BÀI XƯỚNG
ĐỘC ẨM!
Uống rượu ao này chỉ một tôi
Uống bươi chát đắng gạn men đời
Uống cho bản quán thêm đằm thắm
Uống để cố hương bớt tả tơi
Uống bỏ ghét ganh chơi với bạn
Uống buông cừu hận sống cùng người
Uống khô cõi tạm tìm tri kỷ
Uống tới thềm trăng nguyệt cũng cười
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
1-RƯỢU LÀ...
Rượu mời đâu hưởng mỗi mình tôi
Rượu phạt cho hay cũng đáng đời
Rượu đắng trời trao là thủng nón
Rượu cay đời gửi mới chằm tơi
Rượu vui san chén thêm vui bạn
Rượu hận thêm ly chẳng hận người
Rượu lạc bình vàng suông bóng nguyệt (*)
Rượu mơ cung quảng mãi theo cười.
Phan Tự Trí
(*) Thơ Lý Bạch: …Chớ để bình vàng suông bóng nguyệt…
2-ĐỘC KHỔ
Khổ ở nơi này chỉ có tôi
Khổ đeo đẵng mãi
cả đường đời
Khổ hè nắng
nóng đầu không mũ
Khổ lạnh mưa dầm
chẳng áo tơi
Khổ khiến không ai thèm kết
bạn
Khổ xui nhiều kẻ muốn xa
người
Khổ ngày mẹ đẻ môi hay
khóc
Khổ buổi cha sinh miệng vắng
cười
Trần Ngộ
3-ĐỘC SỢ..!
Sợ chung thiên hạ, chẳng
riêng tôi!
Sợ dại - sợ khôn - quá ở đời…
Sợ lúc xôn xao vang tứ hải
Sợ khi trơ trọi rã mồng tơi
Sợ câu thơ lạc xa tình bạn
Sợ lửa lòng vơi khác ý người
Sợ thiếu cơ may lâm bệnh hoạn
Sợ thừa chua chát rát môi
cười!
Trương Văn Lũy
Bình Thuận
4-LỜI MẸ
Thương thưở mẹ hiền giáo huấn tôi
Thương yêu nhân loại giúp cho đời
Thương ai ngao ngán nhìn cơm hẩm
Thương trẻ co ro khoác áo tơi
Thương kiếp chúng sinh cùng vạn vật
Thương câu đạo lý với con người
Thương tâm hỷ xả từ bi hạnh
Thương chúc trần gian ngập tiếng cười.
Như Thu
5-ĐỘC ẨM TRÀ
Uống lúc bình mình có lão tôi
Uống gu độc ẩm thú trên đời.
Uồng trà bà xã tình thêm
thoáng
Uống búp vườn quê đất mãi tơi.
Uống để tinh tường thơ phú bạn
Uống ghi sâu nặng nợ duyên
người.
Uống cho minh mẫn vào ngày mới
Uống một chè thơm đắc vạn
cười !
Trần Như Tùng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
Lê Trường Hưởng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
6-ĐỘC ẨM!
Uống thêm chén nữa chỉ mình
tôi
Uống cạn cho trôi hết sự đời
Uống tiếp về mau điều thích
thú
Uống nghênh đến chóng chuyện
mê tơi
Uống vần thơ đẹp vui cùng cảnh
Uống áng văn hay sướng với
người
Uống dưới trăng thanh hòa gió
mát
Uống say ngất ngưởng hé
môi…cười
Lê Trường Hưởng
7-ẨM ĐỘC CHIÊU
Uống kiểu một hơi ấy có tôi
Uống cùng cốc vại kết duyên
đời.
Uống mua chẳng bán e thêm nợ
Uống rách không may cứ kệ
tơi.
Uống lết trên đường ôm nắp hũ
Uống bò vào ngõ ấp chân
người.
Uống cho hết rượu trong thiên
hạ
Uống để ngàn thu ngậm tiếng
cười !
Trần Như
Tùng
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
8-NGỦ
Ngủ
dồn tạnh hết bão lòng tôi
Ngủ
đẫm cho quên não sự đời
Ngủ
khướt nồng say màu lộng lẫy
Ngủ
chìm rộn mộng cảnh mê tơi
Ngủ
tràn tháng hạ bình yên trí
Ngủ
suốt mùa đông tĩnh lặng người
Ngủ
bợn đầu cao, sờn gối thấp
Ngủ say, đá sỏi
đắng môi cười
Đỗ Phượng Lam
TX
Hồng Lĩnh, T Hà Tĩnh
9-MỘT MÌNH
Rượu buồn chát mặn chỉ mình tôi
Rượu cháy tâm can ngẫm sự đời
Rượu tỏa xuân nồng câu ví dặm
Rượu bừng nghĩa ấm điệu lăm tơi
Rượu xua bão tố trong mình bậu
Rượu giãi tâm tư giữa mọi người
Rượu tẩy hận thù soi nắng rạng
Rượu trao tri kỷ thắm môi cười
Phạm Duy Lương
Lương Lương Hoà
11- ĐỘC SƯỚNG
Sướng ở trên đời ai sánh tôi ?
Sướng từ trong trứng đến ra đời
Sướng ôm vú mẹ đôi bầu cạn
Sướng cỡi vai thầy một xác tơi
Sướng tuổi hoa niên niêu trốn bữa
Sướng hồi già cả thịt lơ người
Sướng mơ mình hoá tay Đồng Tử
Sướng kíc Tiên Dung nhột phải cười !!
PN - TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
Đà Nẵng
12-ĐỘC ẨM
10-BÓNG
Bóng cõng trăng về bỏ mặc tôi.
Bóng chan nỗi nhớ nghẹn tình đời
Bóng ngồi lặng lẽ xa vời vợi,
Bóng ngã mệt nhoài rách tả tơi.
Bóng lạnh đêm tàn tê cóng lưỡi,
Bóng đen cõi tận rét co người.
Bóng thu hoang hoải vào im đợi
Bóng độc hành khô rởn tiếng cười.
Bóng cõng trăng về bỏ mặc tôi.
Bóng chan nỗi nhớ nghẹn tình đời
Bóng ngồi lặng lẽ xa vời vợi,
Bóng ngã mệt nhoài rách tả tơi.
Bóng lạnh đêm tàn tê cóng lưỡi,
Bóng đen cõi tận rét co người.
Bóng thu hoang hoải vào im đợi
Bóng độc hành khô rởn tiếng cười.
Lương Lương Hoà
11- ĐỘC SƯỚNG
Sướng ở trên đời ai sánh tôi ?
Sướng từ trong trứng đến ra đời
Sướng ôm vú mẹ đôi bầu cạn
Sướng cỡi vai thầy một xác tơi
Sướng tuổi hoa niên niêu trốn bữa
Sướng hồi già cả thịt lơ người
Sướng mơ mình hoá tay Đồng Tử
Sướng kíc Tiên Dung nhột phải cười !!
PN - TRƯƠNG ĐÌNH ĐĂNG
Đà Nẵng
12-ĐỘC ẨM
Nuốt hận...nhân tình chỉ biết "Tôi"
Nuốt luôn...cay đắng khổ đau đời
Nuốt sầu...đất nước xây xương máu
Nuốt tủi...nhân sinh ngậm khóc cười
Nuốt nhục...quân thần hư đốn mạt
Nuốt đau...biển đảo rách bành tơi
Nuốt thương...con cháu chồng oan trái
Nuốt hết chanh chua...buốt phận người
Lê Văn Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*