THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

CÔNG BẰNG


CÔNG BẰNG
Lâu ni chủ bút bận nhiều chăng ?
Thơ gởi hôm rày chẳng thấy đăng
Chắc đọc dàn bài nghe rối rắm
Hay vì bố cục quá lăng nhăng
Ngày chưa có nến càng yêu đuốc
Nay được điện rồi lại phụ trăng
Thử hỏi trời xanh ai chịu thấu
Ở ăn như rứa thiếu công bằng

                           Trần Ngộ 
BÀI HỌA
THĂNG BẰNG!

Hư không nặng nhẹ rõ hay chăng?
Tham đó e người lại bỏ đăng
Bất tịnh vì lòng thường nghĩ cuội
Vô ưu bởi dạ chẳng làm nhăng
Trần ai khốn đốn do cừu hận
Thế giới yên bình biết thưởng trăng
Năm uẩn mất tăm- rồi hiện hữu
Quán soi để sống giữ thăng bằng!

                                  LĐMNhư Thị
MẤY KẺ BẰNG

Rầu thúi ai mà biết thấu chăng ?
Gửi nhiều chẳng có báo mô đăng
Lợt tình ông nọ chê hời hợt
Nhoe ý bà kia bảo nhố nhăng
Tập viết thôi đành cho hết điện
Dùi mài mặc kệ hãy còn trăng
Bảng vàng mai mốt nom cho kỹ
Không khéo khắp nơi mấy kẻ bằng.

                                 Phan Tự Trí


KHÓ THĂNG BẰNG

Lòng sung lòng vả khác chi chăng
Bàn chuyện thơ đưa gửi web đăng
Niêm luật chu toàn đầy vất vả
Đối vần hoàn thiện khó nhung nhăng.
Những mong tác phẩm phô trời đất
Để mát tâm hồn ngắm ánh trăng.
Mất dấu nên thường như hụt hẫng
Khiến cho giây phút khó thăng bằng !

                             Trần Như Tùng

BẤT BẰNG !

Than trách nhân tình đó phải chăng?
Chuyện đời báo chí vẫn thường đăng
Oan sai chồng chất gây mâu thuẫn
Xử lý trật trầy hóa  cuội nhăng
Chớ tưởng đơn thưa mà được việc
Nếu chưa bì gởi chỉ mò trăng
Vì ai mọi sự thành như rứa?
Tệ thế nên thiên hạ bất bằng.

                                  Hồ Trọng Trí
           CÔNG BẰNG
        Chủ bút dù rằng có bận chăng
        Bài hay sao nở bỏ không đăng (?!)
        Tứ thơ đánh thẳng phường vô lại
        Bút thép đâm bồi lũ nhố nhăng
        Nghĩa lớn hy sinh đành phụ đuốc
        Tâm thành quyết giữ sáng tình trăng
        Bền lòng vững chí không do dự
        Trực diện chung tay xóa bất bằng
                  Lê Văn Thanh

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

GIỌNG QUÊ!

                                       
                                                  BÀI 1
GIỌNG MIỀNG!  

Lúc xưa nghe trạo cấy con ôông
Hắn bôống mà ưa chuyện lấy dôông
Đạp nác đau khu ngồi chỏm hỏm
Lôông khoai mỏi cẳng đứng chôông môông
Đi bòn ló rụng quên cầm mủng
Cuốc voọc chôống gieo nỏ troọc vôồng
Bọ dọa ra giêng tau gả trấp
Rọt ưng mà mẹng chối là khôông!

                                   Lê Đăng Mành

GIỌNG MIỀNG PHA MỀNH  

Khôông nghe bọ nói: há ri ôông
Nửa cấy nửa trai nỏ dám dôông
Nác uống nhi tru … đòi xuống rọng
Cơm ăn tợ khái … mắc dòm môông
Mần truồng bò truốt từ trăm hoánh
Dại mái me nư tận chín vôồng
Mạ biểu chi bằng mi xút giá
Ứ ừ ! mắt chớp, mẹng: khôông khôông !

Phan Tự Trí

Chú thích:
Khôông = không
bọ = bố
há ri = thế này
ôông = hông
há ri ôông = thế này ông ạ
Nửa cấy nửa trai  = Nửa gái nửa trai = bôống
nhi tru = nước thì uống như trâu uống
rọng = ruộng, trâu đòi xuống ruộng uống nước
tợ khái = ăn như hổ ăn
dòm = nhìn
truốt= mất; bò truốt = bò mất
mần truồng = làm chuồng - có câu "mất bò mới lo làm chuồng"- Ở đây bò đã mất tám hoánh, trăm hoánh rồi mới mần truồng.
Dại mái = nối thêm mái, chái
me nư = con bê nó lồng, chạy ... 
xút giá = xuất giá


                                                           BÀI 2
GIỌNG MIỀNG!
Nằm nghe bọ mạ trạo troong chờng
Con cấy trôốc to phải lấy dôông
Kho đuốc bắc soong quên choọng cặn
Ra mương tát roọng nỏ đem troòng
Xuốc cươi lôồng mốt van cùn chủi
Sương nác nửa thùng trối mỏi môông
Như nón mất quai cuần đáy trửa
Nòong nanh in rứa mụ ưng khôông!!?
                                       Lê đăng Mành
Câu 1: nằm nghe cha mẹ nói chuyện trong dường
Câu 2:ý là con gái lớn rồi lo gã chồng
Câu 3:kho nước ruốc mà quên đãi cát
Câu 4:đi tát nước không đem gàu:troòng
Câu 5: quét sân thì mỗi nhát mỗi bên
Câu 6: ganh nước không đây nói mỏi mông
Câu 7:tròng trành như nón không quai
Quần đáy giữa : khi trước phụ nữ mặc váy
Sau Minh Mạng cấm phụ nữ mặc quần không đáy(váy)
Phải mặc quần đáy giữa
 Tháng tám có chiếu vua ra,
Cấm quần không đáy người ta hãi hùng.
Không đi thì chợ không đông,
Đi thì phải mượn quần chồng sao đang
Câu 8 :xí xọn như rứa bà có yêu mến không


GIỌNG QUẢNG TRỊ

Nằm đêm đấy trấm ướt tràn chờng.
Con cấy mà ri khó có dôông
Chả gạo trày văng may bể trán
Chiên tôm mợ bắn chút mù troòng
Đời mô trai cũng ưng tròn bụ
Hiếm thuở có thằng muốn lép môông
Nghe trạo bựa ni eng hắn tới
Coi chừng lộ chuyện xấu nghe khôông

                          TRẦN NGỘ


GIỌNG NGHỆ!
Mần chi trọ trẹ mại trên chờng
Nhi cú ri mà cụng kiếm dôông ?
Bừa đạ kỵ tề răng bỏ trọoc
Nác mô đầy đụ lại quên troòng
Vốống nằm méch mạ lo chùi mấn
Trớ ở lừa eng vội chổổng môông
Nết nớ đoong quăng vưa mấy đọi
Con nhà như rứa dễ mê khôông ?

                 Phan Tự Trí
Biên Hòa

1. Làm gì mà cứ trọ trẹ mãi trên dường
2. Xấu như cú mà cũng đòi lấy chồng
3. Bừa chưa kỹ sao đã lên luống
4. Nước chưa đủ mà quên gàu
5. Nằm vụng về lại mách mẹ lau chùi váy
6. Ở không chín chắn, vội chổng mông lừa anh
7. Nết na như vậy đong mà quẳng đi vừa được mấy bát
8. Con nhà như thế, dễ thương không ?



NƯƠNG CẢNH GIÀ LAM!






                            SÂN VƯỜN THƯ QUÁN
NƯƠNG CẢNH GIÀ LAM!

Hạt bụi quay cuồng giữa bát phong*
Về thăm Chính Phước thấy yên lòng
Sáng nghe chim hát dây thân ái **
Chiều ngắm em ca giọng ấm nồng
Hành giả nuôi tâm luôn bất động
Thiền nhân dưỡng tánh ắt viên thông
Hiên ngoài hoa cỏ chìa muôn nụ
Phụng hiến hương lay giữa ruộng đồng.

                       Lê Đăng Mành Quảng Trị
*Tám gió :"thịnh suy, hủy dự, xưng cơ, khổ lạc",có bốn cặp:
_ Một là hưng thịnh, lợi lộc và suy sụp, điêu tàn.
_Hai là hủy báng, gièm pha và danh dự, tiếng thơm.
_Ba là xưng dương, tán tụng và cơ bài, chỉ trích.
_Bốn là phiền não, khổ đau và an lạc, hạnh phúc
 Ðó là tám ngọn gió thường tình của thế gian
**Đoàn oanh vũ

TỔ GIÁC PHONG

Báo Quốc còn đây Tổ Giác Phong*
Khai sơn, Ngài sống với muôn lòng
Còn nghe kinh giảng lời tha thiết
Vẫn vọng kệ ngân giọng thắm nồng
"Lợi" dẫu rủ rê tâm chẳng loạn
“Lạc” mà giải thoát trí hanh thông
Bể đời còn lắm điều bức bối
Biết chọn cho ra ngọn gió đồng.

                                          Phan Tự Trí Biên Hòa
* Sư Tổ Giác Phong(- ?- 1714), khai sơn chùa Báo Quốc – Huế
** “lợi”, “lạc” là hai trong “bát phong”.

        VÔ TƯỚNG GIÀ LAM
                
             Như như hành giả tựa thanh phong
             Phước huệ là đây tự cõi lòng
             Sáng lắng chim ca còn luyến ái
             Tối nhìn nguyệt lộng vẫn say nồng
             Thì đâu tịnh thổ không lay động
             Chỉ quán thiền na khó liễu thông
             Tám gió sắc trần thôi buộc trói
             Già Lam vô tướng  tại tâm đồng (*)

                                Lê Văn Thanh - BRVT
  (*) - Tâm vô phân biệt (Trang Chu là bướm - Bướm là Trang Chu)

 CẢNH GIÀ LAM

Cõi trần, ai khéo dựng sân phong!
Bóng mát tàn che cội thỏa lòng
Chính Phước đất lành thêu sắc thắm
Diên Sanh tổ ấm dệt ân nồng
Uy nghi tiền sảnh đền cao rộng
Khoáng đạt hậu liêu lối suốt thông
Tiếng mõ, lời kinh hồn bát nhã
Thiền nhân, hành giả hướng tâm đồng.

Hạ Thái Trần Quốc Phiệt USA

*sân phong: sân chầu.... xin miễn ghi chú thích nếu phổ biến. ai hiểu sao tùy...


       BÌNH THƯỜNG TỨC THỊ ĐẠO

       Đường chiều dìu dặt ngọn thu phong
       Về với già lam ấm cõi lòng
       Vãn cảnh hồ sen hoa nở thám
       Lên thềm Phật điện thoảng hương nồng
       Chúng sinh muôn kiếp còn mê muội
       Hành giả   bao người chữa liễu thông
       Trí tịnh tâm bình thanh thản sống
        Quán sâu vạn pháp nhất như đồng

                                               Hồ Trọng Trí    
 

                                                          Hầu chuyện cùng Thầy Trụ Trì
                                        Quốc Lô 1 cũ "đoạn Bến Đá -Hải Sơn
"
                                                            Đường xuyên Á

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

THĂM BẠN VỀ


THĂM BẠN VỀ
Yêu mến thơ anh đến với anh
Bữa vui gặp gỡ thật ngon lành.
Rau non tương ngọt làm sao khéo !
Nhà sạch cơm thơm nấu đến nhanh.
Nội tướng tảo tần cây đượm sắc
Thi nhân thanh thản quả vin cành.
Trà trăng thuận bút tay xinh chế
Thu mọi tinh hoa tứ mãi xanh !
                     Trần Như Tùng

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

TÌM TRI KỶ



TÌM TRI KỶ

Đâu rồi tri kỷ đến cùng tôi!
Chia sẻ nhau chung gánh đất trời
Những ước nơi đây thôi tiếng khóc
Còn mong chốn ấy lắm câu cười
Giang hồ nhiều lúc hờn đơn chiếc
Lãng tử đôi khi tủi lẻ đôi
Tuế nguyệt oằn vai gầy guộc cõng
Đâu rồi tri kỷ đến cùng tôi!

                     Lê Đăng Mành 

BÀI HỌA:

GẶP TRI KỶ
Tri kỷ đây rồi- bạn của tôi. !
Bao năm cách biệt mấy phương trời
Nỗi niềm quê cũ từng xa xót
Cảnh huống tình xưa luống ngậm cười
Khói lửa loạn ly đời lỡ lứa
Yên bình tương ngộ buổi chung đôi
Câu thơ bắc nhịp cầu duyên nợ
Tri kỷ đây rồi - bạn của tôi !


25/10/2014 PN TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG


BẠN TÔI

Suốt mấy năm rồi bạn với tôi
Meo tin điện thoại đã rầm trời
Nhiều khi  bóng ngã còn thăm hỏi
Có lúc trăng chênh vẫn nói cười
Gặp cảnh ngọt bùi cùng xẻ nửa
Lâm cơn hoạn nạn cũng chia đôi
Bây chừ răng lại đành quay mặt
Để ở phương này lạnh lẽo tôi ...!

                              Trần Ngộ
BẦU BẠN

Lỡ đọa trần gian, chỉ trách tôi.
Hữu duyên tri kỉ đến bên trời!
Thơ hoà bể tịnh tan dòng chảy,
Chí hợp đời ngân thoả dấu cười.
Gánh mỏi vần tâm se trọn lứa,
Đeo mòn váng bọt nỡ chia đôi!
Vầng trăng ngoảnh lại soi đường cũ
Lỡ đoạ trần gian, chỉ trách tôi.


               Lương Lương Hòa


BẦU ƠI BÍ NHẮN

Bầu ơi bí nhắn , bạn và tôi
Cùng hưởng dương quang dưới Việt trời
Cùng muốn non sông ngời ánh sáng
Cùng mong dân tộc đậm câu cười.
Cùng nương nhân ái tô vui cảnh
Cùng mến luật thi điểm đẹp đôi.
Cùng tạ thiên ân tri kỉ nhé
Bầu ơi bí nhắn , bạn và tôi !
                        Trần Như Tùng
VUI VỚI ĐƯỜNG THI

Tám câu bảy chữ bậu mời tôi!
Xướng hoạ ngàn năm đã quá trời
Chẳng kể sang hèn thôi đận khóc
Nào chia hơn kém thoả cơn cười
Khéo niêm hoà hiệp đèn thêm bóng
Vụng đối cân bằng đũa lệch đôi
Vui với đường thi quên rót rượu
Tám câu bảy chữ bậu mời tôi!

         Phan Tự Trí