THƠ MỜI HỌA
HỒN QUÊ
Nắng rụng trời xa ráng ửng hường
Trông về cố quận mắt buồn vương
Người ngơ ngác đợi thuyền trên bến
Kẻ nhạt nhòa in bóng cuối đường
Cuốc vọng nhặt thưa lời luyến bạn
Đàn ngân trầm bổng khúc ly hương
Loang chiều khói bếp hòa sương trắng
Chợt lắng hồn quê nỗi đoạn trường.
Nguyễn Gia Khanh
BÀI HỌA
CHIA TAY
Trời tuôn nắng hửng má ai hường
E thẹn cho lòng mãi
vấn vương
Bến vắng buông neo
thuyền lạc nẻo
Chiều buông duỗi khớp
ngựa xuôi đường
Nao nao làn nhạc dồn
ly bạn
Da diết tiếng lòng
biệt cố hương
Cứ dõi bóng người
loang đẫm mộng
Cô đơn còn lạnh mấy
canh trường.
Phan Tự Trí – 11/10/2015
CẢM CHIỀU
Vén
nắng mây pha sắc tía hường
Chập
chờn bảng lảng bóng chiều vương
Vội
vàng chèo thả rà bên mạn
Hối
hả gót đưa rút chặng đường
Khói
bủa bồi hồi người cố quận
Sương
lùa đau đáu khách tha hương
Ngày
tan khắc khoải sầu cô lữ
Biết
tỏ cùng ai giữa dặm trường
Lê Đăng Mành
ÁNG MÂY HƯỜNG
Trời thu man mác áng mây hường
Bến cũ trông về lại vấn vương
Khách đợi mấy mùa thêm luyến cội
Người xa bao độ chẳng quên đường
Lam chiều khói phũ tràn quê mẹ
Nắng sáng sương mờ khắp cố hương
Mỗi bước tha phương ngàn bước tủi
Từng đêm trằn trọc lệ canh trường
Trần Ngộ (kính hoạ )
TÌNH QUÊ
Ngoài vườn thấy nụ đóa hoa hường
Giữa cõi vàng thu chợt vấn vương
Quê cũ mòn trông nằm đợi bước
Tình xưa khắc khỏai thúc lên đường
Chừng nầy đếm tuổi buồn năm tháng
Mới đó nhìn đời xót cố hương
Biết có ngày về tìm giấc ngũ
Bình yên ấp ủ mộng đêm trường
Hải Rừng
11/10/2015
HỒN QUÊ
Nhìn mây bàng bạc đượm màu hường
Sắc của trời quê chốn vấn vương
Nhớ buổi chia ly sầu tách bến
Buồn khi từ biệt khóc lên đường
Dường như vừa mới cầm tay bạn
Đã bốn mươi năm cách cố hương
Chợt tỉnh, soi gương nhìn tóc trắng
Giật mình, đất khách giấc miên trường ./.
Châu Thạch
QUÊ MÌNH
Năm tháng quê mình chẳng nắng hường
Mây mù gió chướng, lắm sầu vương
Mưa sa mờ nhạt ngàn thôn xóm
Chướng khí tràn lan vạn nẻo đường
Vì lẻ áo, cơm, đành viển xứ
Bởi thương con, vợ, phải ly hương
Mong cho thời tiết mau thay đổi
Thiên hạ bình an vượt dặm trường
Nguời Nay
GỞI BUỒN THEO GIÓ
GỞI BUỒN THEO GIÓ
Dâm bụt vườn xưa sắc đỏ hường
Phất phơ trước giậu nắng chiều vương
Con thuyền trễ nải xuôi về bến
Bụi trúc chơ vơ đứng cạnh đường
Người đã ra đi vì tổ quốc
Tình còn ở lại với quê hương
Tiếng tiêu khắc khoải như lời nhớ
Theo gió bay đi suốt dặm trường.
Phương Hà
BÓNG HÌNH CỐ HƯƠNG
Bóng cũ, người xưa sắc áo hường
Một trời yêu dấu mãi nao vương
Bờ tre chốn ấy, mênh niềm nhớ
Đồi cỏ nơi xa, quặn bước đường
Nửa trí còn sâu hình cố xứ
Nửa hồn vẫn đậm tiếng quê hương
Chiều chiều trông nhạn bay hun hút
Thổn thức lòng ta nẻo vạn trường!
CAO BỒI GIÀ
12-10-2015
VỀ THĂM ĐẤT MẸ
Biền biệt trời Tây vạn dặm
trường
Về thăm đất Mẹ nỗi đau vương
Giàn hoa vườn cũ còn màu đỏ?
Mái ngói trường xưa vẫn sắc hường?
Tất cả tiêu tan niềm ước vọng
Chỉ còn ký ức cảnh quê hương
Hững hờ cố quốc dường quên lãng
Gói ghém tái tê ngược chặng đường.
11-9-2015.
Đoàn Đình Sáng
GỬI NGƯỜI XA
Thấp thoáng ngày xưa chiếc áo hường
Nỗi lòng quặn thắt nhớ quê hương
Con đò bến cũ còn mong đợi
Lữ khách trời xa cứ vấn vương
Mây trôi quấn quít bên sườn núi
Nắng đổ ấp ôm khắp nẻo đuòng
Tâm tình gửi đến người em ấy
Dõi mắt buồn trông chốn viễn trường
NHÃ MY USA
Nỗi lòng quặn thắt nhớ quê hương
Con đò bến cũ còn mong đợi
Lữ khách trời xa cứ vấn vương
Mây trôi quấn quít bên sườn núi
Nắng đổ ấp ôm khắp nẻo đuòng
Tâm tình gửi đến người em ấy
Dõi mắt buồn trông chốn viễn trường
NHÃ MY USA
DẠO CHIẾN TRƯỜNG
Mấy bận nhìn em ló yếm hường
Đuôi gà theo gió phất phơ vương.
Tay vung nhẹ nhẹ đi cùng mẹ
Mắt dõi đâu đâu chẳng ngó đường.
Có thấy ai đây thèm cái liếc
Mong qua kẻ đó hưởng làn hương.
Dáng hình mang đậm hồn quê ấy
Khiến cứ đôi đêm dạo chiến trường !
Trần Như Tùng
BỜ QUÊ
Ửng hồng trên má - lộng môi hường
Nếp gấp dòng đời giọt lệ vương
Thương kẻ bôn ba bao bến nước
Nghe ai thổn thức những con đường
Tiếng lòng rộn rã bờ tre xóm
Mật mía ngọt ngào bánh nếp hương
Như quyện trong nhau thời gót ngọc
Tấm thân quên lãng cuối sa trường
Lê Viên Ngọc
QUA LỐI THU CHIỀU
Nắng rơi phía núi ửng lên hường
Trên nhánh thu gầy quyện nhớ vương
Mấy chiếc lá vàng chao trước gió
Đôi chùm hoa dại nở ven đường
Lời ong vút vít đang thèm mật
Cánh bướm chùng chình đã khát hương
Quảng vắng nghe chiều buông ngõ tối
Lòng thao thức đợi sáng đêm trường.
Lý Đức Quỳnh
CHIỀU NHỚ
Chiều buông tím nắng ửng mây
hường
Lặng ngắm chân trời dạ vấn
vương
Cố quận vời trông hồn vạn nhớ
Quê người vợi ngóng mộng trăm
đường
Nghe tàn cuộc lữ xa bầu
bạn
Lắng nát tâm can biệt cố hương
Bóng nhạt thời gian bờ bến đợi
Đôi nơi thổn thức lạnh canh
trường
GM.Nguyễn Đình Diệm
NHỚ QUÊ
Hoàng hôn nắng rọi sợi tơ hường
Nhìn cảnh lòng chùng những vấn vương
Bịn rịn khói lan trên mái rạ
Liêu xiêu cau ngả cuối con đường
Thương cò lặn lội thân cô lữ
Nhớ nhạn mịt mù chốn cố hương
Ngày tháng miệt mài nơi đất khách
Mắt mờ ngấn lệ những đêm trường.
Trần Văn Hạng
VỀ LẠI QUÊ XƯA...
Miền quê yêu dấu nắng không hường.
Gío táp mưa rầu mây vẩn vương...
Vườn ruộng xác xơ trùm lối xóm...
Cay cành ủ rũ khắp cung đường.
Kiếm nơi sinh kế đành xa xứ...
Yêu cảnh gia đình biệt cố hương.
Bão tạnh giông tan trời lại sáng.
Trở về quê cũ...Tạo xuân trường.
Nam Định 18-10-2015
T.L.K
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*