THƠ VU LAN XƯỚNG HỌA
VU LAN NGUYỆN!
Sông
quê man mác hơi thu
Đồng
mông quạnh bủa hoang vu bóng chiều
Cánh
cò đo vạt cô liêu
Gió
quơ gãy sợi khói phiêu lãng buồn..!
Cành
đau lá xuống lệ tuôn
Cây
trơ tàn tạ sâu non bàng hoàng
Gọi
mùa lũ đập mưa chan
Tội
bầy chiền chiện vút van không nhà!
Tháng
bảy dâng lễ cài hoa
Mừng
ai ngực ấm mẹ cha đang còn
Tội
người côi cút long đong
Cài
cành hoa trắng quặn lòng nhớ thương…
Xót
thời cơm áo đoạn trường
Oằn
vai mẹ cõng vô thường sớm trưa
Cha
nghiêng thân đội nắng mưa
Con chờ
sữa “Mẹ búng lừa cá xương*
Mẹ cha
là bóng quê hương
Hàng
tre bến nước cứ mường tượng thôi
Hắt
hiu mây rớt chơi vơi
Con cô
quạnh giữa tả tơi úa tàn
Giọng
hò rủ bớt gian truân
Lời
kinh cầu nguyện âm vang dặm ngàn
Mẹ về
nương dưới đạo tràng
Ngưỡng
mong theo ánh hào quang qua bờ!
Như Thị
*Hát ru Trị Thiên “Miệng nhai cơm búng
lưỡi lừa cá xương
BÀI HỌA
VU LAN NIỆM THỨC
Heo
may lạnh chớm vào thu
Diều
cong cánh gió vi vu đồng chiều
Thoi
cò nhọ bóng hoang liêu
Lam
xanh lúng liếng bạt phiêu ngõ buồn!
Ngâu vầy
sầu sũng mưa tuôn
Cuốc
kêu rạc nắng héo hon hôn hoàng!
Cơm
hòa lệ nhỏ chứa chan
Đời
thê thiết tiếng kêu van ngập nhà!
Vu Lan
đằm đắm lời Hoa
Thâm
ân nghĩa Mẹ,công cha,...Mất Còn.
Cù lao
báo đáp khôn đong
Đền bồi
cúc dục,...chạnh lòng xót thương!.
Chầy
khua mòn giấc đêm trường
Thân
cò lặn lội xem thường nắng trưa...
Xót xa
đời Mẹ sương mưa
"
Miệng nhai cơm búng,lưỡi lừa cá xương"
Lệ
hương ứa xuống chân hương
Nhớ
Cha Mẹ chỉ tưởng,mường ra thôi?!
Chân
chiều nhòa nhoạt khơi vơi
Đời
con quạnh bóng trăng tơi tả tàn!
Thắm đằm
đời Mẹ chuyên,truân
Thiện
căn thấu tiếng chuông ngân ngút ngàn!
Phong
sương thác bạc sơn tràng
Hậu
lai đơm lộc, vinh quang cập bờ!
12-8-2019-Nguyễn Huy Khôi
MỘT THỦA VU LAN
Mây vừa
thay sắc vàng thu
Đã
nghe Như Thị vi vu sáo chiều
Rằng
trời đang trải tịch liêu
Cho ai
cùng cảm thấy phiêu bồng buồn
Lạ
chưa nước mắt trào tuôn
Bên
này nhớ nước sầu non bàng hoàng
Em ơi
thương nhớ chứa chan
Cũng
không trút được than van chuyện nhà
Vu Lan
tháng bảy dâng hoa
Một
bông hồng thắm tình cha mẹ còn
Thủa nào cơm vãi ăn đong
Mẹ quin con chặt cõi lòng xót thương
Thủa nào cơm vãi ăn đong
Mẹ quin con chặt cõi lòng xót thương
Một
phen lửa đạn chiến trường
Cành
phù dung trắng đã thường nở trưa
Em ngồi
nhớ mẹ thôn mưa
Chao
ôi sức cạn thân lừa rã xương
Mẹ như
hoa cải ngát hương
Cho em
tưởng tượng cô Mường Mán thôi
Mây
trôi xuống núi đầy vơi
Bên đường
hình nộm mang tơi điêu tàn
Mẹ ru
sướt mướt chuyên truân
Đêm rằm
tháng bảy lời vang suối ngàn
Ướt
vai, sương đẫm áo tràng
Chùa
mang ánh đạo phong quang bến bờ ...
( Chỉ là tất cả cho thơ )
Hawthorne 11 - 8 - 2019
CAO MỴ NHÂN
VU LAN
Vu Lan, tháng bảy, trời thu
Mây trôi lơ lửng, âm u sớm chiều
Sông Ngân bờ bến tịch liêu
Mưa Ngâu, gió Ngữ, phiêu diêu lắng buồn
Lệ sầu ngăn bớt dòng tuôn
Đây mùa hiếu hạnh, cháu con huy hoàng
Thương cha nhớ mẹ chứa chan
Xưa kia cười nói, vui lan đầy nhà
Trời cao phân định màu hoa
Bông hồng cài ngực, mẹ cha sống còn
Phước phần đâu dễ đếm đong
Áo cài bông trắng, cõi lòng thảm thương
Vu Lan, tháng bảy, trời thu
Mây trôi lơ lửng, âm u sớm chiều
Sông Ngân bờ bến tịch liêu
Mưa Ngâu, gió Ngữ, phiêu diêu lắng buồn
Lệ sầu ngăn bớt dòng tuôn
Đây mùa hiếu hạnh, cháu con huy hoàng
Thương cha nhớ mẹ chứa chan
Xưa kia cười nói, vui lan đầy nhà
Trời cao phân định màu hoa
Bông hồng cài ngực, mẹ cha sống còn
Phước phần đâu dễ đếm đong
Áo cài bông trắng, cõi lòng thảm thương
Cha xưa rong ruổi dặm trường
Sương khuya, gió sớm, chán chường nắng trưa
Mẹ thời đầu đội gió mưa
Tấm thân hao tổn, lần lừa tro xương
Cỏ xanh cùng với nén hương
Chút lòng thành kính cúng dường mà thôi
Tháng năm thương nhớ đầy vơi
Vô thường cuộc sống, hoa rơi héo tàn
Cửa chùa vợi bớt chuyên truân
Câu kinh tiếng mõ hồi luân mây ngàn
Chúng con lần niệm hạt tràng
Cõi trời bến Giác, song thân đến bờ
Người Nay
SIÊU THOÁT
Loay hoay trời
đã vào thu
Nhành hoa cánh mỏng
âm u ráng chiều
Cảnh quang bồi
chút hoang liêu
Chợt xao xuyến mối
tình phiêu quặn buồn !
Lau dòng nước mắt
chực tuôn
Đau lòng chua
xót tim non tê hoàng
Biết rằng dẫu có
ca than
Nỗi niềm đau đáu
khóc van đôi nhà !
Nắng chiếu vàng
đoá hồng hoa
Lung linh vạt áo
,Mẹ Cha nay còn
Phận ai phần số
bèo đong
Thêm màu mờ nhạt
não lòng xót thương...
Biết chăng thăm
thẳm dặm trường
Cô đơn gặm nhắm
mơ thường giấc trưa
Hay là trong lúc
gió mưa
Âu lo thiếu hụt
“búng lừa cá xương
Dáng cò in dấu
quê hương
Cây đa,liễu trúc
dễ mường tượng thôi
Cuộc đời dâu bể
đầy vơi
Trần gian hối hả
xoáy tơi bụi tàn
Chắp tay xin Phật
khai ân
Mang đi phiền muộn
dư vang dấu ngàn
Đếm bao lần chuỗi
hạt tràng
Mẹ Cha siêu
thoát,thênh thang lên bờ
PHƯỢNG HỒNG
NGUYỆN LÒNG
Vườn mơ một thuở
tình thu
Ruộng đồng bát
ngát vi vu gió chiều
Cánh cò lặn lội
hoang liêu
Đêm về lất phất
hương phiêu quên buồn
Nhớ nhiều sương
sớm mẹ vương
Mẫu từ chăm bón
cây ươm đàng hoàng
Nhưng rồi mưa lũ
dội chan
Thương đàn chim
nhỏ thở than không nhà!..
Vu Lan buổi lễ
cài hoa
Mừng ai bông đỏ
mẹ cha vẫn còn
Lang thang gót
nhỏ thon von
Áo cài hoa trắng
tủi hờn đau thương
Chạnh lòng từng
bước đoạn trường
Gánh gồng vai ốm
nặng đường sớm trưa
Thân cha đội nắng,
gội mưa
''Con chờ sữa''
mẹ búng lừa cá xương''
Chân cha in dấu
quê hương
Gót chai mẹ dẫm
đoạn đường đất thôi
Buồn thương lá rụng
chơi vơi
Lòng đơn quạnh
quẽ hồn tơi cội tàn
Dập dìu ngoài lối
gian nan...
Chuông ngân,
kinh nguyện vẳng vang trên ngàn
Bồ đề tàng lộng
chuỗi tràng
Vọng cầu theo
ánh hào quang tịnh bờ.
Đặng Xuân Linh-14-08-2019
VU LAN CẦU NGUYỆN
Vu Lan vào tiết
trời Thu
Kính mừng Đại Lễ
lời ru sớm chiều
Mõ chuông hoà chốn
tịch liêu
Khiến lòng như
gió phiêu phiêu dặm buồn
Nhớ cha mẹ lệ
trào tuôn
Vào ngày báo hiếu
hồn con bàng hoàng
Tình nầy như biển
chứa chan
Hương trầm nghi
ngút khói lan khắp nhà
Vu Lan áo trắng
cài hoa
Bông hồng đỏ ngực
ai cha mẹ còn
Công người sinh
dưởng khó đong
Đền ơn báo đáp
chạnh lòng ngùi thương
Riêng con thao
thức đêm trường
Nỗi niềm u uẩn tỏ
tường ai chưa ?
Cha thời đội nắng
dầm mưa
Mẹ thì sửa bú da
lừa còn xương
Con xin quỳ lạy
khấn hương
Cầu cho cha mẹ
thiên đường an vui
Buồn nầy dâng
kín đầy vơi
Thiếu cha mất mẹ
hoa tơi tả tàn
Đường trần lắm nẽo
gian nan
Mõ chuông kinh kệ
ngân vang ngút ngàn
Đưa tay lần chuỗi
hạt tràng
Mẹ cha cõi tịnh
thênh thang đến bờ !
Songquang
Mùa Vu Lan báo hiếu 2019
TƯỞNG NHỚ SONG THÂN
Tiết trời lành lạnh
sang thu
Sáo diều xa vẳng
vi vu gió chiều
Xóm làng quạnh vắng
hoang liêu
Bờ lau trắng ngọn
liêu xiêu dáng buồn.
Ngậm ngùi mắt lệ
sầu tuôn
Thương cha dẫu
khổ, sống luôn đàng hoàng
Suốt đời nắng dội
mưa chan
Hai sương một nắng
lo toan cửa nhà
Mẹ quê áo vải
không hoa
Một đời tất bật
bôn ba mãi còn
Giữ lòng chung
thủy sắt son
Bao năm vẫn vẹn
vuông tròn yêu thương.
Hôm nay vượt
quãng đường trường
Con về quê lúc
lòng buồn giữa trưa
Âm u trời chuyển
cơn mưa
Mộ cha mẹ đó, đất
lùa cốt xương.
Nhang trầm nghi
ngút khói hương
Bóng hình phụ mẫu
như dường đấy thôi
Nỗi niiềm thương
nhớ đầy vơi
Lòng riêng luống
những chơi vơi tạ tàn.
Đường đời lắm nỗi
chuyên truân
Nghe trong tiếng
vọng xa ngân cuối ngàn
Từng lời cha mẹ
bảo ban
Theo con đến tận
mênh mang bến bờ.
Sông Thu-( Mùa Vu Lan 2019 )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
* Các bạn có thể copy link hình và dán trực tiếp vào ô comment mà không cần dùng thẻ*