THƠ XƯỚNG HỌA
Như Thị,Hoành
Châu, Lý Đức Quỳnh,Huy Khôi,Như
Thu"2",
Phan Tự Trí,Minh Thúy,Minh Hồ,Hải Rừng,NS-Canada,
Sông Thu,Hồng Phượng,Trần Như Tùng"2",
Trương Ngọc Thạch,Thanh Hòa,Hương Thềm Mây,
Sông Thu,Hồng Phượng,Trần Như Tùng"2",
Trương Ngọc Thạch,Thanh Hòa,Hương Thềm Mây,
BUỒN TÀN THU
Nào quên lá rụng nẻo sương mù
Cõng mảnh tình đông đến mệt
nhừ
Đã tỏ tinh thần là thực tế
Nên nhìn ảo mộng cũng phù du
Mây trùm nghiệt ngã màn đau
đớn
Lũ bện cơ hàn cảnh ngất ngư
Biết ở ,về… đi..thường giã
biệt
Sao buồn thả khói quyện vào
thu
Như Thị
BÀI
HỌA
THU QUÊ XƯA
Chiều xuống đốt đồng thu khói mù
Cùng ông vật vã mỏi thân nhừ
Từ nào bình dị thời dân dã
Cho đến giàu sang làm khách du
Thương cuối bãi lơ thơ mái ngói
Yêu đầu ghềnh rãi rác nhà ngư
Thu đi , thu biệt ... muôn lần nhớ
Giông gió, mưa dầm vẫn mến thu
Hoành Châu
Chiều xuống đốt đồng thu khói mù
Cùng ông vật vã mỏi thân nhừ
Từ nào bình dị thời dân dã
Cho đến giàu sang làm khách du
Thương cuối bãi lơ thơ mái ngói
Yêu đầu ghềnh rãi rác nhà ngư
Thu đi , thu biệt ... muôn lần nhớ
Giông gió, mưa dầm vẫn mến thu
Hoành Châu
THA HƯƠNG
Xám xịt vòm đông túa mịt mù
Lòng quê sóng gió nổi ninh nhừ
Phiêu câu mái đẩy buồn xa trú
Lãng khúc nam bằng chạnh viễn du
Ủ mộng hương hoa nhờ cỏ rác
Đưa đời giá áo cậy tiều
ngư
Trường kỳ vượt khó vui cùng phận
Lặng tiễn trưa hè,biệt tối thu…
Lý Đức Quỳnh
RỠN
BÓNG THU
Ảm đạm sương giăng trải mịt mù
Lằn lưng trở tiết vặn đau nhừ!
Vẫn ham thơ rượu say giao quảng,
Vẫn nhởn gió trăng khoái lãng du!
Vượt rẻo sơn hà tầm gỏi bống *
Qua miền hải đảo thưởng bào ngư...
Nhàn đàm,...cùng bạn vui thù tạc
Mượn chén Lưu Linh rỡn
bóng thu!
Nguyễn Huy Khôi
* GỎI BỐNG : là món ăn đặc sản của Sông Lô Tuyên Quang
* BÀO NGƯ : là hải sản quý .
CHIỀU
ÊM Ả
Bởi chốn trần ai lấm bụi mù!
Bôn ba xứ lạ khiến thân nhừ!
Bao lần phó mặc đời rong ruổi
Đôi lúc ưu phiền kiếp lãng du
Nhớ buổi quay về thăm Núi Ngự
Đợi thuyền ghé lại viếng Hòn Ngư
Kề vai thưởng ngoạn chiều êm ả!
Ấm áp tâm lành dẫu cuối thu.
Bởi chốn trần ai lấm bụi mù!
Bôn ba xứ lạ khiến thân nhừ!
Bao lần phó mặc đời rong ruổi
Đôi lúc ưu phiền kiếp lãng du
Nhớ buổi quay về thăm Núi Ngự
Đợi thuyền ghé lại viếng Hòn Ngư
Kề vai thưởng ngoạn chiều êm ả!
Ấm áp tâm lành dẫu cuối thu.
Như Thu
BUỒN TÀN THU
Lối cũ đường xưa vẫn mịt mù
Quê hương nhìn lại dạ thêm nhừ
Tha phương chìm đắm đời hoang tưởng
Viễn xứ thẩn thờ cảnh mộng du
Thương xót tai ương vùng biển cả
Đau buồn số phận kiếp dân ngư
Quê nhà bão lụt triền miên khổ
Nghe lịm vào hồn buổi cuối thu
Minh Thuý -Tháng 11-2017
SAY GIỮA TRỜI THU
Tưởng như nằm giữa lửa xoay mù
Đốt món tình ta rõ nát nhừ
Ê ẩm mới qua hồi lãng xẹt
Mỏi mòn mai mốt chuyến phiêu du
Rượu vay chẳng lẽ hoài xin xỉn
Hồn mượn ai đời mãi ngất ngư
Loáng ánh sao mờ soi chẳng thấu
Trăng chìm đau đáu mảnh trời thu.
Phan Tự Trí
THU BUỒN
Nhớ những chiều xưa gió thổi mù
Bầu trời đầy lá vàng bay nhừ
Tạo nên hình ảhh buồn rười rượi
Gây cõi lòng người khó lãng du
Mỗi độ đêm về tâm xáo động
Những khi nghe tiếng cành cây ngư
Chuyển lay cảm tưởng như than thở
Đông sắp đến rồi lạnh lẽo Thu !
Minh Hồ-16.11.2017
BUỒN SANG ĐÔNG
Chớm đã sang đông cảnh tối mù
Đêm dài khắc khoải mệt say nhừ
Thân già chán ngấy đời neo bến
Tuổi trẻ cuồng si bước lảng du
Dũng khí lên rừng thành mãnh thú
Mưu thiêng xuống biển hóa kềnh ngư
Ngày về đất Mẹ sao chưa khắc
Đợi mãi chồn chân biết mấy thu!
Hải Rừng
THU TÀN
Mưa dai giăng mắc đám mây mù
Giữ áo che vai tay mỏi nhừ
Thời tiết đổi thay lòng khắc khoải
Giang hồ tạm gác bước phiêu du
Lá vàng buồn bã chờ đông giá
Liểu rũ mơ màng nhớ bóng ngư
Lảng vảng chân ai ngoài ngõ vắng
Dạ buồn tê tái buổi tàn thu !
NS-CANADA
NẢN BƯỚC PHIÊU DU
Chiều xuống, sương giăng tỏa mịt mù
Giang hồ đà nản bước phiêu du
Ngoái về quê cũ, tâm dằn vặt
Nhìn tới đường xa, mắt mỏi nhừ
Trời đất mênh mang mờ bóng nhạn
Sông hồ biền biệt khuất tăm ngư
Người xưa biết có còn mong đợi
Hay đã khép lòng trong tuổi thu ?
Sông Thu
CẦU XIN
Rừng xưa khép kín, sợi giăng mù
Gió tạt chim chao cánh mỏi nhừ
Bão táp kìm chân người lãng tử
Mua sa cản lối kẻ ngao du
Đồng hoang lúa chết trôi mầm sống
Sóng lớn xô bờ dạt bến ngư
Một cõi ta bà chưa tạm ổn
Cầu xin phẳng lặng được bao thu !
Hồng Phượng
THƯA KHÔI NGUYÊN ĐỆ
Trời ơi ! Mất kính khác chi mù
Lão hữu va đầu vỡ cuối thu.
Nhìn đất sai thời đành tốc tẩu
Trông trời phạm thế phải lang du.
Chữ minh tọt mất khi hành đạo
Chữ ngố khoác vào buổi thực ngư.
Bị lột quả tang trong bát cú
Thất ngôn huỵch toẹt khiến đâu nhừ !
Trần Như Tùng
CẢM ĐỀ
Trân tặng:Minh Thúy!
Nẻo về thăm thẳm tuyệt xa mù...
Ngẫm lại cố hương đủ mệt nhừ!?
Nửa xót quê nhà,...mơ thắc thỏm,
Nửa sầu đất khách,...mộng hoang du!
Rừng vàng trời đọa tàn sơn địa,
Biển bạc giặc xâm cướp hải ngư!
Nhớ nước thương nòi,...đau trở giấc
Mang mang sương khói...thoắt...tàn thu!
Nguyễn Huy Khôi
Nguyễn Huy Khôi
LŨ LỤT
Bỗng chốc tương lai hóa mịt mù
Chống cơn bão lũ thịt xương nhừ
Tối, nhà đóng cửa, nghe tin tức
Sáng, nước lên giường, tưởng mộng du
Đồng ruộng, xác trôi như rác rưởi
Phố phường, xe nổi tựa kình ngư
Buồn cho phận số dân mình quá
Tai họa đè lên buổi cuối thu
Thạch Trương-Nov. 2017
XA QUÊ
“Gởi
anh Huy Khôi”
Lặng lẽ mình ên ngắm khói mù
Quê hương cách trở dạ đau nhừ!
Thời gian in dấu đường phiêu lãng
Năm tháng phai màu gót viễn du
Ngây ngất môi mềm say bến mộng
Thẫn thờ dáng nhỏ biệt làng ngư
Bơ vơ đất lạ hồn tê tái!
Ngẫm lại xa nhà đã mấy thu!
Như Thu
NHỚ NHÉ QUA CHƠI
Chỗ huynh đang dịp bụi bay mù
Đành chịu lang thang đón gió thu..
Ra phố nhiều ma tha thướt dọa
Lên chùa lắm khói phất phơ du.
Thân già lẫn cẫn da bọc cốt
Thơ cóc thầm thì cẩu đớp ngư.
Nhớ nhé xuân này qua Phú Thọ
Để mà hưởng thụ cọ bung nhừ
Trần Như Tùng
KỶ NIỆM TUỔI THƠ
Không gian ảm đạm lá bay mù
Tre chắn bờ đê,lũ thốc nhừ
Nước mạnh hàng năm tràn rẫy núi
Gió to mỗi độ quật trung du
Nguồn êm,trời lặng xoay bầy điểu
Cơn tạnh sóng dừng rãi đám ngư*
Được dịp trẻ con ra sức lượm
Cơ man cá cạn mặc tình thu
Thanh Hòa
*sau khi nước rút cá mắc cạn trên bờ đê,chim
lượn tìm mồi.
BUỔI CUỐI THU
Gió thả đông về trải lạnh mù
Mang mùa bấc lại chuyển thân nhừ
Lòng ưa biển cả hoài mơ tưởng
Dạ thích non sông mãi mộng du
Vượt suối lên đèo nhìn nguyệt lộng
Qua thuyền xuống biển ngắm nhân ngư
Vui tình tuế nguyệt lời muôn thuở
Dẫu đã chân chồn buổi cuối thu
Hương Thềm Mây-(GM.Nguyễn Đình Diệm. )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*