QUÊ HƯƠNG BÃO LỤT NỮA RỒI
Quê hương bão lụt
nữa rồi
Chìm trong biển
nước nổi trôi vô bờ
Nhà tan cửa nát
xác xơ
Điêu linh thống
khổ dại khờ hồn đau
Miền Trung đã
nát con tàu
Miền Bắc lại đẫm
một bầu thê lương
Miền Nam ảnh hưởng
thất thường
Đâu đâu cũng ngập
nghẽn đường vỡ đê
Đất chùi núi lở
đèo kè
Cái chết cái sống
kết bè trôi đi
Đâu riêng vùng
thấp nói gì
Trên cao vùng
núi cấp kỳ nước tuôn
Tuôn nhà tuôn cửa
tuôn đường
Thôn quê thành
thị phố phường tiêu sơ
Nước ơi là nước
dại khờ
Lụt ơi là lụt ơ
hờ thế kia
Đớn đau thống khổ
ai chia
Mỗi năm lại đến
không lìa là sao
Chưa nghe có một
năm nào
Quê hương không
lụt không trào nổi trôi
Lại còn bão dọa
ngoài khơi
Tiến vào tiêu nữa
đứng ngồi không yên
Quê hương ta có
Ba Miền
Mỗi Miền đều có
oan khiên hãi hùng
Oan khiên riêng,
oan khiên chung
Riêng - Chung ập
phủ vô cùng đớn đau
Chia sao cho hết
con tàu
Sẻ sao cho cạn
niềm đau nặng oằn
Vậy mà lũ lụt mỗi
năm
Ruột khô tim thắt
hỡi tằm còn tơ!
18-10-2017-Mặc Giang
TIẾNG GỌI MIỀN TRUNG
Miền Trung khúc
ruột nặng tình
Thương nhau từ
thuở mới sinh ra đời
Nhớ nhau từ độ nằm
nôi
Trong vòng tay Mẹ
cõm còi lớn lên
Thân Cha tàn tạ
ruộng đồng
Xuống sông tác
biển bắt còng trèo non
Đói lòng mượn
cháo thay cơm
Ngô khoai đắp đổi
héo mòn thịt da
Nắng thì đổ lửa
thở ra
Mưa thì lũ lụt cửa
nhà tan hoang
Vậy mà bão lụt mỗi
năm
Khô cây trốc cội
xót tằm kéo tơ
Mưa tuôn lũ cuốn
xác xơ
Màn trời chiếu đất
dại khờ hồn đau
Cả năm vắt sức
dãi dầu
Trôi sông đổ biển
ôm đầu bó tay
Người dân thống
nỗi đọa đày
Miền Trung ơi hỡi
nỗi này tình kia
Vậy mà khúc ruột
không lìa
Nhìn nhau ngấn lệ
sẻ chia đoạn đành
Khổ từ mái tóc
còn xanh
Đến nay bạc trắng
tròng trành ra mo
Cảm ơn nghĩa cử
ai cho
Một miếng khi
đói bằng kho khi đầy
Lòng vàng mong mỏi
góp tay
Xin vang tiếng gọi
tỏ bày Miền Trung.
Ngày 08-11-2017-TNT Mặc Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*