THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018

EM RẤT HUẾ

EM RẤT HUẾ
Em rất “Huế” mùa thu vàng áo lá
Sương ngủ vùi nên cuối hạ tương tư
Hàng cây nghiêng vi vút hát chia ly
In bóng nước Hương Giang ngày gió tịnh

Chiều hôm ấy nghe như choàng hơi lạnh
Vấn lưng đồi xanh mấy bận khăn mây
Mùa xuân đang từng bước nhẹ qua đây
Đêm phố chợ, lối khuya bày bán trễ.

Mưa dài lắm bởi vì em Em rất Huế
Đường bùn trơn nhão đất bước ai đi
Có những đông mưa bấc ở bên ni
Mà bên nớ người quay về buốt lạnh

Bởi em Huế hạ về oi ả lắm
An Cựu muôn đời nắng đục mưa trong
Toát mồ hôi líp sắn mới ra bông
Đang héo rủ chờ mong bầu mưa sữa

Bởi vì Huế em bốn mùa nó rứa
Tự bao giờ trai gái rất đa tình
Trong ấy tình đất nước với quê hương
Máu bất khuất chảy qua buồng tim phổi

Vì em Huế nên xuân về rất vội
Kỷ niệm buồn hương khói, nến lung linh
Ngậm ngùi theo ngày tháng cũ lênh đênh
Xin vuốt mặt tìm quên vùng quá khứ.

Em rất Huế nên hành trang lữ thứ
Cũng theo hoài ngôn ngữ mạ, mệ, răng
Hò mái nhì, mái đẩy dễ gì quên
Ôi tiếng nói ngọt mềm hương bánh nậm.
Thủy Lâm Synh-Jan. 11, 2011
BÀI HỌA
EM LÀ THÔN NỮ
Em thôn nữ áo bà ba nón lá,
Gắn làng quê từ độ tuổi vô tư
Những sớm mai sương nhỏ giọt lâm ly
Em dậy sớm tới đồng xa yên tịnh.

Nghe hơi sương thấm vai gầy lành lạnh
Khi tia hồng chưa vén khỏi chân mây
Và côn trùng còn rên rỉ đâu đây
Rặng tre biếc đàn cò còn ngủ trễ.

Bình minh ửng tia hồng pha tím huế
Thảm cỏ mềm nâng nhẹ bước chân đi
Cổng chùa làng thấp thoáng bóng sư ni
Chuông buổi sớm thả âm từng giọt lạnh

Cánh đồng vàng đã thấy người nhiều lắm
Đứng dọc bờ quang gánh sẵn ngoài trong
Nào hái,liềm người xuống ruộng vàng bông
Thu hoặch lúa đã hết kỳ măng sữa

Nhiều chất giọng theo vùng miền răng rứa
Nhiều giọng hò cùng câu hát ru tình
Tình nước nhà tình đôi lứa ngát hương
Giữa không khí ban mai căng buồng phổi.

Vui lao động cùng nhanh tay gặt vội
Giọt mồ hôi mái tóc đọng lung linh
Đã qua rồi bao cảnh sống đấp đênh
Qựặn thắt lắm của một thời quá khứ...

Em thôn nữ- dẫu bây giờ đổi mới
Luôn nhớ về thời khăn vấn nhuộm răng
Điệu sẩm soan cò lả cũng không quên
Và rất nhớ món dưa hành rượu nậm./.
Trần Lệ Khánh   25-3-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*