TRÈO NÚI
Xướng hoạ thơ đường
cốt để vui
Gieo vần lạc điệu bực
vêu mui *
Đề khai cay tợ mùi gừng
nướng
Luận kết ngọt như vị mía
lùi
Có lúc sai lời nằm
đấm ngực
Đôi khi đẹp ý dậy
rung đùi
Kho tàng văn học cao hơn
núi
Mong bạn gắng trèo chớ
thụt lui
Trần Ngộ
*mui : tiếng Quảng
Trị :môi
ĐỪNG NHỤT CHÍ
Chơi thơ xướng hoạ mới nên
vui
Có bột thêm đường rứa ngọt
mui *
Chịu dở rồi hay nào cứ tiến
Nay dơ mai sạch cớ chi lùi
Vun bồi tâm, ý cho yên bụng
Trau chuốt vần, niêm khỏi tím
đùi
Văn cũng là người đừng nhụt
chí
Kẻo rồi cô quạnh tối thui
lui.
Phan Tự Trí
GỬI BẠN !
Ngàn xa vọng tiếng tiến không
lùi
Vượt đỉnh, thông đường, dệt
cảnh vui
Nhặt cóp hương
đồng tô thắm vận
Xây bồi nghĩa bút điểm hồng
mui
Rừng sâu xướng họa thêm ngời
ý
Biển rộng giao lưu đỡ mỏi đùi
Ngũ sắc ươm vần nơi đá sỏi
Vơi trà , hết gạo chẳng
thèm lui
Phạm Duy
Lương
TÌNH THƠ !
Giao lưu xướng họa rứa mà vui
Chớ có tị hiềm để vểu mui
Cao nhã ngạt ngào in sắn nướng
Thanh tao ngan ngát giống khoai lùi
Ca từ gảy vận mi đan lệ
Nhạc điệu kết âm tay nhịp đùi
Bắt chước người xưa tìm bạn hữu
Tương lai- cầu thị hãy nhìn lui!
Lê Đăng Mành
ĐƯỜNG THI
Đường thi xướng họa thật
là vui
Phóng khoáng như
xe...chở trống mui
Trào phúng bút châm luôn
chỉ tiến
Bi hài miệng phán chẳng hề
lùi
Tứ hay khoái chí cười to
tiếng
Từ đẹp hứng lên vỗ mạnh đùi
Giao tiếp bạn bè thêm kiến
thức
Lỗi về niêm luật đã dần lui
Lê Trường Hưởng
Phương Ngữ Đà Nẵng
VỢ CHỒNG XƯỚNG HOẠ
Vợ chồng xướng hoạ để cùng bui ( vui)
Dẫu biết gay go quyết chẳng lùi
Nhập được PHÁ THỪA mừng dựng tóc
Vượt qua TRẠNG LUẬN sướng phồng mui
Niêm gieo chặt chặt ông lên nhịp
Luật bám khư khư mụ vỗ đùi
Ai biết nhà kia đầy hạnh phúc
Thơ Đường từ đó tiến không lui !
Vợ chồng xướng hoạ để cùng bui ( vui)
Dẫu biết gay go quyết chẳng lùi
Nhập được PHÁ THỪA mừng dựng tóc
Vượt qua TRẠNG LUẬN sướng phồng mui
Niêm gieo chặt chặt ông lên nhịp
Luật bám khư khư mụ vỗ đùi
Ai biết nhà kia đầy hạnh phúc
Thơ Đường từ đó tiến không lui !
Phương Ngữ Đà Nẵng
MỖ CHỊU LUI
Trèo núi xem ra lám chuyện vui
Chắc chân ắt chẳng chịu sưng mui.
Khỏe người cứ nhảo không ngừng tiến
Yếu sức thì ngơi hoặc ngoắt lùi.
Thơ viết họa nhanh mau tới đỉnh
Dốc leo rút vội dễ đau đùi.
Biết ta biết địch theo Tôn Tử
Ngước phía trời Lâm mỗ chịu lui !
Trần Như Tủng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*