THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

THƠ XƯỚNG HỌA


Phạm Duy Lương, Phan Tự Trí ,Như Thị,
Thục Nguyên,Nguyễn Văn Đắc,Hải Rừng,
Trần Như Tùng,Đào Nguyên Lịch,Hoành Trần

NAM CHÂM ĐIỆN
Cục sắt vô hồn giữa nổi trôi
Nhờ pha tiếp sức phổng lên rồi
Vôn xoay để lõi sinh từ tính
Oát giục cho tôn bám lợi nồi
Thế mạnh trăm trường vây quấn quýt
Nguồn khan một bóng chỏng chơ ngồi
Cầu giao cụ tổng đừng khi sập
Kẻo lại vô hàng rỉ nát thôi !
28 - 11 - 2016
Phạm Duy Lương
BÀI HỌA
GIẺ RÁCH 
Xuất thân từ vải cuối đời trôi
Được gặp Thầy Lương số nổi rồi
Sáng  mửng chưa chi đà rửa bếp
Tối thui không nớ lại lau nồi 
Xà bông sàn gỗ còng lưng xát
Chất tẩy thau nhôm chỏng đít ngồi
Có nát đến mô đừng vội vút
Đang còn ... chớ tưởng, cứ dùng thôi !
Phan Tự Trí – 28-11-2016
CẢM ĐÔNG
Cơ hàn trĩu nặng  gánh mùa trôi
Lạnh lẽo trùm đan khốn khổ rồi…
Cảm bụi đời ăn cầm thiếu đũa
Nhìn cô tử* đói cạo không nồi
Gầm toa rã họng nào nơi xuống
Xó chợ tàn canh chẳng chỗ ngồi
Cám cảnh tình đông dầm não nuột
Tiêu điều quạnh quẽ phải đành thôi
Như Thị
*Người con mồ côi
BUÔNG XUÔI
Như dòng nước bạc lặng lờ trôi
Trôi xuống, trôi lên, lắm nỗi rồi
Tiền đã cạn queo, đành bóp bụng
Gạo còn đâu nữa, phải treo nồi
Cảnh tình khốn khó nên trăn trở
Lòng dạ nôn nao cứ đứng ngồi
Chẳng biết bao giờ qua sóng gió ?
Thôi thì phó mặc lão Trời thôi
Thục Nguyên
THỜI GIAN
Từng giây tích tắc tháng ngày trôi
Hiện tại kề bên quá khứ rồi
Sức trẻ thép tôi nung chí lớn
Gìa nua lửa cạn đỏ quanh nồi
Người khôn phấn đấu không dừng nghỉ
Kẻ dại bi quan đứng với ngồi
Hạnh phúc không là quà biếu tặng
Mồ hôi đánh đổi thế mà thôi!
           Huế, 28/11/2016
 Tâm Trung Nguyễn văn Đắc
ĐỔI CHỖ RỒI!
Thời gian cuống xoáy chẳng ngừng trôi
Biển đảo như chừng đổi chỗ  rồi
Sóng nước môi sinh không cá lưới
Ngư dân công của chẳng cơm nồi
Buồn thiu dõi mắt bà con đứng
Khóc ré chồn chân cháu chắc ngồi
Trời ngó xem ra đành ngoảnh mặt
Thương em muốn ngỏ xót xa thôi!
Hải Rừng
28-11-2016
NAM CHÂM ĐIỆN HÚT
Ngẫm nghĩ cả chiều vẫn chẳng trôi
Chao ôi đèn ống bật kia rồi
Vào bàn nâng bút lời xa giấy
Đến bữa cầm muôi ý giữa nồi.
Sửa lại câu từ hoan hỉ chép
Luận về nghĩa lí thản nhiên ngồi.
Nam châm điện chính là thơ xướng
Hút họa nơi nhau mạnh quá thôi .
Trần Như Tùng
BÔN BA KIẾM SỐNG
Như là nước chảy cuốn bèo trôi
Dầu dãi nắng mưa nếm trải rồi
Làm lụng nhọc nhằn mà cạn túi
Xoay vần vất vả vẫn vơi nồi
Hướng về nguồn cội khi ăn ngủ
Nhớ tới ông cha lúc đứng ngồi
Biền biệt xa quê vì cuộc sống
Buồn sao sớm tối thế này thôi!
Đaò nguyên Lịch

KHÔNG GIA ĐÌNH 
Nước mắt tràn nghiêng rửa má trôi,
Chút cơm dằm muối quá thiu rồi,
Nằm lăn xó chợ thân không áo,
Nép dưới chân cầu bếp thiếu nồi.
Nghe kẻng tựu trường thèm đến đứng,
Thấy thầy lên lớp thích vô ngồi,
Thương thay thằng bé không nhà cửa,
Cảm phận thân gầy quá tội thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*