THANH HÒA-CAO BỒI GIÀ-ĐÀO NGUYÊN LỊCH-NHƯ THU- THỤC NGUYÊN- NGUYỄN VĨNH BÃO- PHAN TỰ TRÍ- NHƯ THỊ- VĂN THANH- LÝ ĐỨC QUỲNH- TRẦN NHƯ TÙNG- SÔNG THU- THY LỆ TRANG-Thủy Lâm Synh
BÀI XƯỚNG
RA ĐI
Mây trắng xa dần khuất bóng quê
Mênh mang ấp ủ mãi câu thề
Tương lai tuổi trẻ xui tâm quyết
Viễn cảnh mẹ già khiến dạ tê
Gạt lệ, quê hương đành giã biệt
Rơi châu,mộng ước nỡ tung hê?
Ra đi gói ghém tròn thương nhớ
Trở lại ngày nào,thỏa đắm mê.
Thanh Hòa
BÀI HỌA:
NHỮNG THẸN
Trăn trở khôn nguôi những nguyện thề
Bao mùa đăm đắm hướng về quê
Thăm làng dạ tưởng vui rộn rã
Gặp mẹ lòng nghe sướng hả hê
Sao số long đong đầy cách trở
Mà đời thăm thẳm lắm đường mê
Nên ngày quay tháng, vòng xa tít
Mãi buốt lòng già nỗi tái tê…
CAO BỒI GIÀ
09-11-2016
LÒNG NGƯỜI XA XỨ
Cứ buồn da diết phải xa quê
Đã lỡ đâu như buổi hẹn thề
Hướng tới tổ tiên mà dạ xót
nhìn về nguồn cội lại lòng tê
Mong khi hội ngộ cho vui vẻ
ước lúc sum vầy để hả hê
Biền biệt bao năm nơi xứ lạ
Quay về chỉ thấy ở trong mê.
Đào Nguyên Lịch
THĂM BẠN CŨ
Rộn ràng mua vé sớm về quê
Tìm lại cô em bím tóc thề
Ngoài ngõ người rằng qua chốn nớ
Đầu làng kẻ bảo sống bên tê
Ra đường gặp gỡ cười vui sướng
Ngồi quán trêu đùa nói hả hê
Mấy chục năm rồi xa bạn cũ
Bồi hồi xúc động ngỡ còn mê!
Như Thu
KỶ NIỆM
Nỗi nhớ dày vò đến tái tê
Chỉ vì rạo rực chuyến về quê
Để nhìn ruộng lúa, lòng thanh thản
Được gặp người thân, dạ hả hê
Ngày ấy tuổi thơ, từng đắm đuối
Giờ đây bóng xế, vẫn đam mê
Biết bao kỷ niệm thời niên thiếu
Còn giữ trong tim mái tóc thề
Thục Nguyên
XIN NGƯỜI
Về thăm mấy bữa lại xa quê
Ôm mộng mơ theo với nguyện thề
Ao cá luống khoai quen lối ấy
Bụi tre hàng lúa nhớ bên tê
Ngày chia tay đến lòng đau thắt
Giờ hẹn chân đi dạ “hả hê”!
Cách mặt làm sao mà biết được
Xin người giữ lấy chớ si mê
Nguyễn Vĩnh Bão
ƯỚC
Bồi hồi xa vắng nặng hồn quê
Mãi nhớ từng nơi gửi hẹn thề
Thân vọng tha hương lòng thấm muộn
Trông vời cố quốc dạ càng tê
Đêm nào tay chạm mà e lệ
Giờ được mặt mừng mới hả hê
Những ước một ngày vui trở lại
Để đời hết đắm giữa cuồng mê.
PHAN TỰ TRÍ – 09-11-2016
TÌNH QUÊ CŨ
Khắc khoải bao ngày cách biệt quê
Người ơi có nhớ giữ lời thề
Còn chăng tha thiết khi cơ khổ ?
Hay đã hững hờ lúc tái tê
Đừng tưởng đang thời mà hả hả
Để rồi hết vận lại hê hê
Hãy gìn một góc lưu tình cũ
Thì lợi dưỡng nào cũng chẳng mê
Như Thị
RA ĐI
Mây trắng xa dần khuất bóng quê
Mênh mang ấp ủ mãi câu thề
Tương lai tuổi trẻ xui tâm quyết
Viễn cảnh mẹ già khiến dạ tê
Gạt lệ, quê hương đành giã biệt
Rơi châu,mộng ước nỡ tung hê?
Ra đi gói ghém tròn thương nhớ
Trở lại ngày nào,thỏa đắm mê.
Thanh Hòa
BÀI HỌA:
NHỮNG THẸN
Trăn trở khôn nguôi những nguyện thề
Bao mùa đăm đắm hướng về quê
Thăm làng dạ tưởng vui rộn rã
Gặp mẹ lòng nghe sướng hả hê
Sao số long đong đầy cách trở
Mà đời thăm thẳm lắm đường mê
Nên ngày quay tháng, vòng xa tít
Mãi buốt lòng già nỗi tái tê…
CAO BỒI GIÀ
09-11-2016
LÒNG NGƯỜI XA XỨ
Cứ buồn da diết phải xa quê
Đã lỡ đâu như buổi hẹn thề
Hướng tới tổ tiên mà dạ xót
nhìn về nguồn cội lại lòng tê
Mong khi hội ngộ cho vui vẻ
ước lúc sum vầy để hả hê
Biền biệt bao năm nơi xứ lạ
Quay về chỉ thấy ở trong mê.
Đào Nguyên Lịch
THĂM BẠN CŨ
Rộn ràng mua vé sớm về quê
Tìm lại cô em bím tóc thề
Ngoài ngõ người rằng qua chốn nớ
Đầu làng kẻ bảo sống bên tê
Ra đường gặp gỡ cười vui sướng
Ngồi quán trêu đùa nói hả hê
Mấy chục năm rồi xa bạn cũ
Bồi hồi xúc động ngỡ còn mê!
Như Thu
KỶ NIỆM
Nỗi nhớ dày vò đến tái tê
Chỉ vì rạo rực chuyến về quê
Để nhìn ruộng lúa, lòng thanh thản
Được gặp người thân, dạ hả hê
Ngày ấy tuổi thơ, từng đắm đuối
Giờ đây bóng xế, vẫn đam mê
Biết bao kỷ niệm thời niên thiếu
Còn giữ trong tim mái tóc thề
Thục Nguyên
XIN NGƯỜI
Về thăm mấy bữa lại xa quê
Ôm mộng mơ theo với nguyện thề
Ao cá luống khoai quen lối ấy
Bụi tre hàng lúa nhớ bên tê
Ngày chia tay đến lòng đau thắt
Giờ hẹn chân đi dạ “hả hê”!
Cách mặt làm sao mà biết được
Xin người giữ lấy chớ si mê
Nguyễn Vĩnh Bão
ƯỚC
Bồi hồi xa vắng nặng hồn quê
Mãi nhớ từng nơi gửi hẹn thề
Thân vọng tha hương lòng thấm muộn
Trông vời cố quốc dạ càng tê
Đêm nào tay chạm mà e lệ
Giờ được mặt mừng mới hả hê
Những ước một ngày vui trở lại
Để đời hết đắm giữa cuồng mê.
PHAN TỰ TRÍ – 09-11-2016
TÌNH QUÊ CŨ
Khắc khoải bao ngày cách biệt quê
Người ơi có nhớ giữ lời thề
Còn chăng tha thiết khi cơ khổ ?
Hay đã hững hờ lúc tái tê
Đừng tưởng đang thời mà hả hả
Để rồi hết vận lại hê hê
Hãy gìn một góc lưu tình cũ
Thì lợi dưỡng nào cũng chẳng mê
Như Thị
QUÊ LÀNG
Lam
chiều khói toả, nhớ làng quê
Hò
hẹn ngày xưa chẳng vẹn thề
Chiếc
bóng thân yêu, hoài vẫn nhớ
Nỗi
buồn ly biệt, mãi còn tê
Mong
ngày hội ngộ, lòng nao nức
Chờ
lúc đoàn viên, dạ hả hê
Bao
giờ non nước thôi dông tố
Biển
lặng trời êm, thoát cảnh mê
Văn Thanh
XA QUÊ
Xa lìa từ độ trốn nghèo quê
Gần bốn mươi năm bội ước thề
Côi cút thời gian mòn bóng cỗi
Lạc loài cát bụi đuối lòng tê
Ăn sương vạc tối kêu ngào nghẹn
Đón tổ chim chiều gọi hỷ hê
Nỗi nhớ âm thầm tim nhói quặn
Đêm dài chờn chập vía hồn mê…
Lý Đức Quỳnh
XA QUÊ
Xa lìa từ độ trốn nghèo quê
Gần bốn mươi năm bội ước thề
Côi cút thời gian mòn bóng cỗi
Lạc loài cát bụi đuối lòng tê
Ăn sương vạc tối kêu ngào nghẹn
Đón tổ chim chiều gọi hỷ hê
Nỗi nhớ âm thầm tim nhói quặn
Đêm dài chờn chập vía hồn mê…
Lý Đức Quỳnh
MUỐN ĐỔI ĐỜI
Không
thể mãi nghèo ở xó quê
Ra
đi đêm ấy ngắm trăng thề.
Mong
con thoát khỏi đời tăm tối
Muốn
mẹ đoạn dần nỗi tái tê.
Trước
mặt sương giăng mờ mịt hứ
Trên
người tay trắng khó khăn hê.
Làm
trai cho đáng nên trai chứ
Giây
phút huy hoàng chưa dám mê
Trần Như Tùng
MƠ NGÀY TRỞ LẠI
Bao
năm chịu cảnh sống lìa quê
Dứt
áo ra đi thỏa hẹn thề
Đất
lạ, phương xa, lòng khắc khoải
Thân
cô, cảnh chiếc, dạ sầu tê
Nhớ
khi ly biệt buồn da diết
Hẹn
lúc quay về vui hả hê
Trên
mảnh đất xưa, làng xóm cũ
Nhà
ta, ta ở sướng như mê.
Sông Thu
LỖI HẸN
“Họa bốn vần”
Bâng
khuâng nhớ lại cảnh đồng quê
Bát
ngát dòng sông ánh nguyệt thề
Mái
đẩy... nhịp buồn buông tiếc nhớ
Câu
hò...điệu lắng gợi sầu tê
Người
đi khắc khoải câu chung thủy
Kẻ ở
mơ hồ nỗi mộng mê
Cánh
nhạn chập chùng sương tuyết phủ
Bao
năm biền biệt...vẫn chưa về !
Thy Lệ Trang
THA HƯƠNG
Ra đi bóng tối tiễn xa quê
Ruột thắt từng cơn lỗi ước thề
Mỗi độ xuân qua bờ mắt tủi
Bao lần đông tới bến môi tê
Sinh ly nghĩa mẹ đành ôm ấp
Tử biệt tình cha khó hả hê
Một kiếp tha hương đời luân lạc
Cầm bằng lộc nát dưới mưa mê.
Ra đi bóng tối tiễn xa quê
Ruột thắt từng cơn lỗi ước thề
Mỗi độ xuân qua bờ mắt tủi
Bao lần đông tới bến môi tê
Sinh ly nghĩa mẹ đành ôm ấp
Tử biệt tình cha khó hả hê
Một kiếp tha hương đời luân lạc
Cầm bằng lộc nát dưới mưa mê.
Thủy Lâm Synh
Nov. 21, 2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*