THÔI TA GIÃ PHỐ TÌM QUÊ,THỎNG TAY BUÔNG BỎ NHIÊU KHÊ LỤY PHIỀN.THÀ VỀ GỐI GIẤC CÔ MIÊN ,TIÊU DAO ĐÙA GIỠN CÕI MIỀN NGUYÊN SƠ!CÁM ƠN CÁC BẠN GHÉ THĂM VÀ GHI CẢM NHẬN!

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

KIẾT ĐÔNG !




KIẾT ĐÔNG !
NĐT
Nhìn Dơi để học đốn nguồn mê
Ngủ ngược mình treo giữa lá đề
Lẳng lặng nên cầm cơm pháp nhũ
Âm thầm để ngậm nước Tào khê
Lòng yên nhã ý nơi thường trụ
Tánh ổn từ tâm cội mãi về
Thúc liễm an bần ngưng vọng tưởng
Ơi huyền nhiệm cõi - kiết đông tề
Lê Đăng Mành
BÀI HỌA
NHÌN BẦY DƠI NGỦ
Nhìn bầy dơi ngủ tỉnh cơn mê 
Vạn vật chung sinh vạn vạn đề. 
Đó giống ra tuồng như giản lược 
Đây dòng có vẻ thật nhiêu khê. 
Kì quan hoang dã xem mà thích 
Dị cảnh thiên nhiên muốn lấy về. 
Đưa trí con người vào háo sự 
Tìm nâng hiểu biết sớm ngang tề . 
Trần Như Tùng

TÓC NÀO CHẲNG BẠC !



TÓC NÀO CHẲNG BẠC
THƠ MỜI HỌA
Gió nắng thường xuyên xối đỉnh đầu
Tóc nào chẳng bạc, chẳng hư sâu
Bao nhiêu năm tháng nâng ly đắng
Là bấy thời gian ngậm chén sầu
Ngắn ngủi trời quang tươi dáng ngọc
Lê thê đất lạnh đẫm dòng châu
Còn may khuya sớm vui chồng vợ
Dẫu vượt non ngàn mãi có nhau.
Phan Tự Trí – 28/10/2015
BÀI HỌA
MÃI CÙNG NHAU
Thời gian nhuộm trắng bạc sương đầu
Cát bụi đường đời vướng khổ sâu
Xuân biếc qua bao mùa đắng ngọt
Hạ vàng đến lắm vụ cay sầu
Ưu phiền lắng giọt hồn giông tố
Não lụy ươm mầm dạ thấm châu
Sóng dạt mưa dồi bao khốn đốn
Tình chồng nghĩa vợ mãi cùng nhau
GM.Nguyễn Đình Diệm
XUÔI BÓNG THỜI GIAN
Xuôi bóng thời gian bạc mái đầu
Quê hương lắng đọng chửa chìm sâu
Tâm tư  trỗi dậy tình non nước
Tuổi hạc chan hòa giọt lệ sầu
Biết có duyên cơ may tựa mộng
Mong sao cớ sự sáng như châu
Thôi đành sớm tối buồn thui thủi
Cô tịch ôm lòng hẹn gặp nhau
Hải Rừng
30/10/2015
NỢ DUYÊN SÂU
Cái nước thời gian nó gội đàu
Da mồi tóc bạc nợ duyên sâu.
Đồng sàng nhất mộng qua từng đạt
Đấu cật chung lưng vượt mọi sầu.
Vách nứa lều tranh tình xứng ngọc
Tôm râu bầu ruột nghĩa ngang châu.
Ai ham giàu có xin mời nhé
Hai trái tim vàng hỗ trợ nhau .
Tran Nhu Tung
Duu Lau- Viet Tri- Phu Tho
TÌNH GIÀ
Nhớ thưở làm quen khẻ gật đầu
Trộm nhìn ánh mắt rõ nông sâu
Đong đầy hạnh phúc luôn tươi trẻ
Tràn ngập niềm vui chẳng khổ sầu
Có lúc chờ ai về khắp xứ
Đôi khi rủ bạn viếng năm châu
Sắt son giữ trọn lòng chung thủy
Ngưỡng mộ tình già khắn khít nhau.
Như Thu
TÌNH NGHĨA VỢ CHỒNG
Thấm thoắt nay đà tóc bạc, sâu
Nắng hè, gió bấc vẫn thương nhau
Vui buồn, sướng khổ không xao dạ
Đau đớn, đói nghèo chẳng nhỏ châu
Vượt mọi chông gai, xây hạnh phúc
Xua bao sóng gió, loại u sầu
Mắt mờ, răng rụng, nhưng còn đó:
Đôi bóng chim câu của thuở đầu.
31-10-2015.
Đoàn Đình Sáng

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

TRĂNG QUÊ!



Thơ Mời Họa
TRĂNG QUÊ!
NĐT
Lần theo bến bãi dọc sông làng
Dõi mắt soi tìm lượm dải trăng
Vẫy lội trần ai còn thắc thỏm
Lên ngồi nguyệt lão cứ mơ màng
Thềm loang nhã độ màu thanh thoát
Cửa chạm từ căn sắc ngỡ ngàng
Khắc khoải trầm tư nhìn lặng lẽ
Phàm phu cũng phải chạy theo nàng
Lê Đăng Mành

BÀI HỌA
HÓA KIẾP
“NĐT”
Mỹ lệ nhành tre gác đỉnh làng
Đêm về thấp thỏm một hồng trăng
Phơi hài ngọc nữ trầm sâu nước
Thả tóc thần ngư lộ vẫy màng
Diễm ảo hào quang vung bất tận
Huyền vi ý tưởng rãi muôn ngàn
Cầm chân lữ khách bên dòng mộng
Khắc khoải tình si lặng lẽ nàng.
30/10/15
Thư Hoàng
TRĂNG THU XỨ QUẢNG
NĐT
Đêm rằm Kẻ Quỹ sáng thôn làng
Rải suốt Dòng Lâu những giọt trăng.
Gửi cõi Đùng Đông dìu tứ dậy
Cùng hiên Lãm Nguyệt khiến thơ màng.
Soi vào miếu cổ tôn tìm trọng
Rọi xuống đầm sen ngỡ hỏi ngàng.
Cảnh cũ Trời ban Hằng dạo ngắm
Ngàn năm hiện hữu dấu chân Nàng !
Trần Như Tùng
LẠC HƯỚNG LÀNG
NĐT
Mãi mộng hoài mong ở bến nàng
Mơ chờ đợi mỏi dáng huyền trăng
Phong trần mấy độ tình mê đắm
Vất vưởng bao thời mộng rũ màng
Nhạt cảnh phù hoa chiều lữ khách
Phai màu đô hội gió dâu ngàn
Trầm tư lặng lẽ nhìn mây nổi
Thăm thẳm đường về lạc hướng làng
GM.Nguyễn Đình Diệm
SAY TRĂNG
Ung dung du dạo giữa đường làng
Mơ mộng thả hồn ngắm ánh Trăng
Tinh Tú long lanh không thể sánh
Ngân Hà óng ả chẳng so màng
Đứng lâu hoặc vội luôn in bóng
Đi chậm hay nhanh vẫn thấy Nàng
Thưởng thức đến say mà chửa chán
Lòng nao đến độ ngỡ cùng ngàng.
29-10-2015.
Đoàn Đình Sáng
XA RỒI NGÀY ẤY
Bâng khuâng nhẹ bước dọc ngôi làng
Thấp thoáng hàng tre rắc ánh trăng
Khắc khoải vườn cây Quyên nhả tiếng
Đung đưa cành lá Nhện giăng màng
Ngày qua...chợt nhớ lòng vương vấn
Cảnh cũ thầm mơ...dạ nghẹn ngàng
Vun vút vó câu - sương điểm tóc
Xa rồi thủa ấy...sánh bên Nàng.
Phát Diệm 29-10-2015.
Trần Lệ Khánh
YÊU QUÊ HƯƠNG
Một đời gắn bó với thôn làng
Sáng ánh nắng hồng, đêm bóng trăng
Xóm nhỏ thân quen , lòng mãi thích
Phố xa lạ lẫm, dạ không màng
Cảm tình chân thật luôn trân trọng
Nhan sắc phô trương chẳng ngó ngàng
Sâu thẳm trong tim niềm quyến luyến
Ơi cô thôn nữ, tớ yêu nàng !
Sông Thu
TRĂNG XƯA
Ấu thơ nô giỡn chốn ao làng
Bọn trẻ đua nhau bắt bóng trăng
Thuở bé mộng mơ - quên chẳng thiết
Trưởng thành kỷ niệm cũng không màng
Quay về cố quận - thôi lưu luyến
Ghé lại nhà xưa - nỏ ngó ngàng
Điện lưới giang tràn bao ngõ ngách
Khiến cho thiên hạ bỏ quên nàng ./.
Hồ Trọng Trí 
MƠ TRĂNG
Trẻ già nhộn nhịp khắp thôn làng
Trải chiếu quây quần ngắm ánh trăng
Vất vả mỗi ngày thăm ruộng lúa
Mừng vui ba tháng gặt mùa màng
Bà con cần kiệm hay cân nhắc
Thành thị xa hoa chẳng ngó ngàng
Nỗi nhớ quê nhà mong gặp gỡ
Để ai thỏa dạ bởi…si nàng!
Như Thu 

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

KẾT TÌNH BẠN LŨ!



KẾT TÌNH BẠN LŨ!
Ta lênh đênh các ngươi cũng phiêu lãng
Mây chết đuối cho bọn mình gặp nhau
Giữa mênh mông ra-vào cùng sanh tử
Tan hợp - chòng chành giữa cuộc bể dâu!

Rều rác bọt bèo nhởn nhơ theo lũ
Quây quần bên ta hơn cả tri âm
Thiện căn gieo tiêu dao đùa hoạn nạn
Rơm rạ kết bè cứu hộ âm thầm!

Nhìn lũ kiến chơi vơi đeo sóng nước
Tôm cá băn khoăn động tánh hiếu sinh
Sóng vô tư lùa gom bèo lữ thứ
Dạt vào bờ dế dạo khúc bình minh

Trăng vén mây nhìn thèm toa an lạc
Thấy bọn giang hồ chia sẻ vô tâm
Chẳng điều kiện như bầy đàn dã thú
Bèo kiến dế rều cứ thế trầm ngâm

Muôn thuở vô ngôn cần chi tích sử
Lều bều bát ngát giữa cuộc trầm luân
Sống với lũ chưa hề nhen cừu hận
Bởi rơm,rác,người cũng bụi phù vân!
Lê Đăng Mành

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

VỌNG TIỄN NGƯỜI!




VỌNG TIỄN NGƯỜI!
Kính viếng Nhà Thơ Nguyễn Thanh Xuân
Được tin Bác cưỡi Hạc bay rồi
Mong mỏi khi nào gặp hỡi ôi !
Nhớ lúc tương phùng bao hớn hở
Thì nay vĩnh biệt bấy bồi hồi
Tiếc thương Lãm nguyệt trăng tàn tạ
Lưu luyến cố hương nước rã rời
Hậu học phụng thơ cầu nguyện tiễn
Hoa khai tịnh độ đón linh người …!
Lê Đăng Mành - vọng bái biệt
BÁC về thăm Lãm Nguyệt và tặng tập Nhớ Làng