
Kim Phượng
GIỌT THU BUỒN
GIỌT THU BUỒN
Người đi sót
lại giọt thu buồn
Ảm đạm khi
nhìn chiếc lá buông
Chợt nỗi tương
tư tràn ảo ảnh
Làm rêm nỗi
nhớ phát điên cuồng
Râm ran tiềm
thức đường tơ rối
Nghèn nghẹn
tâm tình mối chỉ suông
Dẫu trái sầu
chôn vườn kỷ niệm
Nhưng sân ký
ức vẫn khơi nguồn
Thủy Lâm Synh-Sept. 24, 2018
ĐÊM THU ĐỢI CHỜ GIẤC MỘNG
Sương thu mờ nhạt
trong đêm buồn
Lá rụng vườn
khuya rèm đã buông
Mong nhập mộng hồn
tình lãng đãng
Đâu hay gió lộng
cõi mê cuồng
Thềm khuya ướt đẫm
hơi sương móc
Trăng lạnh mơ hồ
ánh gượng suông
Thao thức năm
canh gà gáy sáng
Chiêm bao không
đến suối xa nguồn
Yên Nhiên
BUỒN
Chỉ biết lòng
riêng khắc khoải buồn
Chẳng vì nắng
tắt,ánh chiều buông
Hay trăng hờ
hững xa giòng nước
Để suối bâng
khuâng nhớ cội nguồn
Người mãi mê
say bầu rượu nóng
Em còn cay
đắng cuộc tình suông
Giòng sông
định mệnh chia hai lối
Từng sợi tơ
sầu...se sắt tuôn...!
Thy Lệ Trang
MÙA THU XA
Mùa thu đang thấp
thoáng u buồn
Nghe mãi từ đâu
tiếng sáo buông
Từng chiếc lá
bay, như mất mát
Mỗi lần trà cạn
, lại si cuồng
Hoàng hoa vương
vấn màn sương biếc
Tình mộng mơ
màng giọt lệ suông
Có phải trăm năm
vào huyễn ảo
Nên thơ hoang vắng
bỏ trên nguồn ...
Hawthorne Sept - 24 – 2018
CAO MỴ NHÂN
ANH ĐÃ QUÊN MÙA THU
Mây giăng sắc
xám toả u buồn
Gió thổi trơ
cành lá rụng buông
Khắc khoải cơn
mơ vùi trí loạn
Trầm tư giấc mộng
đẩy tâm cuồng
Đêm tàn nghĩ tới
câu thề hẹn
Nguyệt lặn suy về
tiếng hứa suông
Lắm cảnh Thu xưa
tình đẹp thắm
Mà nay kẻ ấy đã
quên nguồn
Minh Thuý
MÙA THU NĂM NAY
Dự báo năm nay
ít gợn buồn,
Thu dài nắng mãi
khó đông buông.
Mưa rơi Chầm chậm
còn hơi ấm,
Tuyết rớt lai
rai chẳng phát cuồng.
Mặc sức rừng
phong khoe sắc thắm,
Tha hồ thi sĩ tả
vần suông.
Dạo chơi ngắm cảnh
lòng vui thú,
Bỗng thấy trong
tâm nhớ cội nguồn.
Thanh Khang-Toronto 24-9-2018
LÒNG TRUNG
Đâu phải chỉ thu
mới gợi buồn
Dạ sầu khôn nệ
lá vàng buông ?
Lòng
kiên!,...ly loạn tôi giông tố
Tâm tĩnh,...can
qua trải bão cuồng!
Bể khổ nổi chìm
tay sải đuối
Đò đời xuôi ngược
mái khua suông "!"
Tấm thương dầu
dãi trêu duyên phận
Vẫn vẹn niềm
trung với cội nguồn!
Nguyễn Huy Khôi
THU CẢM
Mùa thu ảm
đạm cũng vui buồn
Tuổi trẻ nhìn
trăng tỏa sáng buông
Trai tráng nề
chi cơn bão táp
Cao niên trải
nghiệm trận phong cuồng
Ngủ ngon một
giấc ai nhiều chuyện
Say khướt vài
chung bạn nói suông
Một gánh túi
thơ nơi đất khách
Hai vai bầu
rượu trở về nguồn
Mai Xuân Thanh
THU CALI
Nhớ bạn tri âm
vò võ buồn
Cali ấp ủ dễ
gì buông
Rừng phong
thiếu phụ đơn thân loạn
Dốc núi anh
chàng chiếc bóng cuồng
Bất tín những
ai hay hứa cuội
Vô tâm nhiều
kẻ nói năng suông
Tuy nhiên, hiểu
họ còn xa xứ
Vả lại, biết
điều trở lại nguồn !
Mai Xuân Thanh
BUỒN THƯƠNG
Chiều mây thảm đạm
vẽ thu buồn
Lặng lẽ mơ hồ dải
khói buông
Lả lướt tre dầm
sương rã rượi
Đìu hiu bãi tẩm
ngọn điên cuồng
Mùa quăng lũ lụt
chà tê tái
Bão bẻ lều tranh
khoác đoạn trường
Não cảnh cây oằn
ôm lá rụng
Mà thương Nước bạc
phải xa nguồn
Như Thị
THU NHỚ
Hiu hắt hàng
phong đượm sắc buồn
Lá vàng trước
gió nghẹn ngào buông
Cỏ cây trơ
trụi cơn mưa bão
Trời đất mịt
mù trận sóng cuồng
Thu nhớ thuyền
đi nguyền ước hão
Biển chờ
người đợi hẹn thề suông
Tháng năm mòn
mỏi sầu ly biệt
Tóc đã pha
sương lạc cội nguồn.
Nguyễn Thành Tài- 25-9-2018
THU XA CÁCH
Lạnh lẽo heo may
quạnh quẽ buồn
Mây xà xuống thấp
giọt sương buông
Cầu cho gió cuốn
đừng điên đảo
Mong ước mưa rơi
bớt loạn cuồng
Dạ ngẩn ngơ sầu
màn khói lạt
Lòng ngao ngán
tiếc mảnh tình suông
Dòng sông đưa lá
suôi đi mãi
Về chốn xa xăm
...vĩnh biệt nguồn
Thanh Hoà
THU BUỒN
Hai ba tháng
chín đầu thu buồn
Những chiếc
lá vàng chớm thả buông
Theo gió
thoáng qua bay lác đác
Tiếp sầu nhân
thế dâng quay cuồng
Mỗi khi chiều
tắt hoàng hôn hiện
Những áng mây
hồng trôi chẳng suông
Lữ thứ mắt
nhìn về cố quốc
Hỏi thầm sao
cứ mãi xa nguồn ?
Minh-Hồ-26.09.2018
NGUỒN : http://lylang.blogspot.com/2018/09/thu-buon-song-quanghoa-ly-uc-quynh.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*