Khiếm thính từng qua khổ lắm rồi
Mà em bay bổng đến chơi vơi
Nhạc nền tha thướt nâng làn múa
Đèn nến lung linh quấn nụ cười
Trực giác đưa đường hơi thở nén
Trái tim mách lối tiếng đàn rơi
Trao bao nhiêu giải
cho bù được
Khoảng lặng còn đau những mảnh đời.
Phan Tự Trí
LẶNG LẼ NỞ HOA
Nhìn dáng em thương chợt hiểu rồi
Nỗi buồn khuyết tật chứa đầy vơi.
Tay thon bình thản thay lời thoại
Mắt ướt mênh mông giữ nét cười.
Nỗi thiếu không cho mình chững lại
Tình người chẳng để bạn buông rơi.
Có công mài sắt lời xưa dạy
Lặng lẽ dâng hoa tặng cuộc đời.
Trần Như Tùng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*