THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,Hải
Rừng,Phan Tự Trí,Lý Đức Quỳnh,
Nguyễn Huy Khôi,Hương Thềm Mây,Hồng Phượng,
NS-Canada,Hoành Trần,Minh Hồ,Minh Thúy,Tr Ngọc Thạch,
Nguyễn Huy Khôi,Hương Thềm Mây,Hồng Phượng,
NS-Canada,Hoành Trần,Minh Hồ,Minh Thúy,Tr Ngọc Thạch,
NGUYỆN CẦU
“Ô thước kiều”
Vô tình lũ bủa cảnh tang
thương
Thê tử cút côi giữa đoạn
trường
Biết cuộc vô thường giăng mọi
nẻo
Nên đời hữu hạn mắc tai ương
Bàng hoàng giã biệt mùa thu úa
Tức tưởi chia lìa buổi lập
đông
Tựa cửa con thơ ngồi ngóng đợi
Ơi Trời ! có thấy tội tình
không?
Ơi Trời ! sao thả nước mênh mông
Răng nỡ rẽ chia nghĩa vợ chồng
Luyến tiếc thân bằng đau đớn
dạ
Nhớ nhung quyến thuộc tái tê
lòng
Mơ mòng bóng dáng khi thăm
ruộng
Mường tượng hình Cha lúc xuống đồng…
Tịnh độ hoa sen vừa hé nở
Nguyện cầu thần thức đến tây
phương
Như Thị
BÀI
HỌA
NGUYỆN ĐỘ TAI QUA
NGUYỆN ĐỘ TAI QUA
Bảo lụt năm nay thật thảm thương
Miền Trung lãnh đủ bởi môi trường
Nguyên nhân cũng tại người làm hại
Cớ sự gây ra nạn dở ương
Sóng gió lôi đình xoay nghịch hướng
Không gian thịnh nộ đảo thu đông
Lũ dâng phủ ngập trùm muôn cảnh
Đất Việt than ôi phải thế không!
Khổ khắp ta bà cõi quạnh mông
Muôn trùng hiểm họa cứ cao chồng
Người trôi vật nổi trời mờ nước
Phố xa cầu đường ruột quặn lòng
Cứu nạn thương tình mà cảm nghĩa
Cưu mang xót dạ nặng tương đồng
Cầu xin Phật độ người dân Việt
Vượt thoát nguy nàn khắp bốn phương
Hải Rừng-8/11/2017
TÌNH CHA MẸ
Lũ tràn quyét sạch quá đau thương
Mấy trẻ còn đâu buổi tựu trường
Xô trắng quàn vương đầu mẹ héo
Tóc xanh chết rũ tuổi mầm ương
Thất thần tưởng tiếng con chiều tối
Hoảng hốt như hình cháu rạng đông
Chẳng thấy xác cho vùi nấm mộ
Ai đời ruột xót thế này không?
Đau đời thuốc độc chích vào mông
Đã chịu vợ chia sớt với chồng
Chẳng thể buông neo hoài giữa bến
Đành nguôi đeo nhớ mãi bên lòng
Hai sương ráng để màu tươi bãi
Một nắng cố cho lúa thắm đồng
Mong gửi con hương về cõi tịnh
Ủ tình cha mẹ gió ngàn phương.
Phan Tự Trí
THẢM THƯƠNG
“Ô thước kiều”
Bão lũ trùng trùng,quá thảm thương
Rừng khai thủy phá…nát môi trường
Ông trời lãnh cảm hoài ngang ngược
Nhân thế vô tình cứ ngạnh ương
Mất mát dài đau từ tháng hạ
Chia lìa thậm khổ đến ngày đông
Vì ai vạ gió dân đành mãi
Mở mắt ra nhìn có được không?
Mở mắt,ruộng vườn…đã quạnh mông
Mất con,mất vợ…nỗi đau chồng
Sinh ly tím mật ngùi thương dạ
Tử biệt bầm gan nghẹn uất lòng
Cả nước nhường cơm tình một cội
Toàn dân sẻ áo nghĩa tương đồng
Đành sao đuổi bắt niềm hoang tưởng
Hý hửng tro tàn tận viễn phương !
Lý Đức Quỳnh
LỜI ĐỒNG CẢM
Bão lũ triền miên thật thảm thương
Sầu đau thê thiết lũa đêm trường!
Đâu rồi trời giáng -gieo tang tóc
Nỡ để dân tình - gánh ẩm ương (?)
Phố xá ngập chìm dầm tiết hạ
Xóm làng tơ tướp xám mầu đông!
Đất đai trù phú mùa trông ngóng
Bỗng chốc hoang tàn hóa sắc không?
Trắng nước tứ bề ngập quạnh mông,
Con thơ mất mẹ,vợ lìa chồng...
Trông lên vời vợi - trời vô cảm,
Ngó xuống mang mang - đất nẫu lòng!
No đói sẻ san lòng rộng mở,
Rách lành đùm bọc dạ bao đồng!
Nhiễu điều phủ giá chung hồn Việt
Tình nghĩa trao nhau ấm bốn phương!
11-2017-Nguyễn Huy Khôi
NGUYỆN ƯỚC
“Ô thước kiều”
Mưa giăng lũ quét cảnh tang thương
Núi lỡ rừng tan nẩu dạ trường
Luật chuyển càn khôn gieo vận dỡ
Quy trình vạn hữu vướng thời ương
Thay mùa gió dữ tung thu úa
Đổi tiết mưa hung tóe nát đông
Nước ngập dâng cao trùm khắp chốn
Nhà trôi người chết tội đời không
Nhà trôi người chết giữa hoang mông
Hiểm họa leo thang mãi chất chồng
Não nuột người thân đau xé dạ
Miên man quyến hữu khổ xeo lòng
Chia lìa thấm ruột khi thăm bến
Cách biệt tình thâm lúc viếng đồng
Nguyện ước Phật ân thường gia hộ
Ban lành cứu độ khắp mười phương.
Hương Thềm mây-(GM.Nguyễn Đình Diệm)
YÊN BÌNH
Năm nay bão tố rắc bi thương
Ào ạt cuốn phăng ... bãi chiến trường
Cửa mất nhà tan, gieo hoạn nạn
Vườn trôi cây đổ, hái kinh ương
Hai hàng lệ nhỏ, giông mùa hạ
Nước mắt mi đầy, bão tiết đông
Ray rứt làm sao hàn gắn được
"Yên bình", cõi tạm có hay không ?
"Yên bình", hai chữ thật xa mong
Giông tố phủ phàng mãi chất chồng
Đất mẹ hao gầy tuôn nước mắt
Lương dân oằn oại đến tâm lòng
Thiên nhiên khắc nghiệt , miền Trung hứng
Bông lúa tiêu điều, nước ngập đồng
Khấn nguyện lòng thành mong cứu rỗi
Ước sao hồng phúc rãi mười phương
HỒNG PHƯỢNG
CẦU XIN…
Ai làm lũ lụt quá đau thương
Đất nước tiêu tan nỗi khổ ương
Mưa bão triền miên buồn thắt ruột
Đêm đêm trằn trọc xót canh trường
Gia đình lạc lõng con tìm bố
Cha mẹ kêu gào giữa đám đông
Thảm trạng nào còn hơn thế nữa
Trời già ông có thấu cho không ?
Thác ngàn cuồn cuộn giữa đồng mông
Cây cối ngổn ngang đổ chất chồng
Nhà cửa quay vòng theo ác lốc
Bò trâu chìm nghỉm thấy đau lòng
Cầu trôi đường ngập như dòng suối
Biển động tràn dâng khắp cánh đồng
Nhân họa ,thiên tai người khốn quẫn
Phật trời xin cứu nạn mười phương !
NS-CANADA
SẺ CHIA
Ác nghiệt trời cao sao chẳng thương!
Lắt lay chi trẻ tuổi vô trường.
Tắt bao hy vọng gia đình mộng,
Dẹp mất tương lai Tổ quốc ương!
Những tưởng mầm xanh khi đẹp hạ
Đâu ngờ lá úa lúc sầu đông.
Trách ai ai trách cho lòng xót,
Vời vợi mắt buồn chốn cõi không!
Ác nghiệt trời cao sao chẳng thương!
Lắt lay chi trẻ tuổi vô trường.
Tắt bao hy vọng gia đình mộng,
Dẹp mất tương lai Tổ quốc ương!
Những tưởng mầm xanh khi đẹp hạ
Đâu ngờ lá úa lúc sầu đông.
Trách ai ai trách cho lòng xót,
Vời vợi mắt buồn chốn cõi không!
Lũ đến bất ngờ nước quá mông!
Cuốn trôi mất tích một ông chồng!
Nghe đài thân tộc đau trong dạ.
Biết được vợ con chết cõi lòng!
Sớm báo đã ngăn đừng xuống ruộng,
Nhanh tin vội cản chớ ra đồng.
Cúi đầu dâng nén nhang thơm lạy,
Về dưới Phật đài cực lạc phương!
Cuốn trôi mất tích một ông chồng!
Nghe đài thân tộc đau trong dạ.
Biết được vợ con chết cõi lòng!
Sớm báo đã ngăn đừng xuống ruộng,
Nhanh tin vội cản chớ ra đồng.
Cúi đầu dâng nén nhang thơm lạy,
Về dưới Phật đài cực lạc phương!
Hoành Trần
NGUYỆN CẦU
Đất trời không thuận gây tang thương
Cho vạn nhân sinh đau khổ trường
Bão lụt tung hoành đập phá hết
Cửa nhà, đường phố nhận tai ương
Hàng hàng lớp lớp mặt sầu úa
Giọt lệ rơi đầy tựa tuyết đông
Chạm cảnh cô liêu nên giá buốt
Cõi lòng khắp nẻo có buồn
không?
Trông đâu cũng nước lũ mênh mông
Cuồn cuộn cuốn trôi nghĩa vợ chồng
Kẻ mất người còn lại khốn đốn
Sống mà như chết liệm tâm lòng
Khi nhìn tan tác bao nhiêu ruộng
Đều bị xác xơ những cánh đồng
Cầu nguyện thiên tai chấm dứt hẳn
Đem bình an mãi mãi muôn phương
Minh Hồ-10.11.2017
CHIA SẺ NIỀM ĐAU
Miền Trung cứ mãi chịu đau thương
Cơn lụt gây ra nỗi thảm trường
Giông gió điên cuồng gây ách nạn
Nước nguồn thác loạn tạo tang ương
Sao nhanh lấp phủ đêm Thu mộng
Mà sớm khơi mào sáng bão đông
Dòng lệ cạn theo đời khốn khó
Ông trời ơi hỡi thấu hay không ?
Gia đình con cái sống lông mông
Mất tích lạc nhau vợ ngóng chồng
Con trẻ đói ăn buồn thấm dạ
Mẹ già khát uống khổ ê lòng
Điêu tàn dập nát vườn rau quả
Xơ xác tan hoang cánh ruộng đồng
Máu ấm tim mềm rung nhịp thở
Tâm từ chia sẻ với muôn phương
Minh Thuý
NGUYỆN CẦU
Thiên tai lũ lụt tạo đau thương
Nhà cửa tiêu tan, trẻ mất trường
Bỏ lớp giữa đường, con dở dở
Mất chồng ngang lối, vợ ương ương
Hoang mang ra ruộng, thân cô quạnh
Buồn tủi vào nhà, xác lạnh đông
Nghịch cảnh vô tình gieo khổ ải
Hỏi rằng ai đó cảm thông không ?
Nước đâu cuồn cuộn tự hoang mông
Gây cảnh tang thương vợ mất chồng
Kẻ lạ nghe tên đau tận dạ
Người quen biết tiếng xót nơi lòng
Một mình lủi thủi, con vào lớp
Cô độc u buồn, vợ xuống đồng
Cầu nguyện vong linh người quá cố
Mau về sống tại cõi tây phương
Thạch Trương-Nov. 15, 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*