THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015

CẢM TÀN THU PHÚ!



CẢM TÀN THU PHÚ!

Mây bàng bạc- Tiễn đưa ngọn heo may
Tiết tái tê - Chờ đợi làn đông bắc
Ngõ xóm - Mái lùa khói lay bay
Đường quê- Tre ngậm mưa lất phất

Nhớ Thu Xưa!
Khoai sắn - Sượng sùng tẩm bùn nâu
Lúa môn- Trơ tráo dầm nước bạc
Làm ruộng- Nhờ trời xới đất có - không
Đi rừng- Cậy mệ* bươi ngàn được - mất
Quần áo- Vá chồng tơi tả nên ít ngẩng đầu
Nón tơi- Chằm chéo rách bươm phải luôn cúi mặt

Ngày cơm độn- Đi mần bụng xót cuống cuồng
Đêm cháo chêm- Nằm vạ rọt** sôi quặn thắt
Út ả - Thiếu ăn nên đẫn đờ
Eng tam*** - Khát uống đến nheo nhóc

Vậy Mà!
Trồng trọt-Luôn kiệm cần chăm bón đúng thời cơ
Chăn nuôi- Chẳng phung phí bảo dưỡng theo chừng mực
Ôông mụ(1)- Dẫu trở trời vẫn son săt - luôn đằm thắm thật thà
Cấy dôông (2)-Dù thay gió mãi thủy chung - cứ dịu dàng chơn chất
Làng mạc- Đối nhân quan hệ nỏ hề ngông nghênh
Xóm giềng-Xử thế tiếp giao không thể lấc xấc

Lũ lụt- Thường niệm câu “méng(3) khi đói”giúp với dạ đàng hoàng
Tai ương- Hằng ngâm chữ “gói khi no”chia cùng tâm chân thật.

Đến Đông Nay!
Đầy đủ- Thiếu đụn rơm, thưa khói bếp thấy xa xót bồi hồi,
Ấm no- Không con cúi,mỏng mùi mun nghe thiết tha quay quắt

Cha thanh thản - Cùng trà đạo dứt cuộc vội vàng
Mẹ ung dung- Với trầu cau thôi thời tất bật.

Mà thương!
Đời khốn đốn- Mãi còn mô đó trầm luân
Kiếp cơ hàn - Vẫn có nơi tê phiêu bạt
Phận bèo bọt - Lều bều theo tuế nguyệt liêu xiêu
Thân rác rều- Vất vưởng với dặm trường phiêu đãng
Thương hói trọt (4)- Lũ dâng liệm bờ bãi chết mênh mông,
Xót ruộng vườn- Bùn nhuộm chôn đê điều trôi bát ngát.

Mưa gió- Lòng nay kỷ niệm mãi phiêu linh
Khói sương- Hồn cũ tinh anh còn phảng phất
Dẫu thời tiết-Luôn còn loạng quạng đổi thay ,
Thì lòng người- Chớ có đành hanh chụp giật.

Bỏm bẻm- dâng phú văn cho đỡ nhớ mong
Tròm trèm- phụng tâm thư để thôi khao khát

Từ tạ- Thu khẳng khiu - ta còn khiếp đởm - vì chưa có ấm lòng,
Cung nghênh- Đông lóng cóng - đây chẳng rùng mình – bởi đã từng
 lạnh ngắt!

Tiễn biệt tiết -  đớn đau
Gọi mời mùa -oan khuất

LĐM

Ghi chú:
*Mệ :kiêng cữ khi đi rừng
**rọt: lòng
***Anh chị em
1: ông bà
2: vợ chồng
3: miếng
4: kênh mương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*