|
MẶC XUÂN! - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Quên gói chút nồng dành hong tuổi hạc
Nhăn nheo đời nên rét cứa từng cơn
( LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
|
|
|
|
ĐÔNG - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Lá vàng rụng xuống
Giọt sương chợt thức
Trôi giữa vô thường.
( LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
|
HOA GIANG HỒ ! - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Gánh câu lục bát qua sông
Nửa đường tước vận phơi đông lạnh lùng
( LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
|
BỐN MÙA AN NHIÊN - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Thu- hạ -đông... mầm đã nhú xuân
Dẫu từng điêu đứng biết bao lần
Choàng vai cô tịch như bằng hữu
Bất chợt bên thềm hé nụ ngân !
(LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
|
TÌNH SẦU ! - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Bao mùa qua đi ngồi cầm tình sầu
Chiều buông đìu hiu chìm sâu dòng sông
Khơi xa mong tìm về nơi nguồn xưa
Người sao đong đưa quăng rơi hương nồng
( LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
|
THƠ KHÔNG MÙA! TIỆC RƯỢU GIỮA ĐỒNG! - Thơ LÊ ĐĂNG MÀNH
|
|
Thơ nuôi tâm như máu nuôi xương thịt
Bồng bềnh trôi nhưng vẫn náu trạm nhiên
Mùa thì thay, xin thơ luôn phục vị
Cho cảo thơm tỏa mãi nét uyên nguyên !
(LÊ ĐĂNG MÀNH)
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*